Nancy ra hiệu mọi người im lặng...từ chiều đến giờ nhiều cuộc gọi đến cho thông tin về ‘tai nạn’ trên cầu sáng nay...nàng nhanh chóng tung tin..ai có thể cho biết tin tức về chiếc xe Mazda CX8 liên can đến vụ ‘tai nạn’ trên cầu sẻ được hậu tạ ...chỉ cần có thông tin về bản số xe...số tiền hậu tạ sẻ là 100 triệu...dĩ nhiên là sau khi được kiễm chứng...
Tâm tư Nancy đang rối bời...cố gượng trước đám chị em thuộc hạ và hai đứa em gái...ngoài mạnh trong yếu...dù sao vẩn là tâm hồn của người phụ nử đang iêu ,tinh thần đang bên bờ sụp đổ...bỗng nghe tiếng nói quen thuộc thân thương ...
Cả đội CA phường Phú Thứ được Giang huy động trong cuộc hành quân đột xuất...theo thông tư của bộ cách đây 2 năm,CA phường được phép trang bị vủ khí vì vậy Giang,Trưởng CA phường được một cây súng ngắn còn các anh em khác,người thì dùi cui điện,người thì dùi cui cao su...bình xịt hơi cay...cã đội nhìn bề ngoài bừng bừng khí thế...nhưng trong bụng ai cũng ‘đánh lô tô’...hồi họp... thậm chí sợ hãi...thỉnh thoãng lén nhìn Giang với cặp mắt oán giận..làm việc thôi mà... ngày thường phạt xe,phạt đủ loại không đúng qui định...kiếm chút cháo là được rồi... có cần liều mạng như vậy không?
Chuyện bắn nhau trên cầu...ai cũng nghe và biết...nói vài câu cho oai thì được...bây giờ nghe xếp Giang nói đi bắt một trong những hung thủ cực kỳ nguy hiễm sáng nay...cả bọn như á khẩu...không dám phản đối..cũng không có quyền phản đối...muốn chết sao?Vì vậy ‘cực chẵng đã’ mang dùi cui đi theo xếp...hy vọng tên kia ‘biết khôn’ chuồn rồi thì huề cả làng...
Nói là âm thầm hành quân nhưng cả đội đều muốn gỏ chiêng đánh trống cho tên nguy hiễm kia biết nguy mà chạy...đám dân trong xóm đều nghe đó mà..có lý nào hắn lại không nghe?nghỉ vậy nên cả đội, cứ như phim hành động í...yên chí từ từ tiến tới...bao vây ngôi nhà... trong bụng đinh ninh là tên nguy hiễm kia đã chạy thoát rồi...
Dũng,Tiến 2 người đều là Phó ...đồng loạt liếc về phía sau âm thầm khinh bỉ...”Con bà nó...cầm súng trong tay mà đi sau chót...vậy cầm súng làm cái đéo gì...”
Giang cũng đang khẩn trương...và đang hối hận vì nóng lòng biểu hiện...tên nầy có súng sáng nay đã bắn nhau...Hai mắt Giang sáng lên nghỉ ra được 1 kế tuyệt diệu...hắn ra lệnh vừa đủ cho toàn đội nghe...
-“thằng Minh,thằng Huy...hai đứa bây đi theo xếp Dủng..qua bên trái...thằng Sỷ,thằng Sang...hai đứa bây đi theo xếp Tiến...qua bên phải...thằng Dũng,thằng Cương tụi bây đi theo tao...” Giang trơ trẻn ra lệnh sắp xếp đội hình...âm thầm đắc ý đã thông minh chọn chiến lược...
Hai người Dũng,Cương...to con,mập bự..bụng bia to như đàn bà có bầu 4 tháng...Giang nói hai người nầy đi theo hắn nhưng thật ra hắn núp phía sau họ...
Giang tính rồi...nếu tên kia ..bắn...độ nguy hiễm của hắn hầu như không có ...hắn có 2 cái bia đở đạn...
Người ta thường nói to con thì óc nhỏ...hai người Dũng,Cương có ngu hay không thì không biết nhưng cũng thuộc loại điếm đàng...làm sao không nhìn được gian kế của lãnh đạo? Cả hai một thoáng ánh mắt giao nhau...âm thầm quyết định...chỉ cần nghe ‘bùm’ một cái là ông ngả xuống giả chết..đéo mẹ...ngu sao...làm việc thôi...không cần phải bán mạng đâu à...
-“Tao cũng đã nghỉ qua rồi..nhưng sợ bức mây động rừng...thằng nầy đang ở trong nhà dân...nếu biết bị bao vây...không chừng nó bắt dân làm con tin ...không được đâu...đó là hạ sách”...Giang lên mặt dạy đời thuộc hạ...
Cả đội từ từ từng bước tiến lên...
Ngay lúc nầy di động trong túi quần Giang reo lên...hắn lấy di động ra..nhìn màn hình...Giang cười khẩy nghỉ bụng...”xếp Tùng à..muốn phõng tay trên sao?không dể đâu..”.Giang quyết định tự biên tự diển...làm một mình...cơ hội hiếm có được...không thể chia công với ai...
