Tình Họa Sơn Hà

Chương 52: sóng ngầm 2



Chương 52: sóng ngầm 2

Mộ Dung Ngọc nói đến đây, hắn ta lúc này lại nở một nụ cười điềm tĩnh. Ngẫm nghĩ một lúc hắn lại lên tiếng nói rằng.

- Việc các hoàng tử muốn đưa ra cành ô liu lôi kéo Mộ Dung gia giúp đỡ, vận dụng. Vậy thì tất nhiên chúng ta sẽ chọn vị hoàng tử có lợi nhất cho mình. Mà lúc này thất hoàng tử Hạ Tuấn chính là đối tượng mà Mộ Dung gia chúng ta hướng đến.

- Đầu tiên năm nay hắn bất quá chỉ có 14 tuổi, một tên thiếu niên sẽ dễ dàng để họ Mộ Dung chúng ta khống chế hơn.

- Thứ hai đó chính là Trịnh Gia lấy Trịnh Cao đứng đầu, lúc này là người đứng đầu của Thường Minh đảng, một phe phái đang có sự hợp tác chặt chẽ với chúng ta. Đây xem như là quan hệ đồng minh tiến thêm một bước, và nhà Thượng Quan cũng lại đang có ý định muốn hợp tác với chúng ta, từ đây thân lại càng thêm thân. Mà nếu như ta có thể mượn cơ hội này lấy được trưởng nữ của nhà Thượng quan, thì sau này Mộ Dung gia chúng ta tuyệt đối sẽ phát triển càng mạnh mẽ hơn.

- Lý do thứ ba mà ta chọn lựa ủng hộ thất hoàng tử, đó chính là vì thất hoàng tử Hạ Tuấn còn có một thứ mà hai vị hoàng tử khác không có. Đó chính là tên này từ nhỏ được Trần Vũ khá là yêu quý, thường xuyên bám theo Trần Vũ vui chơi khắp nơi. Từ đây có thể thấy nếu hắn giữ được mối quan hệ này sau này Trần Gia rất có thể sẽ ủng hộ hắn.

Nghe Mộ Dung Ngọc nói vậy, quản gia Phúc bá của hắn lúc này cũng gật đầu . Mặc dù Mộ Dung gia có muôn ngàn tính toán, nhưng các tính toán của Mộ Dung gia tấc nhiên đều là phân tích được hơn, giữa việc hợp tác với các thế lực rồi. Mà Trần gia lúc này như một con hổ hùng mạnh tại quốc gia, việc có sự ủng hộ của Trần Gia càng vững tin vào ý định của Mô Dung gia hơn.

Thở dài một hơi Phúc Bá lúc này nhìn về phía Mộ Dung Ngọc sau đó nói rằng.

- Thiếu gia mặc dù chúng ta quyết định ủng hộ thất hoàng tử Hạ Tuấn. Có điều trong thời gian tới ngài vẫn nên giữ một chút gì đó thái độ trầm tư. Bởi vì lúc này đắc tội với hai vị hoàng tử khác thực sự cũng không phải là cách.

Mộ dung Ngọc nghe vậy thì mỉm cười gật đầu, trong lòng hắn tất nhiên là hiểu vào lúc này. Bất kỳ hoàng tử nào hắn cũng không nên đắc tội. Có điều xác nhận đối tượng ủng hộ là điều tốt, bởi vì sau này khi cần thiết có thể tung cánh ô liu mà không cần đắn đo nữa.

Nghĩ đến những vấn đề này Mộ Dung Ngọc lúc này chỉ biết thở dài. Thân là chính trị gia, một khi đã đặt chân vào là sẽ đối mặt với vô số âm mưu và cạm bẫy, cũng như các mối quan hệ phức tạp giữa lợi ích và thù hận đan xen. Mà bản thân hắn cho dù tự nhận mình thông minh tuyệt đỉnh, cũng không dám đi sai một bước chân tại nơi này. Bởi vì đi sai một nước cờ có thể sẽ khiến họ Mộ Dung của hắn chuốc lấy một thảm cảnh chính là diệt tộc.

Thời gian cứ vậy lại nhẹ nhàng trôi đi, Mộ Dung Ngọc chỉ mất chưa đến 15 ngày, đã đi đến thành Vũ Thịnh. Từ đây hắn được các quan viên vô cùng hân hoan chào đón. Có điều cũng theo đó tất cả mọi người đều muốn biết Mộ Dung gia chọn lựa ủng hộ hoàng tử nào. Bởi vì những lần thi cử như thế này, rất nhiều nho sĩ sẽ được các phe phái gửi đến thi cử.

Có điều khác với những người ở đây suy nghĩ, Mộ Dung gia vậy mà giữa thái độ trung lập. Vào lúc này ai đến cũng nhận quà, nhưng bảo giúp đỡ ai thì Mộ Dung gia tuyệt đối không làm. Đối với việc này các phe phái dù có chút tức giận, nhưng rất nhanh họ cũng hiểu việc này là do Mộ Dung gia vẫn chưa dám chọn lựa mà thôi.

Mà trong lúc vấn đề phe phái tại kinh thành trở nên nóng bỏng, thì có một nơi khác lại đang trở nên yên tĩnh đến lạ thường.

