Tinh Hải Đại Tặc Hành

Chương 27: Chạy ra



Chương 27: Chạy ra

. . .

Nhìn thấy Lục Kha bộ dáng không hề suy chuyển, ngay cả một chút vấn đề nhỏ đều không có, mấy người Đông Phương Lập và Ôn Thiên Lãnh vô tình hay cố ý lại xê dịch tránh xa Yaser, lúc này trong lòng hai người chỉ có một ý định: “tuyệt đối không được cùng kẻ này là địch, nếu không c·hết chính là mình.”

Có thể Lục Kha cũng lười để ý so đo với Yaser nhóm ba người đang ở chung, hắn tự mình đi một vòng quét mắt tìm kiếm vị trí may mắn, bỗng dưng tại đâu đó ở thành dạ dày tìm thấy một điểm vận khí, lập tức mò xuống đáy nước tìm kiếm.

Tại đó dưới đáy, Lục Kha nhìn thấy một thanh cốt đao thủy tinh cắm phập vào trong thành dạ dày, dính chặt không dễ rút ra.

Thanh này cốt đao một số nơi đã trong suốt như thủy tinh, cứng rắn tựa như kim cương đồng dạng, ngâm mình trong tiết dịch ăn mòn qua năm tháng nhưng không hề hư hại, ngược lại bảo tồn hoàn hảo vô cùng.

Lục Kha đem cốt đao rút ra, nhìn thấy thanh đao sắc nhọn vừa tay rất là ưng ý.

“Đao này giống như Thủy Tinh, vậy từ đó gọi là Thủy Tinh Đao đi.”

Đem Thủy Tinh Đao thu lại, Lục Kha lại trở ra ngoài.

Thủy Tinh xương đao đâm vào dạ dày bao nhiêu năm, bây giờ được giải thoát khiến cho Băng Chương Quái cảm thấy thoải mái dễ chịu, tâm tình có chút vui sướng.

Nó nhẹ động thân thể, dịch chuyển ra xa, muốn là trận này vui sướng bắt lấy một vài đầu cá lớn nhấm nuốt ăn mừng.

Có thể lúc này, tại nó dạ dày bên trong đang có một đám người âm mưu đem nó đánh g·iết.

Lục Kha đã trở lại cùng đám người lên kế hoạch đối phó Băng Chương Quái, nếu như trước đó không có Thủy Tinh Đao hắn là không dám mạo hiểm, nhưng bây giờ tình huống đã khác, bởi vì còn có hỗ trợ.

Hắn thần sắc nghiêm túc trầm giọng hỏi: "trong các ngươi ai dùng độc?"

Muốn chạy ra ngoài, chỉ nhờ vào hắn thân thể lực lượng đánh phá là không thể nào, còn cần phối hợp với c·hất đ·ộc để làm suy yếu Băng Chương Quái.

"Là ta!" Anie Saki chính mình đứng ra: "ngươi muốn loại gì dạng c·hất đ·ộc, là tác dụng nhanh hay là chậm?"

Ngẫm nghĩ một lát, Lục Kha nói: "ta cần một phần c·hất đ·ộc cực mạnh và tác dụng nhanh, ngươi nếu có hãy đem nó cho ta."

"Ta thức tỉnh độc hệ dị năng," Nàng lật tay xuất ra một bình ngọc đưa tới cho Lục Kha, thần sắc nghiêm túc dặn dò: "đây là độc chất cực mạnh và tác dụng rất nhanh do chính ta tự mình bào chế, đặt là số 4, chỉ cần nhiễm lên một giọt cho dù Võ Vương cũng phải c·hết, này một bình đủ để đầu này Ngũ Giai cấp 9 Băng Chương Quái uống một bình."

Nghe nói như vậy, Lục Kha ánh mắt sáng rỡ rất là hài lòng.

Anie Saki đem bình ngọc cẩn thận giao vào tay, lần nữa dặn kỹ: “Ngươi cẩn thận một chút đừng để dính độc, nếu không sẽ rất nguy hại, ta không có thuốc giải."

Lục Kha nhẹ ừ một tiếng, thu lấy bình ngọc xoay người rời đi.



Độc chất đối với hắn không có tác dụng, không đáng phải lo, bất quá tại nơi này dùng đúng là phải cẩn thận, bởi vì xung quanh hãy có người, không khéo sẽ liên lụy một nhóm người vô tội.

Lục Kha còn chưa đi ra mấy bước, phía sau Yaser đã lên tiếng gọi lại.

"Này, ngươi phải cẩn thận, đừng đem chúng ta đều cho độc c·hết." Yaser ánh mắt sắc lạnh như đao, nhìn chằm chằm bình ngọc trên tay Lục Kha với vẻ khao khát, rõ ràng là hắn rất có hứng thú với loại c·hất đ·ộc bá đạo có thể g·iết cả Vương Giả thế này.

Chẳng qua Lục Kha cũng không thèm để ý, thậm chí không chút phản ứng với vừa rồi cảnh báo.

