Mộc Chiến rảo bước trong Hoang Cổ Sâm Lâm. Cảnh vật xung quanh giống như một thế giới khác, cây cối rậm rạp, những tán lá to lớn vươn cao, ánh sáng mặt trời chỉ le lói qua những khe hở nhỏ.
Ý định của hắn là tìm kiếm tin tức về các cường giả Linh Anh, nhưng đã qua nhiều ngày lắm rồi, thậm chí còn không nghe được một phong thanh gì, đành thở dài một hơi.
Trên con đường mòn nhỏ, Mộc Chiến bất chợt nghe thấy tiếng rống của yêu thú vang vọng trong không gian. Hắn dừng lại, lắng nghe. Rất nhanh, từ giữa những tán cây, một con yêu thú nhị giai với bộ lông xù xì, đôi mắt sắc lạnh hiện ra. Nó gầm gừ, như thể đang cảnh báo kẻ xâm nhập. Nhưng không chỉ có một, tiếng gầm của yêu thú khác vang lên, có vẻ như đã tập hợp lại thành đàn.
Mộc Chiến bình tĩnh, quyết định không tiến tới. Hắn thầm nghĩ, nếu chỉ là nhị giai yêu thú thì không đáng lo, nhưng ngay lập tức, hắn cảm nhận được sự thay đổi trong không khí.
Một cỗ khí tức mạnh mẽ từ xa truyền đến, đó là một con yêu thú tam giai, với kích thước lớn, lông bờm xù lên như lửa, ánh mắt đầy hung tợn. Nó xuất hiện từ trong bóng tối, giống như một vị vương của khu rừng này.
Cảm giác áp lực lan tỏa khắp không gian. Mộc Chiến biết rằng, trong Hoang Cổ Sâm Lâm này, mọi thứ đều có thể xảy ra, nhất là đây lại là địa bàn của yêu thú.
Hắn phải hết sức cẩn thận. Trong lúc này, hắn chợt nghĩ đến khả năng sử dụng những võ kỹ của mình để đối phó nếu tình huống trở nên xấu đi. Tuy nhiên, hắn cũng biết rằng việc giao tranh với yêu thú sẽ khiến hắn lộ diện, thu hút sự chú ý của những kẻ khác.
Cuối cùng, Mộc Chiến quyết định né tránh đàn yêu thú này, tìm một lối đi an toàn hơn. Hắn cẩn thận tiến sâu vào khu rừng, ý thức luôn được đề cao, sẵn sàng ứng phó với bất kỳ tình huống nào có thể xảy ra.
Bỗng dưng, một âm thanh xé gió vang lên từ phía xa, như tiếng sét đánh rền rĩ trong bầu không khí tĩnh lặng của Hoang Cổ Sâm Lâm. Mộc Chiến vừa mới né tránh một đàn yêu thú thì lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức mạnh mẽ và cuồng bạo ập đến, như cơn sóng lớn, hùng hổ xô vào hắn.
Khí tức này khác hẳn với những yêu thú mà hắn đã gặp trước đó, nó như một con bão lửa cuồn cuộn, mang theo sự uy h·iếp ghê gớm. Mộc Chiến cảm thấy lòng mình chùng xuống, tâm trí nháy lên cảnh báo. Hắn quay người, ánh mắt sắc bén, nhanh chóng tìm kiếm nguồn gốc của sự xuất hiện đột ngột này.
Từ giữa những tán cây, một bóng hình khổng lồ lao tới, mang theo sự dũng mãnh như một vị thần c·hiến t·ranh. Đó là một yêu thú tam giai, với lông xù dày và đôi mắt rực lửa, phun ra những luồng khí nóng như thiêu đốt. Hơi thở của nó giống như dòng điện chạy qua cơ thể Mộc Chiến, khiến hắn cảm thấy áp lực đến nghẹt thở.
“Không thể để nó phát hiện ra !” Mộc Chiến thầm nhủ, quyết định tìm nơi ẩn náu. Hắn nép mình vào sau một thân cây lớn, cảm nhận rõ ràng tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực. Đôi mắt hắn không rời khỏi yêu thú, theo dõi từng động tĩnh.
