Cuộc chiến diễn ra căng thẳng, ánh lửa và mộc khí giao nhau, hòa quyện thành một bức tranh hỗn loạn.
Cuối cùng, Mộc Chiến sử dụng Lạc Diệp Phi Vũ để tiếp cận, và với Loạn Mộc Sát, hắn đập mạnh vào một bên của Thanh Mộc Đạo Nhân.
“Mạnh hơn nữa đi lão già, ngươi còn quá yếu!”
Hắn hừ một tiếng nói.
Thanh Mộc Đạo Nhân trúng chiêu, Phốc một ngụm máu tươi, sắc mặt âm trầm.
Hiển nhiên hắn không nghĩ một tiểu tử Dung Huyết Cảnh trung kỳ lại có thể áp bức mình như thế này.
“Ngươi sẽ phải hối hận!” Hắn gầm lên, tập trung toàn bộ linh lực.
Thanh Mộc đạo nhân không hổ là một trong những tên có uy danh trong Dung Huyết Cảnh cường giả. Thực lực của hắn quá cường hãn, cộng thêm những võ kỹ Hoàng cấp phẩm võ kỹ liên tục đánh ra, dù là Mộc Chiến mạnh hơn rất nhiều so với cường giả cùng cấp, hắn cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Thanh Mộc đạo nhân.
Cuộc chiến giữa Mộc Chiến và Thanh Mộc Đạo Nhân kéo dài suốt một canh giờ, không khí căng thẳng như những sợi dây đàn bị kéo căng. Tiếng nổ vang rền từ những đòn t·ấn c·ông của hai bên vang vọng trong không gian rộng lớn của Hoang Cổ Sâm Lâm.
Mộc Chiến, với ý chí kiên định, liên tục thi triển các võ kỹ như Lạc Diệp Phi Vũ, Loạn Mộc Sát, và Mê Tung Bộ, mỗi chiêu thức đều được thi triển một cách tinh tế, biến hóa không ngừng, như dòng nước chảy qua khe đá. Hắn khéo léo lợi dụng địa hình rừng sâu, luồn lách giữa những gốc cây, khiến cho Thanh Mộc Đạo Nhân khó lòng định hình được hướng đi của hắn.
Thanh Mộc Đạo Nhân, với sức mạnh vượt trội của một tu sĩ Dung Huyết Cảnh đỉnh phong, không hề tỏ ra yếu thế. Hắn vận dụng Mộc Bạo Thủ và Mộc Huyết Kiếm, tạo ra những cơn bão mộc khí cuồn cuộn, giam giữ Mộc Chiến trong vòng vây. Những mảnh gỗ sắc bén bắn ra từ các chiêu thức của hắn không ngừng đuổi theo, như những mũi tên chí mạng, muốn kết thúc cuộc chiến nhanh chóng.
Hơi thở của hai người trở nên nặng nề, mồ hôi ướt đẫm trên trán. Mộc Chiến thỉnh thoảng chớp mắt, cảm nhận rõ ràng sự kiệt sức dần dâng lên. Hắn biết rằng nếu không có một đòn t·ấn c·ông quyết định, hắn sẽ khó lòng cầm cự được lâu hơn trước sức mạnh của đối thủ.
“Ngươi rất mạnh!” Thanh Mộc Đạo Nhân gằn giọng, mồ hôi đã đổ ra ướt đẫm, nhưng trong mắt hắn ánh lên sự quyết tâm. “Giao ra Thiên Mộc Ngọc, ta sẽ lập tức rời đi.”
“Cút” Mộc Chiến đáp, giọng nói kiên định nhưng trong lòng hắn đang dâng lên một nghi hoặc. Xét về thực lực, hắn không kém cạnh gì Thanh Mộc đạo nhân, giữa hai người cũng chưa đến mức thâm cừu đại hận gì, nhưng tại sao lão ta lại liều mạng đến vậy chỉ vì Thiên Mộc Ngọc? Không lẽ, Thiên Mộc Ngọc này ẩn chứa bí mật gì sao?
“Rốt cuộc là Thiên Mộc Ngọc chứa bí mật gì!” Mộc Chiến ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Thanh Mộc Đạo Nhân, trầm giọng hỏi.
“Hừ, ngươi nghĩ ta sẽ nói cho ngươi sao?” Thanh Mộc đạo nhân âm u quát lại một tiếng.
Quả nhiên là có bí mật. Mộc Chiến nổi lên một cơn hứng thú trong lòng. Hắn ánh mắt lấp loé, như quyết định một điều gì đó.
Ngay lập tức, hai người lại lao vào nhau.
Một chiêu! Hai chiêu! Họ liên tục giao đấu, mỗi người đều muốn tìm ra lỗ hổng trong phòng ngự của đối phương.
Thanh Mộc Đạo Nhân vung tay, thi triển Mộc Tàn Hỏa, phóng ra một q·uả c·ầu l·ửa với sức công phá cực lớn.
