Dù Hàn Thương rất là khó chịu khi thấy thiên phú của Mộc Chiến, nhưng dù sao hắn cũng đang khảo nghiệm, vẫn phải tiếp tục.
“Tư chất xuất sắc, đúng là không cần thiết dùng quả cầu linh căn để làm gì, có lẽ thiếu chủ cũng là linh căn cửu phẩm. Quả cầu linh căn lâu rồi không sử dụng, nên có lẽ không chịu nổi tốc độ hấp thu linh khí của thiếu chủ.”
Hàn Thương nói, đám trưởng lão cũng gật gật đồng ý, chỉ có cách giải thích trên mới hợp lý nhất, dù quả cầu linh căn bị nổ không đo được tư chất của Mộc Chiến, nhưng tu vi của Mộc Chiến tại đó, ai nói hắn không phải thiên tài.
“Bây giờ sẽ khảo nghiệm chiến lực của thiếu chủ, thiếu chủ hãy bước vào Thí Luyện Tháp!” Hàn Thương tiếp tục hướng về Công Tôn Tuyết nói.
Công Tôn Tuyết phất tay một cái, tất cả mọi người đều di chuyển ra khu vực của Tháp Thí Luyện.
Mộc Chiến đứng bên ngoài Tháp Thí Luyện, hắn thấy như một tháp băng vĩnh cửu ngự trị giữa trời đông.
Tòa tháp được xây dựng từ những tảng băng lam sắc trong suốt, tỏa ra hàn khí lạnh thấu xương, khiến người đứng gần có thể cảm nhận rõ luồng khí lạnh lan tỏa. Những tảng băng khổng lồ chạm khắc tinh xảo thành hình ảnh băng phượng và tuyết liên, hai biểu tượng cao quý của Băng Tuyết Các.
Xung quanh tháp, sương mù lạnh dày đặc bao phủ, ánh sáng lờ mờ từ mặt trời phản chiếu qua băng tuyết tạo nên cảnh tượng lung linh huyền ảo.
Trên mặt đất, các phiến đá băng trắng tinh khắc phù chú cổ xưa trải dài dẫn vào cánh cửa chính của tháp. Cửa tháp cao lớn, khép chặt, hai bên là hai bức tượng băng sư hùng dũng như đang bảo vệ nơi này.
Khí thế của tòa tháp khiến người bước đến không khỏi cảm thấy áp lực, trong lòng chùng xuống như đang đối mặt với một thử thách vô tận.
Phía trên đỉnh tháp, mây tuyết phủ mờ, như ẩn chứa bao bí mật và thách thức đang chờ đợi kẻ có đủ bản lĩnh bước vào thí luyện.
“Đừng cố gắng quá mức!” Âm thanh quan tâm dịu dàng của Công Tôn Tuyết lại vang trong đầu của Mộc Chiến, hắn nở một một nụ cười ấm áp, sau đó tiền vào Thí Luyện Tháp.
Nàng không nói nàng muốn biết hắn có sức mạnh như nào, nàng vẫn chỉ là lo lắng cho hắn. Quả là một nữ nhân tốt..
Khi Mộc Chiến tiến vào tháp thí luyện, cánh cửa băng nặng nề tự động mở ra với tiếng kêu cót két vang vọng như tiếng chuông báo hiệu cho một thử thách sắp đến.
Bên trong tháp, không gian mở ra rộng lớn, ánh sáng huyền ảo từ những viên ngọc băng được gắn trên tường chiếu sáng, tạo nên một bầu không khí vừa lạnh lẽo vừa bí ẩn.
Sàn tháp được lát bằng những phiến băng mỏng manh, mỗi bước chân của hắn vang lên những âm thanh lách cách, như tiếng thở dài của không gian xung quanh. Bên trong tháp, những dòng chữ cổ xưa khắc trên bức tường, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
Trung tâm, một cỗ Băng Khôi Lỗi to lớn xuất hiện, đôi mắt nó phát ra ánh sáng xanh lạnh lẽo. Mộc Chiến nhanh chóng nhận ra đây chính là thử thách đầu tiên, một băng khôi lỗi có tu vi Tụ Linh Cảnh ngũ trọng.
