Ông ta cũng không thể vì người ngoài mà cãi nhau với người nhà, cuối cùng cũng không có nghe lời Phương Thanh Nghiên mang theo vợ đi tìm một con đường làm ăn khác.
Nhưng hiện tại, những lời nói trước kia của Phương Thanh Nghiên dần dần ứng nghiệm, vợ của ông ta bị nhà máy cắt giảm biên chế.
Hiệu quả và lợi nhuận của nhà máy càng ngày càng kém, công nhân từng người một đều rời đi, xem ra cửa hàng lương thực và dầu khí của ông ta cũng sắp không mở tiếp được nữa.
Ông chủ Lưu nhịn không được lại nhắc tới chuyện này với vợ mà trong lòng Trân Mai cũng không thoải mái, dẫn đến hai vợ chồng lại cãi nhau một trận.
Thật ra thì Trân Mai sao có thể không hối hận cơ chứ.
Bà ta đã sớm biết được Tần Thục Huệ phát tài rồi.
Lúc trước trong nhà máy có tin đồn muốn cắt giảm biên chế, mấy người đồng nghiệp muốn tìm đường lui nên lôi kéo bà ta cùng đi ra ngoài xin việc.
Kết quả vừa vặn gặp phải lúc cửa hàng của Tần Thục Huệ đang tuyển nhân viên phục vụ.
Trần Mai vừa trông thấy bà chủ là Tân Thục Huệ thì nào có mặt mũi đi ứng tuyển, mặt mày xám xịt rời đi.
Trong số mấy người đồng nghiệp có người quen biết Tần Thục Huệ, trong đó còn có một người được chọn.
Người đó lúc về kể đến chuyện tiền lương, thưởng với quyên lợi được hưởng của nhân viên thì vô cùng vui sướng, đây là công việc tốt đến nỗi dù có đốt đèn lồng cũng khó tìm được.
Trân Mai đang hối hận đến xanh ruột, trong lòng đã rất không thoải mái mà chồng còn lôi chuyện này ra nói nữa, có thể không tức giận được sao?
Ông chủ Lưu không biết vợ mình đã trải qua một chuyện như vậy, ông ta chỉ cảm thán biết thế thì nghe lời Phương Thanh Nghiên từ sớm.
Vu Tĩnh Văn lại bởi vậy mà khiếp sợ đến nỗi không nói nên lời.
Bà không phải chưa từng điều tra qua Tần Thục Huệ, bà biết người phụ nữ này có chút bản lĩnh, tự mình kinh doanh buôn bán kiếm được không ít tiền, người đàn ông kết hôn lần thứ hai cũng không tồi, ở huyện Nam Hương được cho là một ông chủ có uy tín.
Nhưng những điều này cũng không thể nói rõ là Tân Thục Huệ không có quan hệ gì với chồng của bài
Tư liệu có thể làm giả, một người phụ nữ có thể có mối quan hệ không rõ ràng với chồng người khác thì cũng có thể mặt dày một chân đạp hai thuyên, lai lịch tài chính gây dựng sự nghiệp có thể cũng không sạch sẽ!
Nhưng bây giờ người đàn ông này lại nói cho bà biết, sự nghiệp của Tần Thục Huệ có thể thành công như bây giờ thật ra là nhờ Phương Thanh Nghiên?
Vu Tĩnh Văn cảm thấy rất khó tin, ánh mắt hoài nghi đánh giá ông chủ Lưu: Sao đột nhiên anh lại chạy tới nói với tôi những chuyện này?”
Ông chủ Lưu bị hỏi đến sửng sốt, ông ta chỉ là nhất thời cảm khái.
Bình thường ở nhà không thể nhắc đến mẹ con Tần Thục Huệ, hôm nay vừa lúc có người tới hỏi, liền nhịn không được mà nói không ngừng.
Ông ta có chút ngượng ngùng nói: "Xem tôi kìa, bệnh cũ lại tái phát.
Tôi không có ý gì cả, tôi chỉ thấy cô bé kia có chút đáng thương với mẹ con họ sống cũng không dễ dàng gì.
Trước kia lúc còn ở nhà máy đã bị mấy lời đồn thổi tra tấn không ít, ở trước mặt người khác không ngẩng đầu lên được... Vừa rồi tôi nghe các người hỏi thăm chuyện của Tần Thục Huệ thấy có người nói hươu nói vượn, nói sự nghiệp của Tần Thục Huệ thành công được như bây giờ là do dựa vào đàn ông mà có nên tôi mới nhịn không được mà qua đây làm sáng tỏ một chút!"
Vu Tĩnh Văn trầm mặc một lát: "Ý của anh là, Tân Thục Huệ không phải là người như vậy?”
Ông chủ lưu Lưu liên tục gật đầu: "Đương nhiên rồi, cô ấy với Phương Chí Cường trước kia rất ân ái.
Nếu không phải xảy ra sự cố kia, hai người hiện tại nhất định vẫn là một đôi vợ chồng kiểu mẫu... Khi đó tra ra được Phương Thanh Nghiên không phải là con ruột của Phương Chí Cường, mẹ chồng cô ấy liền một mực khẳng định là cô ấy ở bên ngoài có người đàn ông khác.
Kết quả cuối cùng lại tra ra, Phương Thanh Nghiên cũng không phải con ruột của Tân Thục Huệ, đứa bé là Phương Chí Cường cướp được về từ trong tay bọn buôn người, chuyện này còn đăng lên báo nữa..."
"Đăng lên báo lúc nào?”
"Hơn ba năm trước, lúc ấy Tần Thục Huệ còn vì chuyện này mà kiện mẹ chồng nữa"
Sắc mặt Vu Tĩnh Văn thay đổi nhanh chóng.
Nếu như những thứ này là Phương Mậu nói với bà, có thể bà sẽ một chữ cũng không tin.
Nhưng bây giờ lại là một người ngoài xuất hiện nói những chuyện này cho bà nghe, vậy tính chân thực liên đáng tin hơn nhiều.
Chẳng lẽ thật sự là bà đã hiểu lầm, chân tướng sự việc như lời Phương Mậu nói?