“Đây là vùng đất tiên nhân trấn ma trong truyền thuyết.
Tuy rằng không có pháp tắc, nhưng chúng ta hẳn là đều đã nghe qua, trong tinh vực này có nhiều bảo tàng và di tích do tiên nhân Thượng cổ chôn giấu.
Hơn nữa, tinh vực này còn đang hồi phục, tương lai chưa chắc đã thua kém những nơi như tinh hà ngoại vực.
Huống hồ, Diệp Chân Tiên chỉ mới mấy chục tuổi, với số tuổi của cậu ta chưa chắc đã không thể chứng đạo trở thành Chân Tiên chân chính”.
Một vị trưởng lão thiên tông ở tinh hà ngoại vực nhẹ nhàng nói.
Những người xung quanh đều chấn động.
Phải đấy, Diệp Thành còn chưa đầy năm mươi tuổi.
Nếu tư chất như vậy mà không thể chứng đạo Hợp Đạo thì đúng là ông trời trêu ngươi.
Năm xưa, khi Kim Ô Chân Tiên mạnh nhất tinh hà ngoại vực bằng tuổi cậu ta còn chưa đến Kim Đan ấy chứ..
Đây đúng là một vị Bán Bộ Hợp Đạo ở ngay trước mắt.
Dù Diệp Thành vừa tàn sát vạn giáo, giết triệu người, thi thể khắp mọi nơi.
Dù Diệp Thành đã giết chết Thiếu chủ Kim Ô Môn, chọc giận vô số cao thủ của tinh hà ngoại vực, chọc giận các đạo thống Chân Tiên.
Cho dù Diệp Thành giết chết thần niệm của Kim Ô Chân Tiên, kết thù oán sinh tử với cao thủ đứng nhì tinh hà ngoại vực này.
Thế nhưng, đây dù sao cũng là một vị Chân Tiên, một vị cao thủ xưng hùng một tinh vực, một vị Chân Tiên tương lai!
Chỉ nghĩ đến đây, nhiều tán tu biển sao đều dao động, có vài người nhìn Diệp Thành bằng ánh mắt cháy bỏng, nghĩ rằng có nên đầu quân cho Diệp Thành hay không?
Mỗi một vị Hợp Đạo, mỗi một đạo thống Chân Tiên quật khởi đều có lượng lớn các tu sĩ xung quanh đầu quân, trong đó thậm chí không thiếu tông chủ, trưởng lão của các tông môn nhỏ.
Dù sao, nếu Diệp Thành thật sự chứng đạo thì sau này bọn họ sẽ là nguyên lão cấp cao của đại giáo Chân Tiên.
“Củng huynh, ông đang nghĩ…”, một trưởng lão thiên tông khác ở bên cạnh quay đầu nhìn ông ta.
“Ha ha, không phải Hồ huynh cũng đang có ý này sao? Đây có thể gọi là công thần đấy.
Một đại phái Chân Tiên muốn lập giáo, dù là ở tinh hà ngoại vực chúng ta e rằng mười vạn năm cũng chưa chắc có một lần, cơ hội hiếm gặp.
Chúng ta coi như cùng giúp đỡ nhau làm việc lớn”.
Trưởng lão thiên tông mở miệng đầu tiên cười ha hả, ngay cả tông chủ ở sau ông ta cũng vội vàng gật đầu.
“Nên như vậy”.
Mọi người xung quanh cũng hùa theo, nhiều tông phái nhỏ vừa ở biển sao và các tán tu đều thay đổi suy nghĩ.
…
“Sao mọi người lại lên đây? Không biết bây giờ vẫn còn nguy hiểm hay sao?”
Diệp Thành nhíu mày, nhìn nhóm Aokawa Sakura.
Nhưng khi thấy vẻ phấn khởi của bọn họ, đặc biệt là khuôn mặt tươi cười của Aokawa Sakura, trên mặt anh lại lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ..