Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1776: Cám ơn anh trước



Càng miễn bàn lần này anh đến Dược Vương Cốc ngoài việc xin thuốc còn muốn thiết lập quan hệ với thế lực này nữa.
"Nhưng cậu Trần ạ, ân nhân có ơn cứu sống tôi, đến giờ ông ấy có việc quan trọng đến nhờ, tôi chắc chắn sẽ dốc sức giúp cho kì được, cậu cứ ở lại đây mấy hôm, ba loại thuốc này tôi sẽ cố lấy cho cậu!"
Dược Minh nói.
Trần Khiêm vốn còn định nói, tốt nhất đừng muộn hơn ba ngày.
Bởi vì qua ba ngày rồi thì có đưa thuốc cho anh cũng coi như vô ích thôi.
Nhưng thấy Dược Minh như vậy, Trần Khiêm cũng không tiện làm khó ông ấy.
Chỉ có thể tạm thời chờ xem đã.
"Vậy đi cậu Trần, phòng tôi còn một gian xép nhỏ, đợi tôi đi sửa sang qua cho cậu, cậu tạm chịu thiệt mà ở đó mấy ngày, tôi đi móc nối cho cậu, cố gắng để cậu có cơ hội được gặp Cốc chủ!"
Nói một hồi như vậy, Dược Minh mới đi dọn dẹp nơi ở cho Trần Khiêm.
Sau đó ông ấy cầm theo bức thư tay vội vàng đi khơi thông.
Trần Khiêm nhàn rỗi ở Dược Vương Cốc này cũng không có việc gì làm.
Vốn là trong đầu anh vẫn chứa rất nhiều bí pháp luyện đan.
Trần Khiêm mới tiếp xúc đến nó lần đầu tiên, anh muốn hiểu biết thêm nhiều hơn nữa.
Lúc nãy khi Dược Minh dẫn theo anh đến đây, Trần Khiêm để ý thấy một đoạn vách đá thấp thấp bên ngoài, nơi đó khắc rất nhiều bức tranh mô tả về quá trình luyện đan.
Dù sao bản thân cũng nhàn rỗi, Trân Khiêm liền vòng ra đó đi dạo xem sao.
Trần Khiêm đi quanh đó một vòng.
Bí pháp luyện đan của Dược Vương Cốc đại thể đều là cách mà người luyện chế tạo đan, cách thức tách lọc nguyên liệu, thoạt nhìn vô cũng phức tạp rối mắt.
Điều này khác xa những gì có trong đầu anh.
Nói thí dụ về một cây thuốc này đi, trên đó ghi muốn lấy được chất thuốc thì đầu tiên phải chưng cất nó bằng một loại nước thuốc đặc biệt từ đó mới chiết xuất ra dịch trong.
Nhưng nếu dựa treo phương pháp luyện đan trong đầu của anh, việc này có thể trực tiếp dùng nội kình để chiết xuất nước thuốc của cây.
Còn về quá trình dùng lửa để luyện đan, trong Thuật luyện đan còn ghi chép lại một môn nội công tên là Thuật khống chế lửa còn cao siêu hơn thứ ghi trên đây biết bao nhiêu lần, dĩ nhiên là cũng dễ thực hiện hơn nữa.
Nhưng Trần Khiêm chưa từng luyện đan nên cũng không tiện đoán mò.
"Hêy, anh chàng đẹp trai đằng kia ơi, chiếc diều của tôi mắc vào cây rồi, anh có thể lấy xuống giúp tôi hay không? Cám ơn anh trước!"
Đúng lúc Trần Khiêm xem xong đang chuẩn bị đi trở về.
Cách đó không xa vang lên một giọng nói vô cùng dễ nghe.
Trần Khiêm theo bản năng quay đầu lại nhìn, anh thấy một cô gái xinh đẹp buộc tóc đuôi ngựa đang đứng dưới một gốc cây lớn nhìn anh đầy lo lắng.
Cô gái khoảng chừng mười tám mười chín tuổi.
Dáng vẻ rất thanh thoát đáng yêu, cô ta mặc một bộ đồ thể thao thuần màu trắng.
Trần Khiêm không tiện mà từ chối. Anh lập tức đi tới.