“Cô ấy cũng đến sao?”, Diệp Thành trầm ngâm, hắn trông thấy Cơ Tuyết Băng nên rất bất ngờ.
“Huyền Linh Chi Thể cũng tới”, điện chủ của vài phân điện xôn xao bàn tán.
“Ông lại không biết rồi”, điện chủ của phân điện thứ hai Hư Chấn bật cười lên tiếng: “Hiện giờ cô ta không chỉ là thánh nữ của Chính Dương Tông mà còn là điện chủ của phân điện thứ chín ở chính dương tông”.
“Nói vậy thì Thành Côn muốn nâng đỡ cô ta lên kế cận mình rồi?”
“Tám phần là như vậy”, điện chủ của phân điện thứ tám Trình Dục cười nói: “Mỗi một đời chưởng giáo của Chính Dương Tông đều được lựa chọn từ điện chủ của các phân điện, Thành Côn năm xưa trước khi làm chưởng giáo chẳng phải cũng làm điện chủ của phân điện thứ nhất sao? Sau khi Ân Trụ thoái vị, ông ta cũng ngồi lên chức chưởng giáo của Chính Dương Tông”.
“Hiện giờ xem ra nhất định là cũng như vậy rồi”, điện chủ của phân điện thứ năm cũng tiếp lời, vả lại ánh mắt ông ta nhìn Cơ Tuyết Băng rõ vẻ dâm tà.
Không chỉ mình ông ta mà mấy vị điện chủ khác trong đại điện cũng như vậy, nếu trách thì chỉ có thể trách Cơ Tuyết Băng quá xinh đẹp, bọn họ đều là những kẻ háo sắc mang theo thú tính, sao không nổi dã tâm cho được.
Trên vị trí ngồi, Doãn Chí Bình cũng như vậy, hắn cười cợt nhả nhìn Cơ Tuyết Băng ở bên ngoài, ánh mắt dâm đãng: “Huyền Linh Chi Thể, cô sớm muộn gì cũng là của ta, rồi sẽ có một ngày ta sẽ cho cô được rên rỉ bên dưới cơ thể ta”.
Khi hắn đang lẩm bẩm thì Cơ Tuyết Băng là người đầu tiên đã tiến vào đại điện.
Có điều khi đi qua Diệp Thành cô lại không hề cảm thấy cảm giác quen thuộc nào cả, vẻ mặt lãnh đạm, ánh mắt nhìn thẳng như thể không nhìn thấy Diệp Thành vậy.
Không biết nếu như cô ta biết Thương Hình điện chủ của phân điện thứ chín đang có mặt ở đây là Diệp Thành thì sẽ có biểu cảm thế nào.
Phía sau Cơ Tuyết Băng còn có tám người nữa, bọn họ chính là tám điện chủ của Chính Dương Tông.
Còn phía sau tám người này có thêm ba người mặc y phục đen, trông không rõ khuôn mặt, chỉ có thể trông thấy lờ mờ đôi mắt vô hồn, vẻ mặt không cảm xúc thông qua khe hở nho nhỏ.
Nên biết rằng Chính Dương Tông và Hằng Nhạc Tông vẫn là hai tông môn đối địch nhau, các điện chủ không hề nói chuyện với nhau nhưng bầu không khí đã bắt đầu có sự tranh đấu khiến không khí bên trong đại điện lạnh tới cực điểm.
“Các vị đạo hữu từ phương xa tới, xin mời ngôi”, Doãn Chí Bình nhàn nhã lên tiếng phá vỡ bầu không khí gượng gạo đó.