Sau khi linh hồn lão già quỷ quái bị tiêu diệt, cả không gian bí cảnh bỗng chốc trở nên tĩnh lặng, băng khí ngưng tụ trong không khí từ từ tan biến.
Mộc Chiến đứng yên bên cạnh, ánh mắt bình thản quan sát mọi biến đổi. Trên thạch đài trung tâm, viên ngọc đen thẫm từng bị bao phủ bởi hắc ám chi lực nặng nề giờ đây như được thanh tẩy, ánh sáng đen u ám dần phai mờ, thay vào đó là sự trong suốt thuần khiết đến kỳ diệu.
Từng tia hàn khí thanh thoát từ viên ngọc lan tỏa, biến không gian xung quanh như được bao bọc bởi một tầng sương băng băng giá.
Công Tôn Tuyết bước tới, ánh mắt nàng sáng lên, trong lòng dâng trào một cảm giác quen thuộc.
Mộc Chiến khẽ vuốt cằm:
“Băng Tâm Ngọc Phách?!”
Băng Tâm Ngọc Phách này cũng phải là ngũ giai bảo vật, nó lấp lánh ánh sáng trắng ngọc, tỏa ra băng khí thuần khiết và tinh khiết, mang theo ý cảnh của Băng hệ từ thiên địa, thậm chí từng nhịp đập của nó còn hài hòa với thiên địa nguyên khí xung quanh.
Mộc Chiến đứng xa xa, không cần phải nói gì thêm, hắn đã biết rằng đây là cơ duyên đã dành riêng cho Công Tôn Tuyết.
Viên Băng Tâm Ngọc Phách không chỉ là một thánh vật vô giá cho tu sĩ Băng hệ, mà còn là chìa khóa để Công Tôn Tuyết đột phá tầng cao nhất của Băng Ý Cảnh.
Năng lượng ẩn chứa trong nó không chỉ giúp tăng cường sức mạnh, mà còn có thể thanh lọc và củng cố tâm cảnh cho những ai sở hữu.
Chỉ có điều hắn không hiểu, Băng Tâm Ngọc Phách có liên quan gì đến lão già ấy chứ.
Khi Công Tôn Tuyết nhẹ nhàng nâng viên ngọc lên, hàn khí từ nó lập tức dung nhập vào cơ thể nàng.
Ầm…
Cả không gian bỗng chốc rung động, Băng Ý trong cơ thể nàng không ngừng khuếch tán, khí tức càng lúc càng tăng mạnh.
Lớp sương băng quanh người nàng kết tinh thành từng đóa bạch liên hoa băng giá, mỗi đóa hoa đều tỏa ra sức mạnh vô cùng, giống như một trận thế thiên nhiên tự ngưng tụ.
Công Tôn Tuyết nhẹ nhàng thu hồi Băng Tâm Ngọc Phách, khí tức quanh người nàng giờ đây vô cùng mạnh mẽ, tựa như uy áp của thiên địa băng giá, dường như nàng chỉ còn cách một bước là có thể đột phá lên Nguyên Thần Cảnh.
Linh Anh Cảnh đến Nguyên Thần Cảnh là một bước ngoặt trọng đại trong quá trình tu luyện của một tu sĩ, không chỉ yêu cầu về sức mạnh nội tại, mà còn đòi hỏi sự dung hợp hoàn mỹ giữa linh hồn, thần thức, và cơ thể.
Ở Linh Anh Cảnh, tu sĩ đã ngưng tụ được Nguyên Anh sinh linh, hình thành một tiểu nhân trong đan điền, tượng trưng cho linh hồn và thần thức của bản thân. Tuy nhiên, trước khi đột phá lên Nguyên Thần Cảnh, tu sĩ cần phải củng cố và hoàn thiện Linh Anh, giúp nó trở nên tinh thuần và mạnh mẽ hơn.