Đi ngang qua chỗ hắc bào nam nhân, Lục Kha khẽ nói: "ngươi chuẩn bị, ta sắp xuất thủ."

Nói xong trực tiếp đi thẳng.

Lúc nãy tại trong ánh mắt dò xét hắn phát hiện một nơi yếu huyệt khá quan trọng, nếu đoán không lầm thì vị trí đó chính là mạch chủ thông thẳng tới trái tim, do đó nảy ra ý định dùng độc đánh g·iết Băng Chương Quái.

Cho dù quái vật này to lớn hay thần thông quản đại đi chăng nữa, bị độc chất nhập tim không c·hết cũng phải suy yếu bảy tám phần, khi đó chạy ra sác xuất thành công khá lớn, còn sẽ không sợ bị nó bắt lại đánh g·iết.

Chẳng qua tác hại là nguy cơ người phía sau nhiễm phải độc chất t·ử v·ong.

Do đó, hắn quay sang phía sau dặn dò mấy người: "sau khi ta xuất thủ, có thể Băng Chương Quái sẽ làm ra lớn động tĩnh, c·hất đ·ộc sẽ lan nhanh, các ngươi sau đó tranh thủ cho ta chạy ra ngoài càng nhanh càng tốt, phía sau cũng không cần lo cho ta.”

Người sau ai nấy gật đầu đồng ý, đồng thời chuẩn bị thủ thế sẵn sàng, ngay cả ba người Yaser phía xa cũng vậy bạo phát lực lượng chờ sẵn.

Lục Kha nhẹ hít một hơi khí lạnh, sau đó bàn tay nâng lên Thủy Tinh Đao, hướng thẳng vào chỗ yếu huyệt quan trọng trực diện đâm tới.

Phốc!

Một đao này rất bình thường, không phát huy ra thân thể lực lượng, bất quá bởi vì trúng vào nơi mạch chủ yếu hại cho nên để máu tươi phún cao.

Lục Kha đem Thủy Tinh Đao rút ra, lại đâm vào mấy lượt, đem Băng Chương Quái chọc giận rồi.

Có thể lúc này dạ dày truyền đến chấn động, là Băng Chương Quái làm ra phản ứng, cấp tốc đem nhóm người đánh cho nghiêng ngả. Bất quá đúng lúc này, Lục Kha toàn lực xuất thủ. Một quyền toàn lực lại thêm quyền thế gia trì mang theo tất cả lực lượng khuếch đại gấp 10 lần bạo phát.

Oanh !!! !!! !!!

Quyền kình đánh thẳng vào chuôi cốt đao, đem nó đánh chìm ngập lún sâu vào trong thân thể Băng Chương Quái, cùng lúc trên tay Lục Kha xuất ra bình ngọc ném vào trong miệng v·ết t·hương, làm xong liền xoay người nói cho hắc bào nhân phía sau: "đến lượt ngươi!"

Hắc bào nam nhân không có chút nào do dự, toàn lực đấm ra một quyền.



Này một quyền mang theo lực lượng kinh khủng trực diện đánh thẳng vào lưng Lục Kha.

Phanh !!! !!!

Mượn nhờ thế công cùng với lực lượng bạo phát, Lục Kha lần nữa xuất quyền hướng thẳng vào chỗ v·ết t·hương lưu lại đánh tới.

Oanh !!! !!!

Một quyền này đem bình ngọc đánh nát, cũng đem c·hất đ·ộc đánh nhập sâu vào trong thân thể Băng Chương Quái.

Rống !!!!

Băng Chương Quái là cỡ nào cảm giác nhạy bén, độc chất vừa nhập thân nó liền phát giác, cũng vậy mà sinh ra thống khổ cùng sợ hãi, há miệng rống lên một tiếng bạo hưởng sau đó không ngừng uốn éo chấn động thân mình giống như muốn chạy.

Bất quá độc chất tác dụng quá nhanh để nó bắt đầu suy yếu, chính tại lúc này Lục Kha hét lớn: "đi mau!"

Băng Chương Quái miệng đã mở khai, chỉ cần theo đó chạy ra liền thoát.

Nó bây giờ đang trong quá trình đau đớn thống khổ vì độc chất ăn mòn, lợi dụng nó sợ hãi và suy yếu chạy ra chính là thời cơ tốt nhất.

Tận dụng cơ hội, nhóm ba người Yaser phát động lực lượng bắn vọt lên, sau đó nhờ vào thân pháp ảo diệu chạy ra trước tiên.

Ba người theo trong miệng Băng Chương Quái thoát ra, bất quá vừa mới xông ngang qua bộ hàm đầy răng sắc nhọn tua tủa, nó đột ngột đóng lại, đem hai người Ôn Thiên Lãnh và Đông Phương Lập đâm g·iết nghiền nát, Yaser may mắn lui nhanh cho nên trốn thoát một kiếp.