Giang chưa kịp ‘hoàn hồn’ sau ba tiếng súng vừa rồi...lồm cồm đứng lên,thấy ba mỷ nử mặc sắc phục quân đội tiến về phía trước...Giang cãm thấy lạnh gáy khi nhìn thấy quân hàm trên vai của Nancy...kế đó là vẻ khúm núm của 2 lảnh đạo CA thành phố đang theo sau...
Ba chị em Nancy không cần quan tâm chuyện khác...cả ba nhanh chóng bước tới trước...
Đức tỉnh bơ ngồi trò chuyện với vợ chồng ông bà Tư...chợt nghe tiếng súng nổ...sao lại như vậy?nó sững sốt bước ra ngoài...
-Cái gì khi nào?nói là làm liền...Hưởng à..lại đây...
Hưởng tắc kè nghe ông Tư nói bà chị của mình đi kêu CA tới bắt Đức vì nói hắn là thành phần xả hội đen cực kỳ nguy hiễm..nó muốn xỉu...đang sướng tỉ tê vì đã tìm được Đức ca...bây giờ bà chị của mình đi báo CA tới bắt chỉ vì nghi ngờ Đức ca là xả hội đen...công không đủ bù tội a...vì vậy Hưởng tắc kè cũng đang ráo riết đi tìm Dung..may ra ngăn được...còn đang vòng vòng thì thấy nhóm CA phường hùng hổ tới...Chuyện đã xãy ra...nó không biết làm sao...đang đứng xớ rớ suy nghỉ tìm cách xin tội bổng nghe Đức gọi tên...
-“Em đây Đức ca”..Hưởng tắc kè xum xoe bước tới...
-“Ừm...Dẩn gia đình ông bà Tư tới nhà hàng...nói bà chủ Thu sắp xếp cho họ...vậy đi..Chuyện nầy giao cho chú mầy...nhớ làm cho tốt...” Đức dõng dạc ra lệnh...
-“ Cũng tại con khốn nầy...đụ mẹ...xém chút hại chết ông mầy rồi...” Tiếng rống làm Hưởng giật mình..quay lại thấy chị mình đang bị Giang mắng nhiếc...
Sau khi báo cáo với Ngọc Khánh...Dung không dám về thẵng nhà mà lặng lẻ ghé vào một nhà cùng xóm chờ xem động tỉnh...khi thấy toán CA phường tới...lúc đầu phấn khích nhưng nàng lại bắt đầu lo ngại....không biết mình có làm đúng không nửa...trong bụng lo lo...nếu hắn là người bình thường thì mình thiệt là lấy lòng dạ đàn bà đo lòng người tốt rồi...sau đó lại nghỉ thật giả sẻ được biết liền chứ gì...nên yên tâm một chút...
Sau ba tiếng súng ...trong lúc mọi diến biến xãy ra thì Dung cũng đang đứng xa xa trong đám đông lấp ló nhìn về hướng nầy...mặt nàng trắng bệch...sau đó lại thấy thằng em không nên thân của mình hình như rất thân mật với hắn...Dung thắc mắc...Đức vừa lên xe rời khỏi nàng liền mon men tới gặp thằng em mình để hỏi cho rỏ...
Vừa đúng lúc Giang đang muốn trút cơn thịnh nộ... cái quân hàm Thiếu tướng kia không phải dể chọc vào đâu...Họ Lê ở Cái Răng thịnh vượng cũng chính là biết nhìn người,đón gió...đi theo chiều gió...ông già hắn có nói ..bất cứ thời đại nào cũng vậy...muốn làm quan,vinh thân phì gia chỉ cần nhớ 7 chữ là được đó là:
.Vài người hàng xóm..Dung cùng hai vợ chồng ông bà Tư ‘hết hồn’...khi thấy xếp Giang ‘hiền như ma soeur’...chuyện gì đây?
Hưỡng tắc kè mở cờ trong bụng...dám đụng tới chị tao à?tao cho mầy biết chết là gì...hắc hắc...theo Đức ca không uổng kiếp người...
Giang một bụng tức khí rút di động gọi cho ông già Chủ tịch quận của hắn...
Chủ tịch Quận Cái răng Lê thanh Hải năm nay vừa qua tuổi 50...người vẩn còn tráng kiện,bụng bia,lùn đầu hói...nói tóm lại không đẹp ông già chút nào nhưng lại rất có số đào hoa...đàn bà,con gái..chỉ cần lảo muốn...lảo hê lên một tiếng...số người cỡi quần cho lảo đụ xếp hàng vài cả cây số...
-“Ừm...rồi sao...có liên quan gì tới mày?”...Giọng Hải nghi hoặc...lảo không hiểu khi khổng khi không thằng con đề cập tới chuyện nầy...
-“Hai đứa em càng như vậy..ảnh càng làm tới..cứ kệ ảnh đi..” Nancy cười...tuy cũng cãm thấy ngượng với hai đứa em gái mình nhưng trước sau vì cũng phải đối diện mà...ai biểu 3 chị em lại chọn hắn chứ...