Mộc Chiến nghe bảo, khảo nghiệm này dựa vào cốt linh của khảo hạch sinh. Mười sáu tuổi như hắn, thường đối đối với Tụ Linh Cảnh ngũ trọng cũng khá là hiếm rồi.
Băng Khôi Lỗi, với hình dáng hùng vĩ, đứng vững như một ngọn núi băng, đôi tay khổng lồ được chế tạo từ băng cứng cáp, mỗi cử động đều mang theo sức mạnh tàn khốc.
Khi Mộc Chiến tiến tới, khôi lỗi phát ra âm thanh rùng rợn, như một tiếng thét của gió tuyết.
Mộc Chiến không chần chừ, hắn tập trung tinh thần, cảm nhận linh khí trong không gian, rồi bắt đầu tụ khí.
“Mộc Bạo Thủ”
Linh lực dồn vào hai tay Mộc Chiến, toả ra thành hai đại thủ cực lớn, đánh một mạnh vào Băng Khôi Lỗi.
Oành…
Đơn giản một chiêu, liền kết thúc. Chênh lệch tu vi quá lớn, băng khôi lỗi không có cách nào tránh đòn được.
Xong, Mộc Chiến tiến đến tầng thứ hai, nơi có một cỗ Băng Khôi Lỗi khác, tu vi Tụ Linh Cảnh thất trọng.
Oành..
Lại đơn giản một chiêu Mộc Bạo Thủ, Tụ Linh Cảnh đối với hắn không có ý nghĩa.
Lên tầng ba, tầng bốn lần lượt là Tụ Linh Cảnh cửu trọng và Tụ Linh đỉnh phong, đơn giản đều bị Mộc Chiến một quyền đánh nổ.
Khi lên đến tầng năm, một cỗ Băng Khôi Lỗi khác xuất hiện trước mắt hắn xuất hiện, khí tức toả ra Dung Huyết Cảnh sơ kì.
Cỗ Băng Khôi Lỗi này cường tráng hơn một chút, tay cầm chặt thanh kiếm sắc bén, thấy Mộc Chiến đi lên liền đâm thẳng về phía hắn.
Mộc Chiến lách nhẹ một cái, huy động tám mươi chiếc lá, đánh ra một Mộc Bạo Thủ.
Oành…
Kết quả không khác gì lắm so với mấy tầng đầu. Dung Huyết Cảnh sơ kì vẫn là quá yếu so với Dung Huyết Cảnh hậu kì như hắn.
Lúc Mộc Chiến đến tầng thứ sáu, bên ngoài Thí Luyện Tháp đã tập trung vô cùng đông đảo đệ tử của Băng Tuyết Các.
Bọn hắn đang tò mò xem ai đang là người khảo hạch Tháp Thí Luyện, cho đến khi ánh sáng tầng thứ năm sáng lên chỉ mấy khắc sau tầng thứ tư làm bọn hắn cả kinh.
Tốc độ này, sánh ngang với những thiên tài hàng đầu của Băng Tuyết Các rồi, không biết là ai có thực lực mạnh thế.
Những điều này, Mộc Chiến không hề biết, hắn tiếp tục đi lên tầng thứ sáu, nơi một cỗ Băng Khôi Lỗi tu vi Dung Huyết trung kì đang đứng sừng sững.
Độ khó tăng lên, Mộc Chiến cũng không lãnh đạm, thấy cỗ Băng Khôi Lỗi lao đến, hắn lập tức sử dụng Mê Tung Bộ né tránh đi, sau đó điều động linh lực thi triển Mộc Địa Sát, vô số cọc gỗ trồi lên bao phủ lấy Băng Khôi Lỗi.
Băng Khôi Lỗi gầm một tiếng, dùng kiếm vận hết sức chém vào từng cọc gỗ một, khiến cho chúng nó rạn nứt dần đi.
Ngay khi Băng Khôi Lỗi vừa phá xong, Mộc Chiến đã tích tụ hai cự đại thủ linh lực trong tay, dùng hết sức đánh thẳng về phía Băng Khôi Lỗi, khiến nó oànhhh… một tiếng, sau đó cũng nứt vỡ, đi theo các Băng Khôi Lỗi trước đó.
Dung Huyết trung kì, đối với Mộc Chiến giờ chỉ tốn chút công phu mà thôi.