Thần Thụ Chí Tôn

Chương 94: Hoá Đan Cảnh Khôi Lỗi



Chương 94: Hoá Đan Cảnh Khôi Lỗi

Mộc Chiến bước qua ngưỡng cửa tầng thứ tám, không khí lập tức thay đổi, lạnh buốt đến thấu xương. Không gian rộng lớn nhưng tràn ngập hàn khí, tựa hồ như cả thế gian bị đông cứng.

Trước mắt hắn lúc này là một khôi lỗi cao lớn, hình dạng con người nhưng toàn thân toát ra sát khí lạnh lẽo.

Khôi lỗi này có tu vi Hóa Đan Cảnh sơ kỳ, đôi mắt lạnh lùng như băng, cử động cứng nhắc nhưng vô cùng mạnh mẽ. Nó bất động trong giây lát, rồi bất ngờ lao tới như một cơn bão tuyết, nắm đấm khổng lồ mang theo sức mạnh kinh khủng đập thẳng về phía Mộc Chiến.

“Thanh Mộc Hộ Thể!”

Mộc Chiến không chần chừ, liền vận chuyển linh lực từ tám mươi chiếc lá, triển khai Thanh Mộc Hộ Thể. Từ trong cơ thể hắn, vô số dây leo xanh tươi mọc lên, xoắn lại thành một tấm chắn vững chãi.

Đùng..

Tiếng v·a c·hạm mạnh mẽ vang lên khi nắm đấm của khôi lỗi đập trúng, nhưng tấm chắn của hắn chỉ rung nhẹ, không tổn hao chút nào.

Khôi lỗi hóa đan không ngừng lại, liên tục tung ra những đòn đánh dứt khoát, mang theo sức mạnh đè nén vô cùng. Mộc Chiến vừa thủ vừa tìm kiếm sơ hở, đôi mắt hắn trở nên sắc bén.

Sau vài đòn trao đổi, Mộc Chiến bất ngờ chuyển thế công.

“Mộc Bạo Thủ!”

Từ tay hắn, một cánh tay khổng lồ làm từ linh lực ngưng tụ, mang theo sức mạnh của đại thụ ngàn năm, đập mạnh vào ngực khôi lỗi. Khôi lỗi bị đẩy lùi, nhưng vẫn đứng vững, sát khí càng nồng đậm hơn.



Khôi lỗi tung ra chiêu, cả thân thể nó bắt đầu tỏa ra ánh sáng kỳ dị, hàn băng tụ thành một c·ơn l·ốc x·oáy xung quanh, chuẩn bị tung ra đòn quyết định.

“Bão Vụ Lê Hoa!”

Mộc Chiến không do dự, dứt khoát thi triển Bão Vụ Lê Hoa. Tám mươi lá trong thụ tâm rung lắc, truyền linh lực tụ thành bão tố, cuồn cuộn lao về phía khôi lỗi.

Oành…

Trong nháy mắt, c·ơn l·ốc x·oáy băng và bão lá v·a c·hạm, tạo ra một v·ụ n·ổ khủng kh·iếp, khiến cả không gian chấn động.

Khi làn khói tan đi, khôi lỗi Hóa Đan Cảnh vẫn sừng sững như một tòa núi băng, hàn khí bức người, mỗi bước đi của nó khiến mặt đất đóng băng, không gian dường như đông cứng lại, thách thức mọi sinh mệnh tồn tại.

Mộc Chiến đứng đối diện, đôi mắt sâu thẳm có chút ngưng trọng. Đối thủ trước mặt quá cường đại, vượt xa mọi thứ hắn từng đối diện.

“Phệ Sinh Mộc Diễm!”

Tiếng hét của Mộc Chiến vang lên, cả cơ thể hắn bùng cháy trong ngọn lửa xanh lục, bùng phát ra khắp nơi như muốn nuốt chửng tất cả.

Phừng..phừng..

Linh khí trong không khí bị ngọn lửa ấy hấp thụ, gom lại thành dòng cuồn cuộn quanh người hắn. Lửa xanh lục cuốn lấy khôi lỗi, bắt đầu cắn xé, thôn phệ sinh cơ bên trong thân thể cứng rắn của nó.

Nhưng khôi lỗi không lùi bước, toàn bộ thân thể hàn băng bất động, đối diện với ngọn lửa thiêu đốt mà không chút nao núng.



Răng rắc..

