Tối xuống, ánh đèn vàng nhè nhẹ soi rọi trong căn hầm ẩm ướt, nơi mà Sở Tiêu Dao và Bạch Hạo Nhiên vừa trở về sau những sự kiện đáng nhớ trong ngày.
Không khí trong căn hầm có phần yên tĩnh, chỉ có tiếng nước nhỏ giọt từ một góc tường, hòa cùng tiếng thở của hai chàng trai đang nghỉ ngơi.
Bạch Hạo Nhiên nhìn quanh, ánh mắt sáng lên khi một ý tưởng lóe lên trong đầu. “Tiêu Dao, cậu có muốn tới sàn đấu ngầm dưới lòng đất không?”
Tiêu Dao ngẩng đầu lên, đôi lông mày nhướng cao. “Sàn đấu ngầm? Đó là nơi Bạch Triết quản lý đúng không? Nghe nói hắn luôn trung lập, không tham gia phe cánh nào.”
“Đúng vậy,” Hạo Nhiên khẳng định, nét mặt cậu đầy hứng thú. “Bạch Triết không phải người xấu xa gì. Ông ta có quan hệ khá tốt với cha tôi, Bạch Mộc Ca. Chúng ta có thể gặp gỡ nhiều người thú vị ở đó.”
Tiêu Dao nhếch mép cười, một sự tò mò hiện rõ trên khuôn mặt. “Được thôi, nghe có vẻ hấp dẫn. Nhưng chúng ta cần phải chuẩn bị.”
Bạch Hạo Nhiên gật đầu đồng ý. Hai người đứng dậy, tiến về phía góc phòng nơi có một chiếc tủ gỗ cũ kỹ. Họ mở tủ ra, bên trong là hai chiếc mặt nạ màu đen và trắng những món quà được tặng khi họ rời làng Quỳnh Sơn.
“Mặt nạ này sẽ giúp chúng ta ẩn danh. Khi đeo chiếc mặt nạ này tôi sẽ là Bạch Quỷ,” Hạo Nhiên nói, ánh mắt sáng ngời.
“Nghe có vẻ ngầu đấy” Tiêu Dao đáp lại, nụ cười lấp lánh trên môi. Hắn nhấc chiếc mặt nạ đen lên, đưa mắt nhìn kỹ trước khi đeo vào mặt “Tu la – Sở Tiêu Dao”
Hạo Nhiên với chiếc mặt nạ trắng che phủ gương mặt cậu. “Bạch Quỷ - Bạch Hạo Nhiên”
Hai chàng trai rời khỏi căn hầm, bầu không khí tối tăm bên ngoài khiến họ cảm thấy phấn khích. Họ bắt một chiếc taxi ngay bên ngoài. Hạo Nhiên nhanh chóng nói địa chỉ của sàn đấu ngầm cho tài xế.
“Đưa chúng tôi đến số 58 khu Tây Lộ” Hạo Nhiên nói, giọng điệu đầy tự tin.
Tài xế gật đầu, nhấn ga cho chiếc xe lao đi trên con đường vắng vẻ. Bên trong taxi, Tiêu Dao và Hạo Nhiên trao đổi ánh mắt, cả hai đều cảm thấy hồi hộp khi nghĩ về những điều đang chờ đợi phía trước.
“Cậu nghĩ chúng ta sẽ gặp ai ở đó?” Tiêu Dao hỏi, cố gắng phá vỡ sự im lặng căng thẳng.
Hạo Nhiên nhún vai. “Có thể là những võ sĩ hàng đầu, những người đã từng tham gia các trận đấu ngầm. Cũng có thể là những nhân vật bí ẩn mà chúng ta chưa từng biết đến.”
“Thú vị đấy,” Tiêu Dao mỉm cười. “Tôi rất muốn xem thử tài năng của họ.”
Sau một quãng đường ngắn, tài xế dừng xe trước một cánh cửa lớn được giấu kín sau những tòa nhà cũ kỹ. Hạo Nhiên trả tiền cho tài xế, rồi cả hai bước xuống. Họ nhìn nhau một lần nữa, rồi cùng nhau tiến về phía cửa.
Hạo Nhiên nhanh chóng nói ám hiệu cho hai người canh cửa sau đó hai người đi vào trong. Tiếng ồn ào bên trong vọng ra, hòa cùng tiếng la hét, tiếng nhạc và cả tiếng người cổ vũ. Sự phấn khích dâng cao trong lòng họ khi họ tiến vào bên trong.
“Chúng ta phải cẩn thận” Tiêu Dao nói nhỏ. “Không thể để ai nhận ra chúng ta.”
Bước vào bên trong, họ cảm nhận ngay được bầu không khí sôi động. Những ánh đèn chớp nhoáng cùng âm thanh náo nhiệt tạo nên một bầu không khí đầy sức sống. Họ đứng ở lối vào, mắt dõi theo những trận đấu đang diễn ra trên võ đài.
“Nhìn kìa! Có vẻ như trận đấu đang rất hấp dẫn,” Hạo Nhiên chỉ tay về phía một trận đấu đang diễn ra. Một võ sĩ cơ bắp đang đè bẹp đối thủ của mình, tiếng la hét từ đám đông khiến không khí càng trở nên cuồng nhiệt.
“Chúng ta có nên xem thử không?” Tiêu Dao đề nghị, vẻ háo hức hiện rõ trên khuôn mặt.
“Có chứ! Đây là cơ hội để chúng ta học hỏi,” Hạo Nhiên nói, ánh mắt sáng ngời.
Cả hai bước tới gần hơn, hòa mình vào đám đông, theo dõi từng cú đấm, từng pha né tránh một cách chăm chú. Họ không chỉ muốn xem mà còn muốn hiểu rõ về thế giới này một thế giới mà họ chưa từng khám phá.
Khi họ đứng xem trận đấu, Tiêu Dao khẽ thì thầm. “Mọi người ở đây đều có những mục đích riêng. Có lẽ chúng ta cũng nên tìm hiểu thêm về Bạch Triết.”
Hạo Nhiên gật đầu, ánh mắt dõi theo từng động thái của các võ sĩ. “Đúng rồi. Nếu có cơ hội, chúng ta nên tìm gặp ông ta. Có thể ông ấy sẽ giúp chúng ta trong tương lai.”
Khi trận đấu kết thúc, đám đông hoan hô và vỗ tay rầm rầm. Cảm giác phấn khích trong lòng Hạo Nhiên và Tiêu Dao tăng lên. Họ biết rằng họ đã bước vào một thế giới hoàn toàn mới, nơi mà sức mạnh và trí tuệ phải được kết hợp để tồn tại.
Trong khi Tiêu Dao và Hạo Nhiên đắm chìm trong những trận đấu sôi động, ánh mắt của Tiêu Dao bỗng nhiên bị thu hút bởi một bóng hình ở phía xa. Một thiếu nữ đứng trên sàn đấu, mặc một bộ trang phục chiến đấu gọn gàng, với chiếc mặt nạ bướm màu tím che kín nửa gương mặt. Cô tỏa ra một khí chất mạnh mẽ, làm cho cả đám đông đều dừng lại để chú ý.
“Cậu nhìn gì vậy?” Hạo Nhiên hỏi, thấy ánh mắt Tiêu Dao đang chăm chú dõi theo.
“Cô gái đó… có vẻ rất đặc biệt” Tiêu Dao đáp, ánh mắt không rời khỏi sàn đấu.