Tiểu Tình Ca Tần Ca

Chương 63



Lữ – Mèo máy màu hồng

“Vô tình nghe Triệu Tiểu Thanh nói nên mới biết.” Tần Tư Đình tỉnh bơ trả lời.

“À, ra vậy.” Thời Niệm Ca giống như hiểu được gì đó cứ thế gục gặc đầu, không để tâm đến chuyện này nữa.

Chiếc Porsche trắng bạc chậm rãi lái vào khu biệt thự, đi qua con đường rợp bóng cây sau đó chạy thẳng đến qua cổng nhà Thời Niệm Ca.

“Này, nhà của em ở đây, Tần Tư Đình anh đi lố rồi!” Chưa kịp nói xong Thời Niệm Ca đã tròn xoe mắt nhìn xe chạy thẳng vào căn biệt thự trồng đầy cây trái.

Thời Niệm Ca: “…”

Hóa ra căn nhà đối diện từ trước ra sau đều trồng rau củ này vẫn là nhà của Tần Tư Đình.

“Xuống xe.”

Khi hoàn hồn lại, người đàn ông bên cạnh đã đậu xe trong garage, tháo dây an toàn đang đợi cô xuống xe.

“Ờ.” Thời Niệm Ca chậm chạp gật đầu, thu dọn mọi thứ rồi nhanh chóng xuống xe, đầu óc nổ ầm một tiếng.

“Tần Tư Đình.”

Tên anh vừa gọi ra thoáng chốc cô đã cảm nhận được ánh mắt của anh chuẩn xác dừng trên người cô.

“Anh… vẫn luôn ở đây à?”

“Ừm.”

Vẫn luôn ở đây…

Luôn luôn ở đây?

Vậy mỗi tối cô dẫn Lạc Lạc ra trước sân chơi đùa, chẳng phải Tần Tư Đình đã nhìn thấy hết rồi sao?!

“Ờ.” Lúc này Thời Niệm Ca muốn tìm cái lỗ nào đó để chui vào: “Vậy sao sân nhà anh trồng đủ thứ rau thế… em tưởng, anh bán nhà rồi, bây giờ là bác nào đó lớn tuổi đang ở chứ.”

“Thứ em thấy là do ông nội anh trồng, ông trồng rau kín cả sân sau.” Tần Tư Đình tự nhiên nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, đi về phía biệt thự của Thời Niệm Ca: “Khi nào có thời gian dẫn em đi gặp ông.”

Thời Niệm Ca: “…” Lúc này mới vừa hòa thuận thôi, họ còn chưa kịp làm quen, sao đã gặp phụ huynh ngay rồi…

Thời Niệm Ca cúi đầu lẽo đẽo đi sau lưng Tần Tư Đình, bàn tay bị anh nắm chặt, nhưng trong đầu cô chỉ toàn chuyện liên quan đến Lạc Lạc.

Tuy cô biết giấu giếm sự tồn tại của Lạc Lạc là chuyện không tốt… nhưng cô không muốn trong lúc chưa xử lý tốt chuyện giữa hai người đã nói ra chuyện Lạc Lạc, sẽ để lại bóng ma trong tâm lý và tổn thương cho con gái.

Vẫn nên đợi thêm một thời gian nữa, đợi đến khi mối quan hệ giữa hai người trở nên ổn định hơn… Cô phải về dặn dò kỹ dì Hương và Lạc Lạc, trong khoảng thời gian này đừng dẫn Lạc Lạc ra sân chơi nữa.

Thời Niệm Ca đang đắm chìm trong suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy người đàn ông trước mặt dừng lại, cô khẽ nhìn Tần Tư Đình với anh mắt nghi ngờ.

“Tần Tư Đình… sao đột nhiên anh…” Nói được phân nửa, cô đã thốt lên: “Tiêu Lộ Dã?”

Người đàn ông trước mặt mang theo dáng vẻ ngông cuồng, cơ thể cao lớn dựa nửa người vào chiếc siêu xe màu xanh đậm, ngón tay cầm điếu thuốc, giống như đang cố ý ở đó đợi người.

“Tiêu Lộ Dã, tại sao anh lại ở đây?” Thời Niệm Ca vừa lén quan sát vẻ mặt của Tần Tư Đình, căng thẳng hỏi người trước mặt.

“Chẳng phải đang đợi em à?”

Tiêu Lộ Dã nghe thấy tiếng nên quay đầu lại, nhưng ánh mắt khẽ đanh lại.

Bốn mắt nhìn nhau.

Thời Niệm Ca vô cùng hồi hộp, vừa mới yên ổn với Tần Tư Đình, giây tiếp theo đã nhảy ra một Tiêu Lộ Dã đã lâu lắm rồi không gặp, hiện tại cô có mười cái miệng cũng không thể giải thích mối quan hệ thuần khiết giữa cô và Tiêu Lộ Dã.

Trông thấy hai người đàn ông im lặng nhìn nhau rất lâu, Thời Niệm Ca lập tức bước lên đứng chắn trước mặt Tần Tư Đình, chặn lại cái nhìn của hai người: “Thôi, được rồi. Tiêu Lộ Dã, anh đến đây làm gì?”

Mãi một lúc sau, người đàn ông đứng đối diện mới nhanh chóng tháo kính đen xuống, khẽ liếm môi, nụ cười lạnh lẽo: “Thời Niệm Ca, em được thật, anh không ngờ em lại dám kiếm người đàn ông khác ở sau lưng anh…”

“Cái gì mà kiếm người đàn ông khác, em và anh vốn dĩ không liên quan gì đến nhau cả, anh đừng nói bừa được không?” Thời Niệm Ca vừa nghe thấy vậy đã nổi giận đùng đùng, tim đập loạn xạ, vô cùng bài xích câu nói của người đàn ông kia.

“Anh có nói em tìm người đàn ông khác làm gì đâu, em cứ nóng nảy như bị nói trúng tim đen thế này?” Tiêu Lộ Dã cười khẩy, hơi buồn cười khi thấy người phụ nữ trước mặt cáu kỉnh, lại liếc qua hai bàn tay đang nắm chặt, lúc này mới chậm rãi nói tiếp: “Uầy, lại… quay về rồi à?”

Thời Niệm Ca: “…”

Truyện được đăng tải tại meomaymauhong.com