Lớp băng trên người nó phát ra tiếng rạn vỡ, nhưng ngay lập tức tự phục hồi, lớp này chồng lên lớp kia, như muốn thách thức sự kiên trì của Mộc Chiến.

“Hoá Đan Cảnh Khôi lỗi quả thật rất cường hãn! Dù không có Ý Cảnh, lực lượng cũng không thể nào coi thường được.” Mộc Chiến âm trầm trong lòng, bàn tay run lên khi thấy ngọn lửa của mình dần yếu đi.

“Ầm!”

Khôi lỗi không hề khoan nhượng, nắm đấm to như cột trụ giáng xuống tựa sấm sét. Mặt đất dưới chân Mộc Chiến nứt toác, hắn bị hất văng ra xa, cơ thể đập mạnh vào bức tường băng của tháp. Mùi máu tanh xộc lên trong miệng, mắt hắn nhòa đi.

“Lục Biến!”

Trong khoảnh khắc Mộc Chiến hoá giải Hoá Nhân Quyết, màu xanh của linh lực phủ lên da thịt, những v·ết t·hương từ nãy nhanh chóng khép lại. Hắn gượng dậy, nhưng khôi lỗi không cho hắn một giây nghỉ ngơi.

Vù..

Cỗ máy tử thần ấy lao tới như cơn cuồng phong, băng đao sắc bén như muốn xé nát không gian.

Rầm rầm rầm…



Mộc Chiến liều mạng chống đỡ, từng quyền cứng rắn của khôi lỗi đánh lên người hắn như búa tạ giáng vào vách đá.

Mặc dù khả năng hồi phục của Lục Biến giúp hắn trụ vững, nhưng mỗi đòn t·ấn c·ông của khôi lỗi lại khiến hắn cảm nhận rõ ràng sự chênh lệch.

“Không thể tiếp tục như vậy…”

Ánh mắt Mộc Chiến tràn ngập băng lãnh, nhưng hắn hiểu rõ, dù đã kích hoạt Lục Biến, dù có khả năng hồi phục siêu phàm, nhưng khôi lỗi vẫn áp đảo hoàn toàn, sức mạnh của nó quá khủng kh·iếp.

Hắn quyết định mạo hiểm, tập trung ý chí, thụ tâm trong ngực bắt đầu tỏa ra ánh sáng xanh rực rỡ. Bốn mươi lá trong thụ tâm bắt đầu héo tàn, linh lực dồn nén vào một chiêu thức cuối cùng.

“Diệp Tàn Kỹ – Diệp Tàn Nộ Thương Khung!”

Bầu trời bên trong tháp như rung chuyển, từ sau lưng Mộc Chiến, một đại thụ khổng lồ hiện ra, rễ của nó lan khắp bốn phía, cành lá xanh mướt như đâm xuyên cả không gian.

Cành lá của cây cổ thụ bỗng chốc vung mạnh, xoáy sâu vào thân thể khôi lỗi. Băng Khôi Lỗi lập tức chống đỡ.

Oành..

Sức mạnh khủng kh·iếp từ cội thụ đánh trúng khôi lỗi, từng mảnh băng bị xé toạc, hàn khí tan vỡ. Khôi lỗi gầm thét, cơ thể nó nứt ra, lớp băng cứng rắn giờ đây không còn là lá chắn bất diệt.

Nhưng khôi lỗi vẫn không dừng lại, dù đã b·ị t·hương nặng, nó lao về phía Mộc Chiến như một kẻ cuồng sát, cánh tay khổng lồ giáng xuống đầu hắn, mang theo sức mạnh nghiền nát.

Đòn t·ấn c·ông của khôi lỗi khiến đại thụ của Mộc Chiến rung chuyển, nhưng Mộc Chiến không hề xao nhãng. Hắn lập tức điều động thêm cả Phệ Sinh Mộc Diễm, phối hợp với đại thụ nện thẳng một đòn khác vào Băng Khôi Lỗi.

“Ầm!”

Phệ Sinh Mộc Diễm cường hãn đánh thẳng vào Băng Khôi Lỗi tạo nên một v·ụ n·ổ khủng kh·iếp.

Cả tháp thí luyện rung chuyển dữ dội, mặt đất nứt ra, khôi lỗi cuối cùng bị sức mạnh của Diệp Tàn Kỹ nghiền nát hoàn toàn. Mảnh vỡ băng tan biến vào không trung, để lại sự tĩnh lặng đến đáng sợ..