- Phúc Bá thật không nghĩ đến mới mấy tháng không gặp, Hạ Uyển Linh lại có thay đổi rất lớn. Thậm chí có đôi phần tránh né ta, thật sự khiến ta cũng khó hiểu.
Nghe Mộ Dung Ngọc nói vậy, Phúc Bá lúc này không hiểu lên tiếng nói rằng.
- Thiếu gia ngài nói vậy là có ý gì. Lẽ nào Hạ Uyển Linh lại phát hiện ra gì hay sao.
Mộ Dung Ngọc nghe vậy thì lắc đầu, suy nghĩ một lúc hắn cười lạnh nói rằng.
- Nếu là trước kia Hạ Uyển Linh khá là gần gũi với ta, thậm chí nhiều lần còn tỏ ra thân mật trước mặt Trần Vũ, việc này chính là nhằm để chọc tức hắn.
- Nhưng ngày hôm nay ta gặp mặt Hạ Uyển Linh, cô ta mặc dù vẫn như cũ nói chuyện niềm nở và khá là thân thiện. Nhưng ta vẫn cảm nhận được một sự ngăn cách nhất định, đặc biệt là vấn đề cô ta giữ một khoảng cách thân thể với ta, không giống như trước kia nữa.
- Từ đây ta đoán rằng cô ta và Trần Vũ có lẽ quan hệ đã tốt lên rất nhiều. Vậy nên cô ta lúc này mới có ý định tránh xa ta, để không làm ảnh hưởng đến Trần Vũ.
Nghe mộ Dung Ngọc nói vậy, Phúc Bá lúc này lại nhíu mày càng sâu, qua một lúc ông ta nói rằng.
- Thiếu gia nếu như công chúa và Trần Vũ lại có quan hệ tốt lên. Việc này không phải dễ phá hỏng đi kế hoạch của ngài hay sao.
Mộ Dung Ngọc nghe Phúc Bá nói vậy thì lại bật cười. Thấy hắn như vậy Phúc Bá càng tỏ ra không hiểu, về phần Mộ Dung Ngọc hắn lúc này cười lớn một hồi thì lên tiếng nói rằng.
- Phúc Bá người thật ra nghĩ quá nhiều rồi. Hạ Uyển Linh và Trần Vũ đã kết hôn, quan hệ của hai người họ không sớm thì muộn cũng chuyển biến tốt mà thôi.
- Mặc dù sự kiện ngày đại hôn hôm đó Hạ Uyển Linh đã bị Trần Vũ làm tức giận không nhẹ. Có điều trong thế giới quyền lực nơi mà phụ nữ không có tiếng nói, Hạ Uyển Linh tức giận thì có tác dụng gì đây.
- Bây giờ khi hai người họ hàng ngày đều ngủ chung giường, Phúc Bá ngươi nói xem Hạ Uyển Linh có thể giận dữ Trần Vũ được sao, hay cô ta nhanh chóng lại quên hết những chuyện trong quá khứ.
Nghe Mộ Dung Ngọc nói vậy, Phúc Bá lúc này tất nhiên cũng hiểu lời hắn nói . Dù sao người ta có câu vợ chồng đầu giường đánh nhau cuối giường hòa, nhưng việc này thật sự vẫn ảnh hưởng đến Mộ Dung gia. Dù sao họ vẫn đang cho rằng hạ Uyển Linh là một quân cờ để đối phó Trần Vũ đâu. Nghĩ đến điều này Phúc Bá nhìn về phía Mộ Dung Ngọc lên tiếng nói rằng.
- Thiếu gia cứ cho rằng quan hệ của hai người họ tốt lên một chút, nhưng việc này vẫn ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta mà. Lẽ nào ngài không muốn lợi dụng Hạ Uyển Linh như một quân cờ, để thăm dò Trần Vũ trong thời gian tới nữa hay sao.
Nghe Phúc Bá nói vậy, Mộ Dung Ngọc lúc này cười nhạt một chút. Trên mặt hắn xuất hiện ra một sự âm hiểm cùng cực mà lên tiếng.
- Phúc Bá người phải biết Hạ Uyển Linh từ nhỏ đã chịu v·ết t·hương ở trong tâm trí, đến giờ vẫn luôn ám ảnh của ta. Mặc dù bây giờ cô ta và Trần Vũ quan hệ có vẻ tốt lành, nhưng những v·ết t·hương này không phải là một thời gian ngắn có thể xóa bỏ.
- Chính vì vậy thứ chúng ta cần lúc này là tiếp tục quan sát và giữ mối quan hệ bình thường với cô ta. Đợi đến lúc nào đó khi muốn sử dụng cô ta, thì chỉ cần lừa gạt Trần Vũ một chút. Tạo ra thêm một cái bẫy đánh lừa Hạ Uyển Linh, khiến cho cô gái này nghĩ đến những tổn thương cũ và thù hận Trần Vũ đến cực điểm. Đây chính là thứ sẽ g·iết trần vũ trong thời gian tới.
