Tiêu Dao Trở Lại, Thao Túng Vận Mệnh Ở Trong Tay

Chương 26: Nữ chính "Lãnh Băng Dao"



Chương 26: Nữ chính "Lãnh Băng Dao"

(Giới thiệu nhân vật: Lãnh Băng Dao - nữ chính: là một thiếu nữ thiên tài, là một thiếu nữ thiên tài có vô số tài năng với rất nhiều thân phận ẩn giấu như thiếu chủ của tổ chức bí ẩn, người bí ẩn đứng sau chủ tịch nhiều công công ty lớn, nhà thiết kế bí ẩn, họa sư bí ẩn, nhà khoa học trẻ tuổi bí ẩn....)

Thiếu nữ đó chính là Lãnh Băng Dao thiếu chủ của tổ chức Ám Tinh một tổ chức nổi tiếng với tình báo và nhận ủy thác làm việc, sức mạnh và quyền lực của Ám Tinh khiến các thế lực lớn phải kiêng dè. Không ai biết cô là ai nhưng mọi người đều cảm nhận được sự bí ẩn và sức mạnh tỏa ra từ nàng.

Trên sàn đấu ngầm, ánh đèn chớp nhoáng rọi xuống như những tia lửa giữa không gian ồn ào. Lãnh Băng Dao đứng giữa sàn, gương mặt được che khuất bởi chiếc mặt nạ bướm màu tím. Cô đã chiến đấu liên tiếp hơn 20 người, mỗi trận đấu đều nhanh chóng và dứt khoát, như thể cô đang tham gia một vở kịch quen thuộc.

Mồ hôi lăn dài trên trán các võ sĩ thua cuộc, họ lần lượt rời khỏi sàn đấu trong sự xấu hổ, để lại Lãnh Băng Dao đứng đó, lạnh lùng và kiêu hãnh. Cô quét mắt nhìn xung quanh, cảm nhận được sự ngần ngại và sợ hãi từ đám đông.

“Có ai dám lên thách đấu không?” giọng nói của cô vang lên mạnh mẽ, như một tiếng sét giữa bầu trời im lặng. Đám đông im lặng, không ai dám tiến lên, ánh mắt họ lướt qua nhau như tìm kiếm một người dám đứng lên nhưng tất cả chỉ biết lắc đầu.

Một khoảng thời gian trôi qua, sự im lặng càng kéo dài. Lãnh Băng Dao bắt đầu cảm thấy sự chán nản. Hơn một tiếng trôi qua mà không có ai dám đứng lên, cô cảm thấy như những kẻ đối diện đều quá yếu.

“Thật không thể tin nổi” cô thầm nghĩ trong lòng, nỗi thất vọng dâng lên. “Họ thật sự yếu đến mức này sao? Chẳng nhẽ không ai có đủ dũng cảm để đấu với ta sao?”

Cô bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng trên sàn đấu, mỗi bước chân đều đầy tự tin. Những ánh mắt xung quanh vẫn hướng về cô, nhưng giờ đây không còn là sự ngưỡng mộ mà chỉ còn là sự lo lắng. Cô tỏa ra một khí chất mạnh mẽ, khiến ai nấy đều phải e ngại.

“Chắc chắn là có những võ sĩ mạnh hơn thế này” cô tự nhủ, ánh mắt sắc lạnh. “Nếu không, thì ta sẽ phải đi tìm nơi khác để thỏa mãn khát vọng chiến đấu của mình.”

Cô ấy vừa mạnh mẽ vừa bí ẩn, với chiếc mặt nạ bướm màu tím tạo nên một hình ảnh thu hút. Mặc dù Tiêu Dao chưa từng gặp cô trước đây nhưng cảm giác quen thuộc lạ lùng từ cô khiến hắn cảm thấy kì lạ.

“Cô gái này thật thú vị” hắn tự nhủ. Ngay lập tức, Tiêu Dao quyết định không chần chừ nữa. Hắn nhẹ nhàng nhảy lên lôi đài, tiếng chân dội lại trong không gian tĩnh lặng.

Khi Lãnh Băng Dao nhìn thấy một người bước lên sàn, ánh mắt cô lập tức hướng về phía Tiêu Dao. Cảm giác quen thuộc dâng trào trong lòng cô, khiến cô không khỏi thắc mắc về người này. Từ trước đến nay, cô luôn ghét tiếp xúc với đàn ông, nhưng điều gì đó ở Tiêu Dao khiến cô cảm thấy lạ lẫm không tự chủ được mà muốn lại gần.

Ánh mắt của Tiêu Dao và Lãnh Băng Dao chạm nhau trong khoảnh khắc, tạo nên một sự kết nối không thể diễn tả. Một cảm giác kỳ lạ, như thể họ đã biết nhau từ lâu, len lỏi vào tâm trí của cả hai.

“Tu La đến khiêu chiến” Tiêu Dao nói, một nụ cười tự tin hiện lên trên gương mặt.

Nhưng ngay khi hắn chuẩn b·ị b·ắt đầu cuộc đấu, Lãnh Băng Dao bất ngờ thốt lên một cái tên, “Tiêu Dao” Cô không thể hiểu tại sao mình lại nói như vậy. Miệng cô như bị buộc chặt, và bản thân cô cảm thấy một nỗi bối rối không thể diễn tả. Cảm xúc của cô lay động, nghĩ “Tiêu Dao? Là ai? Người này là ai? Tại Sao ta không tự chủ được mà nói ra hai chữ này”

Tiêu Dao giật mình, cảm giác như có gì đó quen thuộc. “Cô vừa nói gì?” hắn hỏi, lông mày nhíu lại trong sự ngạc nhiên.

Lãnh Băng Dao cũng không biết mình vừa nói gì, nhưng trái tim cô đập mạnh, một phần trong cô mong muốn hiểu rõ cảm giác này.

“Ngươi biết ta?” Lãnh Băng Dao hỏi, giọng nói nhẹ nhàng nhưng có chút nghi ngờ.

“Không” Tiêu Dao lắc đầu, nhưng một cảm giác mạnh mẽ trong hắn cho thấy có điều gì đó không đúng. “Nhưng ta cảm thấy như đã gặp cô ở đâu đó.”

Cả hai đứng lặng im một lúc, trong khi xung quanh đám đông bắt đầu xôn xao. Họ không hiểu sự giao tiếp giữa hai người, nhưng ánh mắt và những cử chỉ của họ đã nói lên tất cả. Một sự căng thẳng đầy kỳ lạ bao trùm không gian, như thể họ đang đứng trước một ngã rẽ quan trọng trong số phận của mình.

Tiêu Dao quyết định không chờ đợi thêm nữa. Hắn đưa tay ra, sẵn sàng cho cuộc chiến. “Hãy cho ta biết liệu cô có đủ sức mạnh để chiến đấu với ta không.” Hắn nói, giọng điệu vừa thách thức vừa khiêu khích.

“Ta sẽ không để ngươi thất vọng” Lãnh Băng Dao đáp lại, ánh mắt quyết tâm, nhưng sâu thẳm trong cô là một nỗi hoài nghi về cảm xúc của chính mình.

Khi cuộc chiến bắt đầu, không khí xung quanh trở nên căng thẳng. Hai thiên tài đối đầu, mỗi người đều mang trong mình một bí mật và một câu chuyện chưa được kể. Đám đông hồi hộp chờ đợi, họ biết rằng đây không chỉ là một cuộc chiến thể xác mà còn là một cuộc chiến về tâm hồn và ý chí.