Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2912: Ai dám động đến lão sư ta (hạ) (1)



- Láo xược!

Nghe nói như thế, các Danh Sư cửu tinh đồng thời hét lớn.

Tổng bộ Danh Sư đường, với tư cách thế lực đỉnh phong nhất đại lục, từ trước tới nay công bằng công chính, bây giờ lại bị đối phương nói liên hợp với Băng Nguyên cung, tất cả đều giận dữ.

- Láo xược? Vậy thì láo xược đi, dù sao ở trong mắt các ngươi, tội danh của ta đã đủ rồi!

Trương Huyền lắc đầu, trên tay tiếp tục đúc lại kinh mạch cho Triệu Nhã, giọng nói có vẻ hơi tiêu điều.

Khó trách Dương sư thất vọng với Tổng bộ Danh Sư đường, không muốn trở về, cách làm trong đó quả thực để cho người ta khó mà tiếp nhận.

Thân là Tổng bộ Danh Sư đường, muốn dò xét Triệu Nhã là học sinh của mình, hẳn là rất đơn giản, bản thân vì cứu người, lại trở thành cướp người... Không tra rõ ràng, liền hùa theo Băng Nguyên cung, quả thực mất đi uy nghiêm của Danh Sư.

- Nếu biết bản thân có tội, còn không ngoan ngoãn bó tay chịu trói!

U Nhược Tâm nhìn lại:

- Thiếu cung chủ của chúng ta đâu? Ngươi giấu nàng đi đâu rồi, còn không mau giao ra!

- Đây là thiếu cung chủ của các ngươi!

Trương Huyền chỉ về phía trước.

- Ngươi nói cái gì?

U Nhược Tâm sững sờ.

Người trước mắt bị chân khí bọc giống như bánh chưng, vừa nhìn liền biết là Dị Linh tộc, lại còn nói là thiếu cung chủ của các nàng, chẳng lẽ tên này dùng bí pháp đặc thù gì, biến thiếu cung chủ thành Dị Linh tộc?

Dị Linh tộc không phải trời sinh sao?

- Đừng nghe hắn nói bậy, hiện tại hắn đang trì hoãn thời gian, sau đó nghĩ biện pháp chạy trốn, mọi người cùng nhau ra tay, trước bắt hắn lại, phong tỏa chân khí lại tiến hành thẩm vấn!

Trương Vô Ngân hét lớn.

- Không sai, trực tiếp động thủ, nếu không tên này có rất nhiều thủ đoạn, ai cũng không dám bảo đảm sẽ xuất hiện vấn đề gì!

Khúc trưởng lão ở trong đám người cũng quát lên.

Vị trước mắt này, tuy không có thực lực, nhưng lại có thú sủng, có lôi kiếp, bọn họ gặp qua nhiều lần, không dám mạo hiểm, ngộ nhỡ chậm trễ một hồi, lại làm ra thủ đoạn gì để bọn họ không thể lý giải, như thế mọi người sẽ lấy giỏ trúc múc nước, thật sự thành trò cười, nói xong xoay người ôm quyền:

- Đường chủ...

- Khóa tu vi lại là được, đừng hạ nặng tay!

Nhậm Thanh Viễn nhẹ gật đầu.

Danh Sư đường đã phát lệnh truy nã, tự nhiên phải có thể hiện, trước bắt đối phương lại nói, sau đó muốn hỏi thăm cũng không muộn.

- Vâng!

Rầm!

Khúc trưởng lão nhẹ gật đầu, nhìn về phía Trương Vô Ngân:

- Đại trưởng lão, ngươi cũng nghe rồi đấy, ra tay đi!

- Được!

Trong mắt Trương Vô Ngân lóe sáng, vẫy bàn tay một cái.

Phần phật!

Bảy tám cao thủ Trương gia lập tức vây quanh, từng người lực lượng cường đại, giống như ở chung quanh bố trí một thiên la địa võng.

- Kỳ Lân thú, hộ chủ!

Biết một khi bị bắt, quá trình đúc lại kinh mạch sẽ bị gián đoạn, sắc mặt Trương Huyền tái xanh, bàn tay run lên, thả Hỏa Diễm Kỳ Lân thú ra.

Hắn bị cố định ở nguyên chỗ, không cách nào động đậy, cũng chỉ có thể dựa vào thú sủng.

May mắn hai ngày này, thông qua dược liệu cùng Thiên Đạo chân khí điều tiết, thương thế trên người đối phương đã tốt đẹp, nếu không thật không biết làm sao cho phải.

Ầm ầm!

Kỳ Lân thú xuất hiện, lập tức gào thét, móng vuốt bổ tới.

Tê lạp!