Tại thành Thanh Hà, một thành trì biên giới phía Tây của Đại Hưng giáp với Khương Địa, lúc này đây đang có rất nhiều các thương đội mang theo hàng hóa từ trong lãnh thổ của Đại Hưng tiến về phía vùng đất của khương địa buôn bán. Ẩn trong đám người này vậy mà lại có sự xuất hiện của hai huynh đệ nhà Thượng Quan gia là Thượng Quan Khả Vân và Thượng Quan Vân Trường.

Mà đi cùng với họ lại là một người thanh niên với tướng mạo điển trai và một chút gì đó uy thế của kẻ cầm quyền. Người này chính là tiểu vương gia Hạ Quốc con trai của sở vương Hạ Minh Chiếu.

- Tiểu vương gia lần này ngài thật sự không sợ nguy hiểm, mà đi theo chúng ta buôn bán tại Khương Địa hay sao.

- Haha Vân Trường ngươi nói đùa rồi. Ta cũng không phải là hoa nhà ấm.

- Hiện nay ta cũng đã đến tuổi trưởng thành, tất nhiên phải giúp cha mình lo lắng các vấn đề liên quan đến tài chính của gia tộc. Lần này chúng ta đến Khương địa buôn bán, ta tất nhiên là cũng muốn đi theo mở rộng tầm mắt rồi.

Nghe Hạ Quốc nói vậy Thượng Quan Vân Trường lúc này mỉm cười, sau đó nhìn về phía một lượng lớn xe ngựa đang đi sau lưng mình, hắn lúc này thật sâu nhìn về phía Hạ Quốc rồi trầm tư nói rằng.

- Điện hạ mặc dù nói chuyện này ngài có thể không vui, nhưng thật sự lần này số hàng hóa chúng ta mang đi rất lớn. Cho nên ta thực sự muốn hỏi một chút là điện hạ ngài có nắm chắc hay không. Nếu không chuyến đi này của chúng ta e rằng sẽ vô cùng hung hiểm.

Nghe Thượng Quan Vân Trường nói vậy, Hạ Quốc lúc này mỉm cười gật đầu sau đó nói rằng.

- Thượng Quan huynh đệ ngươi yên tâm. Phụ vương ta đã sớm đánh tiếng với khả hãn của Khương địa. Cho nên lần này khi chúng ta rời khỏi thành Thanh Hà đi hơn 200 dặm về phía tây, sẽ có một đoàn kỵ binh của khả hãn khương địa đến tiếp chúng ta vào trong lãnh thổ của chúng. Vậy nên Thượng Quan Vân Trường ngươi không cần phải lo lắng.

Nghe Hạ Quốc nói vậy Thượng Quan Vân Trường lúc này gật đầu. Trong lòng hắn mặc dù biết chắc là sở vương Hạ Minh Chiếu đã có tính toán. Nhưng thực sự vụ mua bán này rất lớn, mấy trăm xe ngựa sau lưng hắn nhìn từ bề ngoài thì đều là xe chở lương thực, nhưng thực chất bên trong lại có đến mấy vạn bộ áo giáp, và. v·ũ k·hí.

Số hàng này đều là hàng cấm buôn bán ra phía ngoài lãnh thổ của Đại Hưng. Nếu không phải vì lợi ích rất lớn Thượng Quan Vân Trường cũng không muốn buôn bán loại hàng hóa này.

Thở dài một hơi hắn bỏ đi những sự sợ hãi trong lòng, Thương Quan Vân Trường lại tiếp tục cùng với Hạ Quốc vừa đi vừa nói chuyện. Về phần Thượng Quan khả Vân, cô ta lúc này chỉ im lặng ngồi trong xe ngựa quan sát cuộc nói chuyện của hai người họ, mà không lên tiếng gì cả.

Trong suốt hành trình Hạ Quốc nhiều lần muốn bắt chuyện với cô ta. Đáng tiếc Thượng Quan Khả Vân vô cùng ý tứ, chỉ cùng Hạ Quốc nói một số vấn đề thương thảo bình thường, sau đó lại rời đi giữa một khoảng cách với tên này. Đối với việc này Hạ Quốc cũng vô cùng ăn ý, chỉ lúc nào Thượng Quan Khả Vân muốn bắt chuyện hắn mới lên nói chuyện, thời gian khác hắn đều không quan tâm.

Có thể nói trong mắt hắn Thượng Quan Khả Vân có thể xinh đẹp, gia thế hiển hách. Nhưng đối với cơ nghiệp trăm năm mà cha hắn đang tính toán, một người phụ nữ lại là cái thá gì đây. Nếu một ngày kế hoạch của cha hắn thành công, vậy thì Thượng Quan gia e rằng sẽ tự mình mang Thượng Quan Khả Vân ném lên giường của hắn mà thôi.

Đoàn người của Thượng Quan gia đi được hai ngày về phía Khương Địa thì lúc này đúng như lời Hạ Quốc nói. Một chi hơn nghìn kỵ binh đã đến tiếp đón họ, hướng thẳng đến thành Ngột Hạt trung tâm của khương Địa.