-“Cái gì chứ...đây là phòng anh mà... Trong phòng mình...lúc nào anh cũng ‘cuổng trời’ như vậy...tại sao phải mặc quần áo chứ...hihi...có phải muốn nghe chuyện không?nếu phải thì tới đây nằm...nà lại đây...”Đức đưa tay vổ vổ trên giường hai bên mình...
Nancy thản nhiên leo lên giường nằm xuống bên cạnh...choàng chân qua ôm nửa chứ...là chị cả...nàng làm gương cho hai em...không khuyến khích cũng không bài xích...ba chị em nàng lấy cùng lấy một người đàn ông...đây là sự thật...mắc cở làm gì...trong biệt thự nầy đám chị em đều biết mà...
Có người ‘đi tiên phong’ dĩ nhiên có người đi theo..Kiều Chinh bẽn lẽn leo lên giường nằm xuống bên trái...
Kiều Nga giận dỗi...hai người như vậy tui..tui nằm chổ nào đây...
-“Haha..ưu tiên cho em nằm lên mình anh..nà...nằm lên mình anh đi...” Đức đưa tay ngoắc...lúc nầy Kiều Nga mới ‘miển cưỡng’ leo lên mình hắn nằm sắp...
“-Em..em hết nổi rồi...” Kiều Nga thở không ra hơi....trên người nàng Đức hùng hục nắc...nó đã ra...nhưng cặc vẩn cứng vì vậy cứ tiếp tục hùng hục...tên nầy không phải là người mà...
“-haha..được cho em nghỉ”...Đức hứng chí...nhất long tam phụng sớm hơn dự định...đúng là đại nạn không chết....hồng phúc tề thiên....buông Kiều Nga..vồ lấy Kiều Chinh...không cần phải khỡi động...nãy giờ nhìn ...phía dưới của Kiều Chinh đã vô cùng lầy lội...chỉ nghe một tiếng ‘ót’....cặc đã vào lút cán...
...
Buông Nancy ra...đồng hồ trên tường gõ đúng 4 tiếng...
-Quá đã...hắc hắc...
...
“-Ngủ được rồi mầy...nhắm mắt một chút đi...xong rồi..không cần phải làm bộ nửa...hihi” Trong phòng dành cho hai người,Thu Tâm rúc cục lên tiếng phá tan sự im lặng...
“-Hihi..mầy cũng vậy mà...tao với mầy cùng một loại người...” Thu Hà cười hi hi nói nhỏ...
“-hihi...ngủ đi..ngủ được rồi...”...Thu Tâm cười khúc khích...
“-Hắn....hắn khủng thiệt...nếu không chính mình tai nghe mắt thấy...đánh chết tao cũng không tin đâu”...Thu Hà trầm trồ..
“-Đừng nói với tao là mầy không động lòng nha...tao không tin đâu..ừm...cái chuyện Thủ trưởng nói...mầy còn chần chờ gì nữa...hay là tao lên trước đó nha...” Thu Hà phấn khích...
“-Mầy muốn sao thì sao đi...nhưng không phãi mình mầy đâu..con Phương Anh,Mỹ Kiều,Thục Linh hình như đứa nào cũng có ý...” Thu Tâm tiết lộ...
“-Hihi..cái nầy tao biết...rồi sao chớ..ai cũng có phần...hắn khủng như vậy...coi như con dê đực đi...hihi mình là dê cái...” Thu Hà nham nhở thú nhận...
...
Trong phòng ăn sáng..mọi người đều đông đủ...hôm nay có cuộc họp quan trọng...liên quan đến sự kiện ngày hôm qua...
-“Tốt...chiều nay bắt đầu dạy tôi nha...được hong?” hai mắt Đức sáng ngời...sát ý trong khóe mắt...
-“Anh..anh tính làm sao?” Kiều Chinh hỏi...
-“Hắc hắc...còn làm sao nữa à?hai thằng kia đã bắn anh..thì anh cũng phải trả lể mới được...như vậy mới công bằng...em nói có phải không?hắc hắc...không phải đơn giản như vậy đâu à...tìm ra bọn chúng..hắc hắc...bọn chúng sẻ biết thế nào là địa ngục trần gian...
Hai mắt Đức trở nên tàn độc...lạnh người...
-“Anh...anh muốn đich thân đi à?” Nancy hơi lo lo hỏi...tên nầy dù sao cũng chưa từng được huấn luyện...
-Yên chí đi...dùng trí không dùng sức...hắc hắc..anh học hành không giỏi nhưng mánh mun gian trá thì..hắc hắc...Em cứ chờ mà coi đi...
-“Em nữa”..Kiểu Chinh dĩ nhiên là cũng muốn đi theo...để hắn đi một mình..tuy có đám chị em đi theo hổ trợ nhưng nàng không yên tâm lắm...
“Không được...bà bầu mà đi đâu...Kiểu Nga cũng ở nhà.. 4 người đủ rồi...tôi cần 1 tuần để chuẩn bị...Tuần sau chúng ta xuất phát...
Tuần sau..hắc hắc...tao tìm tụi mầy lấy lại công bằng...