Lời của Hạ Thiên Đạo vừa vang lên, các quan viên trong triều đình lúc này đều dùng một ánh mắt trầm tư nhìn về phía hoàng đế. Về phần các quan viên của nhà họ Trần thì vẫn giữ một thái độ dửng dưng không quan tâm.
Đối mặt với việc này, sắc mặt của Hạ Thiên Đạo càng ngày càng không tốt. Bởi vì hắn cảm thấy lời nói của mình đang bị đám này khinh thường, có điều hắn biết lúc này không phải là lúc mạnh tay. Vậy nên hắn lúc này lại thở dài sau đó nói sang chuyện khác.
- Trần Thế Tích ta nghe nói Uyển Linh mới sảy thai, có phải hay không.
Nghe Hạ Thiên Đạo nói vậy Trần Thế Tích lúc này dùng một bộ mặt điềm tĩnh nhìn về phía hoàng đế, sau đó hắn nở một nụ cười lạnh lùng lên tiếng nói rằng.
- Bẩm bệ hạ đúng là có chuyện này, dựa theo lời mà Trần Vũ nói . Có k·ẻ g·ian đã lừa gạt công chúa, để đưa cô ấy ra khỏi thành lạc nhạn. Sau đó ra tay khiến công chúa bị sảy thai.
Hạ Thiên Đạo nghe vậy thì ồ lên một tiếng, sau đó nói rằng.
- Có bắt được h·ung t·hủ hay không.
- Bẩm bệ hạ h·ung t·hủ đều là tử sĩ, không thể tra ra bất kỳ tin tức gì.
Hạ Thiên Đạo nghe Trần Thế tích nói vậy, thì lúc này gật đầu ngẫm nghĩ một lúc ông ta lại lên tiếng.
- Uyển Linh từ nhỏ đã chịu nhiều khổ sở, lần này lại về làm dâu họ Trần . Các ngươi đóng nơi biên thùy, vậy nên hi vọng họ Trần các ngươi đối xử với nó thật tốt.
Trần Thế tích nghe vậy thì trong lòng cười lạnh không thôi. Dựa theo những lời Trần Vũ nói thì kẻ đáng nghi nhất trong vụ việc của Hạ Uyển Linh chính là tên Hạ Thiên đạo này.
Bây giờ hắn vậy mà còn muốn gắp lửa bỏ tay người, vu khống họ Trần đối xử không tốt với Hạ Uyển Linh thật sự khiến cho Trần Thế tích tức giận không thôi. Có điều lễ nghi quân thần không thể bỏ, vậy nên hắn đành cố gắng nhịn đi cơn tức trong lòng mà chắp tay nói rằng.
- Việc này xin bệ hạ yên tâm, trần gia thần tuyệt đối sẽ bảo vệ chủ mẫu của mình.
Nghe Trần Thế tích nói vậy hạ thiên đạo lúc này gật đầu một chút. Sau đó thở dài vẫy tay cho các đại thần rời đi kết thúc buổi chiều hội tại đây.
Một lúc sau tại trong thư phòng, hạ thiên đạo lúc này nhìn về phía thái giám mạnh Thanh mà tức giận lên tiếng nói rằng.
- Tình hình thế nào rồi, đã tra ra được thế lực nào nhúng tay vào việc này hay chưa.
Nghe hoàng đế nói vậy, Mạnh Thanh lúc này có chút sợ hãi quỳ dập đầu xuống đất rồi nói rằng.
- Bẩm bệ hạ lực lượng người của chúng ta phái đi đều đã bị g·iết hết. Trong đó một lần là bị người của Trần Vũ càn quét, một lần còn lại là bị một thế lực không rõ t·ấn c·ông.
- Có điều dựa vào một số tin tức từ thám tử gửi về, thì có một số tên thích khách đã bị thế lực kia bí mật giữ lại tính mạng giao cho Trần Vũ.
- Có điều xin bệ hạ yên tâm, mật vệ của chúng ta đều là tử sĩ được huấn luyện từ nhỏ. Họ tuyệt đối sẽ không có chuyện cung khai, mà cho dù chúng có khai ra thì cũng không thể nào tìm ra được đầu mối phía sau.
Nghe Mạnh Thanh nói vậy Hạ Thiên Đạo lúc này hừ lạnh một tiếng, sau đó nói rằng.
- Tra cho ta.
- Ta muốn biết rốt cuộc thế lực nào còn có khả năng, có thể cài cắm người vào lực lượng mật vệ của chúng ta.
- Ngoài ra cũng kiểm tra lại hệ thống mật vệ, tuyệt đối không được xuất hiện như tình trạng vừa rồi.
Nghe Hạ Thiên Đạo nói vậy, mạnh Thanh lúc này cũng gật đầu. Vụ việc của công chúa hạ Uyển Linh đúng thật là do hoàng đế hạ lệnh, nhưng quá trình lại xuất hiện và rất nhiều vấn đề.
- Đầu tiên nha hoàn Tiểu Quỳnh kia đáng lẽ phải hạ độc, phá đi đứa trẻ của công chúa. Sau đó sẽ bị mật vệ g·iết c·hết mới là điều mà hoàng đế mong muốn. Nhưng phía sau những việc đó lại cả là một quá trình phức tạp do một thế lực bí ẩn tạo ra.