Tu sĩ sẽ phải thu nạp một lượng lớn linh khí tinh thuần từ thiên địa, đan dược, hoặc kỳ trân dị bảo, giúp Linh Anh không ngừng phát triển. Lúc này, linh khí trong đan điền cần phải đạt đến trạng thái no đủ để chuẩn bị cho quá trình tiến hóa.
Để đột phá lên Nguyên Thần Cảnh, tu sĩ phải mở ra một không gian thần bí trong đan điền, gọi là Thần Phủ. Đây là một không gian đặc thù, nơi mà Nguyên Thần sẽ hình thành và cư ngụ.
Quá trình mở Thần Phủ không chỉ đòi hỏi linh lực hùng hậu mà còn yêu cầu sự tinh khiết của thần thức và linh hồn. Nếu có bất kỳ tạp niệm hay tâm cảnh bất ổn, tu sĩ có thể gặp nguy cơ thất bại và hồn phi phách tán.
Sau khi Thần Phủ được khai mở, Linh Anh trong cơ thể sẽ bắt đầu quá trình tiến hóa thành Nguyên Thần. Đây là bước quan trọng nhất và cũng nguy hiểm nhất của quá trình đột phá.
Linh Anh phải trải qua một quá trình tan rã và tái sinh. Linh Anh sẽ bị phân giải thành năng lượng thần thức thuần khiết, sau đó ngưng tụ lại thành một thể Nguyên Thần hoàn chỉnh, mạnh mẽ và trường tồn hơn.
Nếu quá trình này gặp bất kỳ sự cản trở nào, như thiếu hụt linh khí, thần thức không đủ ổn định, hoặc tâm cảnh của tu sĩ bất ổn, Linh Anh có thể bị phá hủy mà không thể tái tạo. Đây là lý do tại sao nhiều tu sĩ không dám mạo hiểm tiến lên Nguyên Thần Cảnh mà chọn cách củng cố Linh Anh suốt hàng trăm năm.
Quá trình đột phá không chỉ đơn giản là về việc tinh luyện linh khí và thần thức, mà còn phải vượt qua những tâm ma và thiên địa oán lực. Khi Linh Anh tan rã và Nguyên Thần dần hình thành, tu sĩ phải đối mặt với tâm ma nội tại – những nỗi sợ hãi, tham lam, và dục vọng bị dồn nén trong tâm hồn.
Khi Linh Anh đã hoàn toàn biến thành Nguyên Thần, tu sĩ sẽ cảm nhận được sức mạnh linh hồn của mình đã đạt đến một tầm cao mới. Lúc này, Nguyên Thần có thể tồn tại độc lập khỏi cơ thể, có thể tiến nhập vào thiên địa và tương tác với các pháp trận, trận pháp hoặc thực thể tinh thần khác.
Trong giai đoạn đầu, Nguyên Thần chưa hoàn toàn ổn định và cần phải tu luyện thêm để củng cố. Quá trình này có thể kéo dài từ vài tháng đến vài năm, tùy thuộc vào căn cơ và khả năng của tu sĩ.
Nguyên Thần, có thể tồn tại độc lập với cơ thể tu sĩ, khả năng câu thông thiên địa so với Linh Anh Cảnh cao thâm hơn rất nhiều, từ đó lĩnh ngộ Ý Cảnh của Nguyên Thần Cảnh sâu sắc hơn, vận dụng nhuần nhuyễn hơn.
Nguyên Thần Cảnh, cảnh giới chí cao vô thượng tại Thiên Võ Đại Lục, là cảnh giới chỉ tồn tại ở những ngũ phẩm thế lực. Một hơi thở của Nguyên Thần Cảnh như sóng triều lãng hải, Linh Anh Cảnh cũng phải run rẩy trước khí lực đó.
Nói Linh Anh Cảnh là chí cường giả của Thiên Võ Đại Lục, thì Nguyên Thần Cảnh là chân chính cự đầu. Linh Anh dậm chân khiến Thiên Võ Đại Lục run rẩy một phần, thì nếu khi Nguyên Thần Cảnh ra mặt, Thiên Võ Đại Lục sẽ xuất hiện một hồi phong ba bão táp.