Đúng Lúc, Lục Kha lại quát lên cho hắc bào nam nhân phía sau: “nhanh, lại cho ta một quyền!”

Người sau không chút ngần ngại đấm ra một quyền mạnh mẽ.

Phanh !!

Tại mượn nhờ lực lượng, Lục Kha lại nện cho Băng Chương Quái một quyền vào chỗ v·ết t·hương, sau đó quát lớn: “Các ngươi nhanh đi!”

Rống!!!

Lần này Băng Chương Quái là thật sự động nộ, rống lên giận dữ.

Nhưng nhờ đó mà đám người phía sau đồng loạt thông qua nó miệng chạy thoát ra.

Yaser là kẻ đầu tiên thoát ra.

Bất quá, vừa mới chạy ra khỏi miệng Băng Chương Quái đã bị nó xúc tu chờ sẵn quất bay.



Yaser giống như đạn pháo bắn bay vào trong vách đá ở tận phía xa, người sau b·ị t·hương khá nặng nhưng nhờ đó may mắn chạy ra khỏi Băng Chương Quái xúc tu tầm công kích, vừa tuột xuống liền vội vã đứng dậy thoát đi hồ nước, từ đó trốn thoát.

Ở phía sau, nhóm người từ trong miệng Băng Chương Quái đồng loạt lao ra, chia nhau các hướng chạy trốn, có thể nữ nhân nhút nhát và Agon hai người rất là không may, bị xúc tu quất bay, lĩnh thương không nhẹ, đổi lại hai người là may mắn sớm một bước chạy ra hồ nước.

Ba người khác cũng riêng phần mình chạy, duy nhất hắc bào nam nhân và Lục Kha còn chưa có đi.

"Ngươi làm sao không đi?" Lục Kha hỏi nam nhân vận hắc bào: "là muốn chờ g·iết nó hay là g·iết ta?"

Lục Kha nhìn hắn cười cười để người sau có chút im lặng, lát sau mới nghe hắc bào nhân giọng nói băng lãnh thốt ra: "hy vọng ngươi sau đó không cần xía vào chuyện của ta."

Nói xong lại xoay người rời đi.

Hắc bào nhân vừa rồi là thật có ý định muốn g·iết Lục Kha, bằng chứng là sát ý đã tiêu thăng đến cấp độ tối đa và lực lượng cũng chực chờ bạo phát, bất quá trong lòng còn do dự suy tính vì Lục Kha là một cái quái thai không dễ g·iết c·hết.

Tất nhiên hắn có át chủ bài cho nên không ngại, cũng thừa khả năng g·iết, nhưng như vậy sẽ tự mình bại lộ và lãng phí lực lượng át chủ bài, kế hoạch lớn có thể sẽ vì đó mà ảnh hưởng hoặc là phát sinh biến hóa, chuyện này cũng không tốt cùng tổ chức bàn giao cho nên thu lại sát ý, bỏ qua cho Lục Kha.

Nhờ đó mà Lục Kha tránh thoát một kiếp.

Nhìn thấy hắc bào nam nhân rời đi, Lục Kha trong lòng nhẹ thở phào.

“Vừa rồi giây phút đó thật nguy hiểm.”

Dự báo hiện lên ba cái t·ử v·ong để hắn sợ hãi đến mất mật, bất quá ngoài mặt vẫn giả vờ điềm tĩnh mỉm cười, sự thật trong lòng lo lắng kinh hãi.

Một kẻ mang trên thân lực lượng cấp hủy diệt đối với mình sinh ra sát tâm, đó là cỡ nào kinh khủng, cũng chính là nói lúc đó hắn mạng nhỏ giống như treo trên sợi tơ mỏng, một cái bất cẩn liền xong.

May mắn người kia không có nắm chắc, cũng không muốn bại lộ, nếu không mạng nhỏ liền treo.

Bên ngoài.

Nam nhân vận hắc bào vừa thoát ra khỏi miệng Băng Chương Quái, một cái xúc tu bỗng nhiên từ đâu quất tới, bất quá đã bị người này một tay chặn lại, tiếp đó trong tay xuất hiện một thanh đoản nhận cắt chém qua, đem xúc tu cho chém rớt.

Chém xuống một chi xúc tu, hắc bào nam nhân cầm lấy đoản nhận xông thẳng về phía đầu Băng Chương Quái, tại nó xúc tu đánh phá ngăn cản len lỏi tránh né mà qua, tại tiếp cận nó đầu liền bạo phát lực lượng khủng bố một đao bổ xuống.

Phốc!

Băng Chương Quái chiếc đầu to lớn bị một đao chém xuống làm lộ ra khe nứt, sống sờ sờ bị người cầm lấy tinh hạch bứt ra, tại ngay trước mặt nó cứ như vậy đem tinh hạch thu cất, sau đó thong thả rời đi.

Mặc cho Băng Chương Quái làm sao giãy giụa, nó kết cục từ đó chỉ có một, c·hết!

. . .
— QUẢNG CÁO —