Cũng vì việc này mới khiến Trần Vũ điên cuồng trả thù trong thời gian qua, mà hoàng đế lại không dám làm bừa. Bởi vì lúc này quan hệ của hai bên đã rất căng thẳng và hoàng đế cũng hiểu, bản thân có lẽ đã bị lộ nên ông ta cũng không dám mạnh tay với họ trần vào lúc này .
Dù sao g·iết c·hết dòng dõi tương lai của họ Trần, chẳng khác nào là cùng họ Trần đối địch. Mà hoàng tộc cũng không thiếu trẻ sơ sinh, một khi để Trần Vũ làm liều, vậy thì với quyền lực của họ Trần, rất nhiều thành viên của Hoàng Tộc e rằng không sống quá tuổi vị thành niên.
Mà đến lúc này Hạ Thiên Đạo mới bắt đầu cảm thấy thực sự sợ hãi. Vì ông ta đã đánh giá sai Trần Gia, nói đúng hơn là đánh giá sai sức mạnh và ý chí của Trần Vũ lúc này.
Chỉ trong thời gian ngắn Trần Vũ có thể khống chế hai thành trì của thường Minh Đảng và người của Mộ Dung gia, đây không chỉ là vấn đề binh quyền, mà còn là vấn đề tai mắt và hệ thống quan viên của hai bên có kẻ phản bội.
Từ đây có thể thấy, thời gian qua tất cả các kế hoạch của thường Minh Đảng hay người mộ dung gia, thậm chí những toan tính của Hạ Thiên đạo với Trần Vũ đều là trò cười trong mắt họ Trần. Bởi vì bọn chúng chỉ cần một ý nghĩ có thể tiêu diệt toàn bộ các kế hoạch của họ trong thời gian qua.
Nghĩ đến những điều này, hạ thiên đạo sắc mặt lại càng ngày càng không tốt. Thở ra một hơi lấy lại sự bình tĩnh, ông ta lúc này lạnh lùng nhìn về phía Mạnh Thanh sau đó tiếp tục lên tiếng.
- Lần này Trẫm lại thăng chức cho tên Mộ Dung Ngọc kìa, cùng với quyền lực được nâng lên thì Mộ Dung gia sẽ lại có những động thái mới, trong việc phát triển tại phía Bắc. Đối với việc này ngươi hãy nhìn chằm chằm bọn chúng, ta muốn xem một chút trạng nguyên và tướng quân ai sẽ có đầu óc vượt trội trong chính trị hơn.
Nghe hoàng đế nói vậy Mạnh Thanh lúc này chắp tay đáp lời, sau đó rời khỏi đây. Thấy cảnh này hạ thiên đạo lại hừ lạnh một tiếng sau đó ngồi đó rơi vào trầm tư.
Qua một lúc sắc mặt của ông ta trở nên lạnh giá, miệng thì không ngừng thì thào nói nhỏ.
- Các ngươi rốt cuộc là ai đây. Phiên vương, phe phái, hay chính là người trần gia các ngươi tự mình bên diễn vở kịch này.
- Hừ, ta không cần biết các ngươi là ai, để ta tìm ra đuôi cáo, ta thề sẽ diệt các ngươi.
Trong lúc hạ thiên đạo còn đang có những suy nghĩ về thế lực đen tối kia là ai, thì lúc này tại trong phủ tể tướng, Đỗ Văn Bắc và các quan viên của Thanh Lâm Đảng đều đang cười lớn.
- Đỗ đại nhân ngươi nói xem hoàng đế đây là điên rồi phải không. Ông ta vậy mà dám ra tay với con của Trần Vũ, lẽ nào hắn nghĩ rằng 6 năm qua chỉ bởi vì một trận chiến có thể khiến cho Trần gia bị lung lay địa vị tại Đại Hưng hay sao.
- Hà đại nhân ngài nói vậy sai rồi, trận chiến sáu năm trước Trần gia thật sự đã tổn thất rất lớn. 1/3 nam đinh của Trần gia t·ử t·rận, số lượng này không phải nhỏ đâu. 15 thành trì mà họ Trần trưởng quản tại phía bắc đều bị càn quét qua một lần, tổn thất đó thực sự vô cùng to lớn. Về sau tám thành chì lại rơi vào tay địch, có thể nói trong thời gian ngắn uy vọng của họ Trần đều bị đứng trước nguy cơ sụp đổ.
- Lúc đó hoàng đế lại đang suy yếu, ông ta vẫn chưa đủ thực lực để chèn ép họ Trần. Mà đến lúc này hoàng đế lại có ý định chèn ép họ Trần thì lại quá muộn. Bởi vì họ Trần lúc này đã lấy lại được cơ nghiệp tại phía bắc, và Trần Vũ cũng là một kẻ máu lạnh và thông minh. Đặc biệt ta nhận xét hắn không giống cha hắn, sẽ không vì một chữ tình mà đặt họ Trần vào nguy hiểm đâu.