Công Tôn Tuyết là Linh Anh đỉnh phong, dựa vào Băng Tâm Ngọc Phách, hàn khí thuần khiết từ ngọc phách hòa quyện với Băng Ý trong cơ thể nàng, giúp nàng nhanh chóng củng cố Linh Anh và khai mở Thần Phủ.
Hay nói nàng hiện giờ chính là Bán Nguyên Thần.
Chỉ cần chuyên tâm tu luyện, bài xích tâm ma, ổn định tinh thần thì có thể ngưng tụ Nguyên Thần, trở thành cường giả chí cao vô thượng.
Cảm nhận được sự biến hoá, Công Tôn Tuyết vui mừng không thôi, nàng quay đầu lại, đôi mắt ánh lên sự vui vẻ:
“Mộc Chiến, ta đột phá!”
Mộc Chiến chỉ khoát khoát tay, giọng nói trầm tĩnh đáp lại: “Chúc mừng nàng! Chỉ cần chuyên tâm một chút, ta tin nàng sẽ đột phá Nguyên Thần Cảnh.!”
“Ừm..!” Công Tôn Tuyết đồng ý, với thiên phú của nàng, chắc chắn nàng có thể đột phá Nguyên Thần Cảnh trong khoảng thời gian sớm nhất..
Bỗng nàng nghĩ đến cái gì:
“Nhưng.. Băng Tâm Ngọc Phách chỉ có một..mà ta hiện tại cũng không mang thứ gì quý giá..!”
Mộc Chiến bất ngờ một chút nhìn nữ nhân này..
Nàng vậy mà lại muốn chia đồ với hắn..?
Phải biết nàng là Bán Nguyên Thần rồi đấy, nếu nàng không muốn chia, Mộc Chiến hắn cũng không làm gì được..
Nữ nhân này, quả thật không tệ a..
Mộc Chiến ánh mắt loé lên có chút ôn nhu, nói:
“Được rồi, dù sao đó cũng là bảo vật Băng hệ, là chỉ cơ duyên của mình ngươi.. Ta cũng không sử dụng được a.. đừng nghĩ nhiều.!”
Công Tôn Tuyết trầm ngâm:
“Vậy..”
Mộc Chiến dừng lại nàng nói:
“Không vấn đề gì, ta cũng không giúp được gì ngươi khi đoạt Băng Tâm Ngọc Phách này..!”
Thật ra có giúp nhiều ấy chứ.. Công Tôn Tuyết một mình nàng với tình trạng suy yếu thế này không thể đánh bại linh hồn lão quỷ ấy được..
Chỉ tại lão già ấy ngu ngốc muốn đoạt xá Mộc Chiến hắn nên mới c·hết mà thôi..
Nhưng thôi.. Mộc Chiến hắn thấy nữ nhân này có lòng, vậy là đủ rồi..
“Nếu ngươi vẫn còn áy náy thì cứ tính ân tình ta cứu ngươi vào một lần, lần sau trả lại cho ta là được..!”
Dù sao nàng cũng là Bán Nguyên Thần a.. nếu có ân tình của nàng thì sau này dễ dàng hơn rất nhiều..
Công Tôn Tuyết gật đầu đáp: “Nhất định, chỉ cần không phải là vấn đề ảnh hưởng đến Băng Tuyết Các, ta sẽ nhất định hỗ trợ!”
Mộc Chiến vui mừng một chút, nữ nhân này rất có đạo lý a..
Mộc Chiến nhìn quanh động phủ, lại thở dài một hơi.
“Đáng tiếc, không có đồ vật gì liên quan Mộc Hệ cả.”
“Rời đi thôi, nơi này đã không còn gì!”
Công Tôn Tuyết gật gật đầu, cùng với Mộc Chiến rời khỏi động phủ này.