- Dù sao Trần Vũ thân là đại tướng quân, bản thân nắm giữ binh quyền trong tay. Muốn đối phó hắn trực tiếp không sử dụng hạ Uyển Linh, chúng ta cũng không có cách. Mà đặc biệt Trần Vũ tính cách khá lãnh đạm không quan tâm người khác, nhưng lại cũng không thích giải thích. Đây không phải là một thứ trời cho về sự trái ngược với Hạ Uyển Linh hay sao.
Nghe Mộ Dung Ngọc nói vậy, Phúc Bá lúc này cũng gật đầu. Ngẫm nghĩ một lúc hắn lại lên tiếng nói đến vấn đề khác.
- Chuyện của công chúa Uyển Linh ta tin rằng ngài sẽ có kế hoạch cho mình. Có điều lúc này người của Thượng Quan gia mượn danh nghĩa hợp tác với chúng ta, để thu gom một lượng lớn lương thực và thuốc men. Đối với việc này chúng ta thật sự không làm gì hay sao.
Nghe Phúc Bá nói vậy Mộ Dung Ngọc lúc này cười lớn rồi nói rằng.
- Từ mấy tháng trước hai huynh đệ nhà Thượng Quan đi đến thành Lạc Nhạn, ta sớm đã cảm thấy chúng có âm mưu trong đó. Đến thời điểm này ta càng xác nhận bọn chúng không phải là muốn hợp tác với chúng ta hay Trần Vũ, mà e rằng đã có một thế lực nào đó đang hợp tác với chúng rồi.
- Việc chúng tập trung một lượng lớn tiềm lực để thu gom lương thảo và thuốc men, lại mượn danh nghĩa của chúng ta để che giấu, việc này đã nói lên quá rõ ràng.
- Có điều thế lực kia là ai chúng ta lại chưa điều tra được. Đây mới là điều khiến ta lo lắng, trong thời gian tới Đại Hưng e rằng sẽ đối mặt với một cơn phong bạo to lớn.
Mộ Dung Ngọc nói đến đây hắn lúc này lại rơi vào trầm tư. Về phía Phúc Bá quản gia của nhà họ Mộ Dung thì cũng im lặng không nói gì cả. Không biết qua bao lâu mộ Dung Ngọc lúc này cười lớn một tiếng rồi nói rằng.
- Trên trời này thứ đáng sợ nhất chính là những điều không biết. Vậy nên Phúc Bá trong thời gian tới ngươi hãy tăng cường lực lượng giá·m s·át nhà thượng quan. Ta muốn ngài dùng mọi cách, tìm ra xem thế lực nhà Thượng Quan đang hợp tác lúc này là ai.
Nghe Mộ Dung Ngọc nói vậy, Phúc Bá lúc này cũng gật đầu. Nhìn về phía đoàn thương đội đang dần dần tiến lên, Phúc Bá lúc mày lại trầm tư nói rằng.
- Lần này thiếu gia vào kinh coi thi, ngài dự định đối mặt với lời mời của mấy vị hoàng tử kia như thế nào.
Mộ Dung Ngọc nghe vậy thì cười nhạt một tiếng, sau đó lên tiếng nói rằng.
- Hoàng đế Hạ Thiên Đạo có cả chục người con trai, nhưng lúc này chỉ có mấy vị hoàng tử là ta cảm thấy có tiềm lực tranh đoạt ngôi vị hoàng đế mà thôi.
- Người đầu tiên là đại hoàng tử, hắn ta thân là người lớn tuổi nhất, cũng là con của hoàng hậu. Mà họ ngoại của hắn lại chính là nhà họ Võ, lấy hộ hộ thượng thư Võ Tuấn người của Thanh Lâm đảng đứng đầu.
- Hắn ta vừa là một kẻ có tiềm lực về thế lực bên ngoài chống đỡ, bản thân hắn cũng là một kẻ khôn ngoan biết tính toán, kéo đưa đẩy. Vậy nên đại hoàng tử tuyệt đối là người có tiềm lực nhất, trong bàn cờ chính trị tranh đoạt ngôi vị hoàng đế của Đại Hưng trong thời gian tới.
- Người thứ hai có thể tranh đoạt ngôi vị hoàng đế là tứ hoàng tử Hạ Mạnh. Kẻ này mẫu phi tuy rằng chỉ là một vị quý phi, thế lực đằng ngoại cũng không có. Nhưng từ nhỏ hắn ta đã thể hiện ra sự thông minh của mình. Người của các phe phái đều muốn nâng đỡ hắn, đặc biệt là hắn được đánh giá là một người rộng lượng, thích sử dụng nhân tài. Đối với một đất nước mà nói một vị quân chủ như vậy hoàn toàn hợp cách.
- Vị hoàng tử cuối cùng có thể tham gia tranh đoạt ngôi vị hoàng đế lần này là thất hoàng tử Hạ Tuấn. Kẻ này mẫu phi xuất thân nhà họ Trịnh, mà mẹ của bà ta lại là người của Thượng Quan gia. Có thể nói Trịnh gia và thượng quan gia cùng nâng đỡ, thì việc thất hoàng tử Hạ Tuấn có đủ tiềm lực để tranh giành ngôi vị hoàng đế cũng không phải nói đùa.