Mộc Chiến nhanh chóng phản ứng, dùng Thanh Mộc Hộ Thân để ngăn cản sức mạnh từ đòn t·ấn c·ông.
“Không thể cứ phòng thủ mãi được!” Hắn thầm nghĩ, trong lòng dâng lên một quyết tâm mãnh liệt. Một suy nghĩ loé lên trong đầu hắn. “Phải tạo ra cơ hội!”
Tận dụng sự hỗn loạn từ các chiêu thức, Mộc Chiến dần dần lùi về phía sau, cố gắng giả vờ như đang yếu thế.
Thanh Mộc Đạo Nhân thấy vậy, cảm thấy thắng lợi đã gần kề, hắn quyết định gia tăng sức t·ấn c·ông.
“Khặc khặc, tiểu tử, hết sức rồi sao? Ta sẽ cho ngươi biết thế nào là hậu quả khi đối đầu với Thanh Mộc đạo nhân ta.” Thanh Mộc Đạo Nhân hét lên, lao tới, thi triển Mộc Địa Sát, tạo ra một đợt t·ấn c·ông mạnh mẽ, mảnh gỗ từ đất lao lên như những mũi tên sắc nhọn, quyết tâm một phát kết thúc đối thủ.
Nhưng đó chính là lúc Mộc Chiến chờ đợi. “Đến lúc rồi!” Hắn gầm lên, lập tức vận dụng Diệp Tàn Kỹ - Diệp Tàn Nộ Thương Khung. Một cơn sóng linh khí dâng trào, hắn dồn toàn bộ sức mạnh vào một cú phản công.
Mộc Chiến sử dụng thiên phú kỹ năng của hắn, nhưng lần này hắn không huy động hết tất cả, chỉ huy động một nửa số chiếc lá trong thụ tâm của mình.
“Hãy nếm thử sức mạnh của ta!”
Mộc Chiến quát, hai tay nắm chặt, một cú đấm mạnh mẽ, mang theo ngọn lửa của Phệ Sinh Mộc Diễm, tạo thành một cột lửa khổng lồ lao thẳng về phía Thanh Mộc Đạo Nhân.
Thanh Mộc Đạo Nhân, không kịp trở tay, cảm nhận được mối nguy hiểm, nhưng hắn đã bị cuốn vào trong vòng xoáy của sức mạnh.
“Không!” Hắn thét lên, cố gắng dùng Mộc Bạo Thủ để chống cự, nhưng không thể thoát khỏi sức mạnh t·ấn c·ông của Mộc Chiến.
Cú v·a c·hạm mạnh mẽ tạo ra một t·iếng n·ổ vang trời, chấn động cả vùng rừng núi. Thanh Mộc đạo nhân không thể ngăn cản được một cỗ hoả diễm kinh khủng như thế.
Tâm thần của hắn lúc này đây chấn động kịch liệt, không hiểu sao chiêu thức của Mộc Chiến liền phát ra một luồng linh lực cường hãn đến như thế, dường như giống như khi đối đầu với Hoá Đan Cảnh cường giả.
Phệ Sinh Mộc Diễm đánh mạnh lên thân thể của Thanh Mộc đạo nhân, thôn phệ sinh cơ của hắn.
Phừng phừng..
Tiếng lửa cháy vang lên một cách lạnh lùng, Thanh Mộc Đạo Nhân vận dụng toàn bộ linh lực của bản thân để cố gắng dập tắt hoả diễm..
Nhưng có cố gắng thế nào cũng không điều động linh lực được, vì Phệ Sinh Mộc Diễm đã t·ấn c·ông vào đan điền của hắn, thôn phệ linh khí trong đó..
“Khônggg!!” Thanh Mộc Đạo Nhân gầm thét trong đau đớn, không nghĩ một Dung Huyết Cảnh đỉnh phong như hắn lại bỏ mạng tại nơi này..
Nếu như hắn không tham lam, không chủ quan trước Mộc Chiến, có lẽ hắn nên chạy ngay lúc khi thấy Mộc Chiến thực lực không kém hắn.
Nhưng hắn không cam lòng, Thiên Mộc Ngọc có lẽ sẽ ẩn chứa bí mật gì đó.. hắn không cam lòng mất trong tay Mộc Chiến.
Nếu như bí mật đó giúp hắn đột phá Hoá Đan Cảnh cường giả thì sao.. thậm chí cả Linh Anh Cảnh? Không phải con đường vạn bước dễ đi, khoái hoạt tiêu dao hưởng biết bao nhiêu thú vui cuộc đời sao..
Có lẽ đó là một cơ duyên lớn của hắn, hắn cam lòng sao..
Đương nhiên là không rồi.. Nhưng giờ thì không còn nữa, dù là cơ duyên gì cũng không đến Thanh Mộc Đạo Nhân nữa..
Không qua bao lâu, Phệ Sinh Mộc Diễm hoàn toàn thiêu đốt, Thanh Mộc đạo nhân khí tức đã không còn nữa…