Yêu thú gầm gừ, khí tức cuồn cuộn xung quanh như bão tố. Mộc Chiến có thể thấy nó đang tìm kiếm kẻ xâm nhập vào lãnh địa của mình.
Nhưng Mộc Chiến chỉ dám quan sát mà không ho he gì.
Tam giai yêu thú, sánh ngang với Hoá Đan Cảnh cường giả a..
Không thấy hắn đánh bại Thanh Mộc Đạo Nhân mới Dung Huyết Cảnh đỉnh phong mà đã chật vật như thế sao..
Tam giai yêu thú, hắn làm sao mà đánh lại được chứ..
Trong khoảnh khắc đó, Mộc Chiến nhớ đến những võ kỹ mà hắn đã luyện thành. Nếu cần thiết, hắn có thể sử dụng Mê Tung Bộ để thoát thân, hoặc Bão Vụ Lê Hoa để hóa thành một làn khói nhẹ, không để lại dấu vết. Nhưng trước hết, hắn phải tìm cách thoát khỏi tầm mắt của yêu thú.
Tuy nhiên, trong lúc Mộc Chiến âm thầm rút lui, yêu thú bỗng dưng quay đầu, ánh mắt sắc như dao, chằm chằm vào hắn.
Cảm nhận được khí tức quen thuộc của kẻ xâm nhập, nó gầm lên một tiếng khủng kh·iếp, âm thanh vang vọng khắp khu rừng, khiến những tán cây xung quanh chao đảo.
“Con moẹ nó!!” Mộc Chiến thầm mắng. Hắn nhanh chóng chuẩn bị tư thế chiến đấu.
Yêu thú này được tên là Hỏa Tâm Thú, một sinh vật mang trong mình khí tức cuồng nhiệt và hoang dã, biểu hiện của sức mạnh hoả nguyên thuần khiết.
Hỏa Tâm Thú không chỉ nổi bật với vẻ ngoài dữ dằn, mà còn sở hữu những khả năng đáng sợ, làm cho bất kỳ ai chạm trán cũng phải dè chừng.
Từ lúc nó xuất hiện, không khí xung quanh như nóng lên, cỗ khí tức từ cơ thể nó phát ra làm cho Mộc Chiến cảm thấy ngột ngạt. Hỏa Tâm Thú nhe răng, lộ ra những chiếc nanh sắc bén, như thể đang chuẩn bị cho một cuộc t·ấn c·ông.
Mộc Chiến không thể chần chừ, liền thi triển Mê Tung Bộ, đôi chân khẽ động, cơ thể như một làn khói mỏng manh lao đi. Nhưng Hỏa Tâm Thú quá nhanh, vung một cánh tay lớn, tạo ra một cơn lốc khí nóng, nhắm thẳng vào Mộc Chiến.
“Rầm!”
Một cú v·a c·hạm mạnh mẽ, Mộc Chiến bị thổi bay ra xa, va vào một gốc cây to, đau đớn lan tỏa khắp cơ thể.
Phốc!
Hắn phun một ngụm máu tươi, cố gắng đứng dậy, nhưng Hỏa Tâm Thú không cho hắn thời gian nghỉ ngơi. Nó nhào tới, đôi mắt rực lửa như hai ngọn đuốc, khí tức ngùn ngụt như bão lửa.
Mộc Chiến tập trung, không thể để mình b·ị đ·ánh bại. Hắn vận dụng Mộc Tàn Hỏa, tạo ra những làn sóng lửa để phản kháng.
Nhưng Hỏa Tâm Thú chỉ khinh thường, nhảy lên, bay lướt qua những ngọn lửa như một bóng ma, tiếp tục t·ấn c·ông.
“Hỏa Chi Ý Cảnh của nó thật cường hãn!” Mộc Chiến thầm nói một tiếng.
Hỏa Tâm Thú tập trung sức mạnh hoả nguyên để phát động một đợt t·ấn c·ông mạnh mẽ. Khi nó phóng ra một đợt lửa, mọi thứ xung quanh đều rung chuyển, tạo ra cảm giác như một cơn địa chấn nhỏ trong không gian.
