Tiên Võ Đế Vương

Chương 2589: Thánh cốt



Bộ xương này đen tuyền một thể, có lẽ đã lâu không ai hỏi thăm, còn phủ một lớp bụi, không có gì đặc biệt.

Diệp Thành tiến lên, nhẹ nhàng phủi lớp bụi, đôi mắt khẽ nheo lại nhìn chằm chằm, tuy không có tiên nhãn nhưng nhãn giới thì vẫn có.

Cứ nhìn một hồi, hai mắt hắn cũng sáng rực, lập tức, hơi thở hắn ngày càng dồn dập.

“Thánh cốt, thế mà lại là thánh cốt, là xương của Hoang Cổ Thánh Thể”.

Diệp Thành kích động không thôi, suýt chút nữa đã nhảy cẫng lên.

Có lẽ vì quá kích động, đến nối bàn tay chạm vào bộ xương cũng không kiềm được run rẩy suýt nữa đã muốn ôm vào lòng.

Bất ngờ, thực sự bất ngờ, một bất ngờ trở tay không kịp.

Ai mà ngờ được, ở đây lại có một bộ xương Hoang Cổ Thánh Thể.

Thánh cốt của Hoang Cổ Thánh Thể, mỗi một bộ đều là hoàng kim sáng rực.

Mà thánh cốt này lại đen tuyền, đây không phải hình dạng vốn có, mà đã được đại thần thông giả dùng bí pháp che giấu.

Nếu không, nhiều hồn phách đến chọn thân xác như vậy, sao lại không chọn bộ xương này chứ, so với những bộ xương khác, đây mới là cấp nghịch thiên.

Mọi chuyện đều nhờ vào bí pháp che giấu kia, nếu không phải hắn có căn nguyên Thần Chiến Thánh Thể, thì cũng không thể tìm được thánh cốt rồi.

“Vãn bối Diệp thành, gặp được tiền bối Thánh Thể ở đây”.

Sau khi kích động, Diệp Thành lùi lại một bước, chắp tay cúi người, kính cẩn hành lễ, ánh mắt đầy vẻ kính trọng.

Tuy hắn không biết đây là bộ xương của vị Thánh Thể nào, nhưng biết rõ, phàm là Thánh Thể thì đều là tiền bối được hậu thế kính trọng.

Truyền thừa Thánh Thể nhất mạch, đây là chuyện mà hắn vinh dự nhất, nhất mạch này hung hãn bá đạo, để lại rất nhiều thần thoại bất hủ.

“Lần này vãn bối thực sự là bất đắc dĩ, phải đắc tội với tiền bối rồi”.

Hành lễ xong, Diệp Thành hít một hơi, quay người bước lên bậc thềm, sau đó từ từ nằm lên bộ xương đó.

Bỗng nhiên, lớp bụi trên thánh cốt biến mất, màu đen kia cũng nhạt dần, hiện ra màu vàng kim, sáng rực chói mắt.

Nguyên thần Diệp Thành chuyển động, thánh cốt cũng vang lên tiếng động, không gặp trở ngại gì mà lập tức dung hợp, còn thuận lợi hơn so với tưởng tượng.

Bộ xương va chạm tạo ra tiếng động vang dội liên hồi.

Nhưng nhìn thấy Diệp Thành với tốc độ nhanh chóng thấy rõ đã kiến tạo lại kinh mạch, ngưng tụ máu thịt, lục phủ ngũ tạng dần dần xuất hiện.

Sau đó là đến đầu và tứ chi, cùng với hình dáng ngũ quan.

Mỗi một giọt máu, mỗi một tấc thịt đều có luồng khí vàng vây quanh, sáng rực như thể được đúc từ vàng ra.

Thánh cốt và căn nguyên ăn khớp, đan xen với khí huyết sôi sục, từng luồng huyết khí vàng kim ẩn chứa một luồng sức mạnh dồi dào.

Diệp Thành đứng dậy, ngồi khoanh chân, mái tóc màu vàng nhẹ bay.


Đến lúc này, cản giới của hắn mời dần dần bình tĩnh lại.

Thánh thể đã ngưng tụ nhưng vẫn đang xây dựng lại, không chỉ có thân xác mà nguyên thần cũng niết bàn theo, dung hợp hoàn toàn với thánh cốt.

Cảm giác của ngày xưa, bây giờ đã quay lại, hắn nhắm mắt, nở nụ cười đã từ rất lâu, như thể đã tìm được căn nguyên.

Địa cung tối tăm, u ám, nhưng cả người hắn lại sáng rực rỡ chói mát như một viên châu ngọc sáng rực cả một vùng tối tăm.