Rời đi Nguyệt Hồn Lâu, Mộc Chiến cũng không biết nên làm gì. Hắn muốn nâng cao một chút thực lực trước khi đến Lăng Vân Học Viện tuyển sinh.
Mộc Chiến rảo bước trên từng con phố, hắn thấy rất nhiều cửa hàng, đặc biệt có hai địa điểm mà hắn quen thuộc, Thiên Bảo Các và Luyện Đan Sư Công Hội.
Quả nhiên là hai thế lực cự đầu, ở Hoàng Thành cũng có phân bộ của họ.
Bầu trời lúc này cũng đã ngả tối, Mộc Chiến định tìm kiếm một khách điếm để nghỉ ngơi. Nhưng trên đường đi, hắn lại nghe đám tu sĩ trên đường nhộn nhạo.
“Mau mau, Thiên Hoa Lâu sắp tổ chức Thiên Hương Yến ngoài Nguyệt Liễu Hồ đấy!”
“Cái gì, Nguyệt Liễu Hồ, nơi sang hoa phú quý vậy mà Thiên Hoa Lâu cũng tổ chức được sao??!” Một tên tu sĩ chấn kinh chi sắc.
“Đương nhiên, ta còn nghe nói, Liễu tiên tử của thất đại hoa khôi tổ chức đấy!”
“Là thật, ôi nữ thần trong mộng của ta, mau, chạy mau đi giành chỗ!!” Tu sĩ kia vội hét lớn, sau đó chạy thật nhanh về phía Nguyệt Liễu Hồ.
Thiên Hoa Lâu? Thiên Hương Yến? Nghe có vẻ khá thú vị đấy. Mộc Chiến nghe vậy liền vuốt cằm, hắn hiện giờ cũng không có cái gì để làm, đi xem một chút cũng không sao.
Xong, Mộc Chiến theo các tu sĩ hướng về Nguyệt Liễu Hồ mà đi.
……
Nguyệt Liễu Hồ là một bờ hồ tuyệt mỹ, nơi phong cảnh tựa như chốn tiên cảnh nơi trần thế. Bờ hồ này nằm cách xa trung tâm Hoàng Thành, ẩn mình giữa những rặng liễu rủ mềm mại, đan xen với tiếng nước lách tách như khúc nhạc thiên nhiên thanh tịnh. Mặt hồ tĩnh lặng, phẳng như gương, phản chiếu trọn vẹn bóng trăng tròn treo trên bầu trời, làm sáng rực cả không gian bao la.
Quanh hồ là những cây cổ thụ cao lớn, tán lá xanh mướt rì rào trong gió đêm, rải xuống từng cánh hoa và lá non lơ lửng trên mặt nước, tựa như một bức tranh thủy mặc. Dưới ánh trăng dịu dàng, những ngọn đèn lồng đỏ và vàng rực rỡ được treo khắp nơi, ánh sáng phản chiếu lên mặt hồ tạo thành muôn vàn tia sáng lung linh.
Những chiếc thuyền hoa nhẹ nhàng trôi trên mặt hồ, các mỹ nhân áo lụa mỏng manh ngồi trên đó, với những dải lụa bay phấp phới trong gió. Tiếng cười nói, tiếng đàn, tiếng sáo hoà quyện với nhau, vang vọng trong không gian tĩnh lặng, tạo nên một bầu không khí huyền ảo và lãng mạn.
Khắp nơi, những tiểu tiên nữ trong y phục lụa mỏng, nhẹ nhàng bước đi trên những lối đá quanh hồ, đón tiếp các vị khách quý với những nụ cười dịu dàng và điệu vũ uyển chuyển.
Mộc Chiến đến Nguyệt Liễu Hồ, tâm tình thần thụ vạn biến bất biến của hắn cũng phải hiển lộ chấn kinh chi sắc. Không nghĩ cảnh tượng ở nơi đây có thể đẹp giống như chốn bồng lai tiên cảnh.
Mộc Chiến được một tiểu thị nữ xếp cho một vị trí không thể nào bình thường hơn.
Chỗ ngồi của hắn nằm ở một góc khuất, không gần hồ Nguyệt Liễu, cũng không sát trung tâm yến tiệc nơi các thiên kiêu đang tụ hội. Bàn ghế ở đây chỉ là loại gỗ mộc mạc, không có hoa văn tinh xảo hay sự tráng lệ của những nơi khác.
Tuy vậy, Mộc Chiến chẳng bận tâm đến điều này. Hắn ngồi xuống, ánh mắt lạnh nhạt quét qua khung cảnh yến tiệc, đôi môi khẽ cong lên như cười mà không cười.
Điều này lại vừa phù hợp với Mộc Chiến hắn, hắn không thích bị nhiều người chú ý. Song, hắn nhìn về phía trung tâm của yến hội, nơi mà những sản vật đều trông rất xa hoa.
Bàn ghế tại khu vực này được chế tác từ gỗ quý, được chạm khắc tinh tế với hoa văn hình rồng phượng, biểu tượng của quyền lực và sự cao quý.
Những chiếc đèn lồng ngọc lưu ly được treo lơ lửng trên cao, ánh sáng dịu nhẹ lan tỏa khắp không gian, tạo nên một bầu không khí thanh tao, nhưng vẫn đầy phô trương. Trên từng chiếc bàn, những bình rượu hảo hạng, ngọc đĩa đầy ắp mỹ vị được bày ra, không một món nào là thứ thường thấy trong các tửu lâu bình dân.
Phía sau bàn tiệc là một giàn hoa được dựng lên tỉ mỉ, nơi những đóa hoa kiều diễm nở rộ dưới ánh trăng. Một chiếc hồ nhỏ trong suốt như ngọc xanh nằm ngay giữa, làm nền cho cảnh sắc.
Rời mắt, Mộc Chiến lại chú ý đến một đài cao được dựng lên giữa lòng hồ Nguyệt Liễu, mặt hồ phản chiếu ánh sáng lung linh từ đèn lồng và ánh trăng, tạo thành một dải sáng bạc dịu nhẹ như gấm lụa vắt ngang mặt nước. Đài cao được kết bằng ngọc thạch trắng, xung quanh đài là những khóm hoa tiên lạ kỳ, mỗi cánh hoa đều toát ra linh khí nhè nhẹ, khiến người đứng gần cảm thấy như đắm mình trong cảnh giới tiên cảnh.
Trên đài, một chiếc bàn dài chế tác từ gỗ tử đàn quý hiếm, mặt bàn được khảm ngọc phỉ thúy lấp lánh. Các trụ chân đều được lót bằng gấm nhu·ng t·hượng hạng, viền quanh là những họa tiết tinh tế thể hiện sự sang trọng, quý phái. Xung quanh bàn, những chậu cây cảnh quý giá, là loài hoa chỉ nở trong đêm trăng tròn, tỏa ra hương thơm ngọt ngào lãng đãng.
Ở chính giữa, nơi dành cho Liễu Tuyết Nghi, một trong Thất Đại Hoa Khôi, cũng là người đã tổ chức buổi Thiên Hương Yến, là một chiếc ghế được bọc lụa tơ tằm trắng, viền vàng óng ánh, tôn lên vẻ quyền quý, thanh tao.
Không chỉ cảnh vật, mà ngay cả ánh sáng, không gian, mọi thứ ở khu trung tâm này đều được sắp đặt tinh tế.