Oành oành..
Bị t·ấn c·ông liên tục, Mộc Chiến cảm thấy b·ị đ·ánh như một con chó c·hết. Những cú đòn mạnh mẽ của yêu thú khiến hắn chao đảo, đau đớn, và ngay cả những chiêu thức mà hắn dồn sức cũng không thể khiến Hỏa Tâm Thú thương tổn.
Hắn hiểu rằng, nếu không nhanh chóng tìm ra biện pháp khắc chế, chỉ sợ mình sẽ không trụ nổi trong trận chiến này.
Hoả Ý Cảnh khắc Mộc Chiến quá mạnh mẽ, khiến hắn chịu tổn thương rất lớn a..
Trong tâm trí hắn, những ý tưởng thoáng qua. Có thể sử dụng Mộc Địa Sát để tăng cường công kích, nhưng hắn phải tập trung thật sự để không để cho yêu thú nắm bắt được động tĩnh của mình.
Thời gian không còn nhiều, Mộc Chiến quyết định chơi một canh bạc lớn, dốc hết sức để tìm kiếm cơ hội lật ngược thế cờ.
Mặc dù đã dốc hết sức thi triển những kỹ năng như Mê Tung Bộ và Mộc Địa Sát, Mộc Chiến vẫn cảm thấy như đang bị cuốn vào vòng tay của một cơn bão lửa.
Vùn vụt…
Hỏa Tâm Thú nhanh nhẹn di chuyển, vung cánh tay to lớn phun ra những q·uả c·ầu l·ửa với tốc độ không thể tưởng tượng nổi. Mỗi lần một q·uả c·ầu l·ửa lao tới, không khí xung quanh đều như bị nén lại, làm hắn cảm thấy khó thở.
Phửng phừng…
Mộc Chiến phải liên tục né tránh, nhưng những cơn sóng lửa không ngừng vây quanh, nhiệt độ xung quanh nóng bức khiến mồ hôi hắn chảy ròng ròng.
Bị đẩy vào tình thế bế tắc, hắn bắt đầu cảm thấy kiệt sức. Khí tức từ Hỏa Tâm Thú lan tỏa khắp khu rừng, khiến linh khí xung quanh như bị phong tỏa, làm cho Mộc Chiến không thể hồi phục được sức lực trong lúc giao tranh.
Từng cơn đau nhức lan tỏa từ những v·ết t·hương trên cơ thể hắn. Mỗi lần Hỏa Tâm Thú phóng ra một đợt t·ấn c·ông, Mộc Chiến đều cảm thấy như bị nghiền nát.
“Mộc Bạo Thủ!”
Tập trung toàn bộ tâm trí, Mộc Chiến bắt đầu kết hợp Mộc Bạo Thủ với những chiêu thức linh khí của mình. Hắn triệu hồi sức mạnh từ thụ tâm xung quanh, nhưng khi vừa chuẩn bị ra tay, Hỏa Tâm Thú đã nhận ra động tĩnh của hắn, lao tới với tốc độ chớp nhoáng.
“Con moẹ rồi!!”
Mộc Chiến thầm hô một tiếng, vội vã thực hiện động tác né tránh, nhưng Hỏa Tâm Thú đã kịp thời vung một cánh tay lớn, tạo thành một cơn lốc lửa cuồn cuộn. Hắn bị hất văng ra xa, ngã nhào xuống đất, đau đớn một phen.
Hắn lập tức dừng thi triển Hoá Nhân Quyết, trở lại trạng thái Lục Biến, thân thể toát ra một cỗ sinh cơ vô cùng cường hãn, khiến mọi v·ết t·hương trên người hắn đang dần dần hồi phục lại.
Mộc Chiến vẫn nhìn đăm đăm vào con yêu thú tam giai này, hắn hiển nhiên không nghĩ chênh lệch Ý cảnh lại có thể khiến thực lực khác xa nhau như thế. Hắn không có cách nào đánh thắng được con Hoả Tâm Thú này.