Tình Họa Sơn Hà

Chương 68: Thế cờ chết



Chương 68: Thế cờ chết

- Trịnh đại nhân Thường Minh đảng của các ngươi có thể không tham gia, bởi vì các ngươi cảm thấy lợi ích ở đây đã không đủ để níu giữ các ngươi trong một ván tử cục nữa.

- Nhưng Mộ Dung gia chúng ta lại không thể rút lui . Nguyên nhân rất đơn giản, hoàng đế lúc này càng ngày càng kiêng kỵ họ Trần, và ông ta liên tục sẽ tìm các quân cờ để đối phó họ Trần.

- Mộ Dung gia chúng ta lại là phiên Vương, thuộc dòng binh gia thế tộc. Thế lực của chúng ta không phải rất mạnh, nhưng cũng không phải rất yếu. Nhưng nếu so với họ Trần thì so không nổi, đây là điều mà ta hoàn toàn tin tưởng.

- Cũng chính vì căn cơ của Mộ Dung gia nông cạn, không thể cùng với họ Trần so đấu. Nên chúng ta mới là một quân cờ tốt cho hoàng đế sử dụng. Bởi vì hoàng đế có thể không ngừng hỗ trợ chúng ta cùng họ trần đấu. Sau này cho dù họ Trần bị tiêu diệt, thì Mộ Dung gia với căn cơ yếu kém, cũng khó lòng có thể uy h·iếp hoàng đế . Thậm chí còn bị Hoàng chế khống chế lại cũng là điều bình thường.

- Nhưng lúc này điều đáng nói đã được xuất hiện, đó là chúng ta không thể rời khỏi ván cờ này. Bởi vì một khi rời khỏi, hoàng đế sẽ cảm thấy chúng ta không có sự trung thành cần thiết với hoàng đế, và giá trị của chúng ta sẽ giảm xuống. Từ đây Mộ Dung gia tồn tại hay không tồn tại với đất nước này đã không đáng quan trọng nữa.

Mộ Dung Kiên nói đến đây ông ta lúc này lại dùng một bộ mặt thở dài, không muốn tiếp nhận sự thật này. Về phía Trịnh Cao ông ta lúc này cũng chỉ có thể thở dài, ván cờ chính trị vốn tàn khốc. Các phe phái tranh đoạt cơ duyên tiến lên một bước, nhưng cũng cùng với đó là cảnh nhà mất cửa tan, lưu vong xứ người cũng đâu phải thiếu.

Hai người cứ ngồi đó thở dài không biết qua bao lâu Trịnh Cao lúc này mới lên tiếng nói rằng.

- Lần này thực sự Thường Minh đảng chúng ta không muốn tham gia nữa . Mộ Dung gia các người chỉ có thể liều mạng một phen. Có điều vì quan hệ đồng minh của hai bên, các cơ sở mà Thường Minh Đảng xây dựng trong thời gian qua, chúng ta đều thể giao cho Mộ Dung gia các người quản lý .

- Chỉ hi vọng các ngươi có thể đánh bại họ Trần trong thời gian tới, hoặc ít nhất lâm vào thế cân bằng.



Nghe Trịnh Cao nói vậy, Mộ Dung Kiên lúc này cũng chỉ biết thở dài gật đầu sau đó rời khỏi đây. Nhìn về phía Mộ Dung Kiên rời đi, lúc này từ phía sau cánh gà lại có hai người đàn ông bước ra. Họ lần lượt là hai thành viên khác của thường Minh Đảng là lại bộ thượng thư Cao Đạt và công bộ thượng thư Quỳnh Lưu Tuấn.

Nhìn về phía bọn họ, Trịnh Cao lúc này nở một nụ cười điềm tĩnh sau đó nói rằng.

- Các ngươi nói xem tên Mộ Dung Kiên này là người như thế nào đây.

Nghe Trịnh Cao nói vậy, lúc này Quỳnh Lưu Tuấn cười nhạt một tiếng sau đó nói rằng.

- Hắn ta và con trai của hắn đều là kẻ có dã tâm. Bọn chúng mặc dù là phiên Vương ngoại tộc nhưng dã tâm quyền lực lại cực kỳ to lớn.

- Chúng dám tham gia vũng nước đục này thì có nghĩa rằng chúng cũng hiểu nguy cơ trong đó. Việc hắn vừa rồi than vãn, ta cho rằng chẳng qua chỉ là muốn vớt chỗ tốt từ chỗ chúng ta mà thôi.

Nghe Quỳnh Lưu Tuấn nói vậy, Cao Đạt lúc này cũng gật đầu sau đó lên tiếng nói rằng.

- Mộ Dung gia thống lĩnh 4 thành trì tại phía nam, mà nơi đó lại có một Tín Vương Hạ Vi.

- Việc Mộ Dung gia có thể phát triển tại phía Nam, thậm chí trở thành một trung cấp thế lực trưởng khống binh quyền tại nơi này. Đây tuyệt đối không phải là bởi vì hai chữ thần phục, mà là mưu mô đầy người.



- Bởi vì nơi này quá mẫn cảm, tín vương Hạ Vi muốn khống chế nơi này, mà hoàng đế cũng muốn khống chế nơi này. Từ đây có thể thấy người Mộ Dung gia tồn tại được, e rằng cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài.

- Bây giờ bọn chúng lại muốn phát triển tại phía Bắc, từng bước chèn ép họ Trần. Nhưng khi cảm nhận được thế lực họ Trần quá lớn, chúng không những không rút lui, trái ngược lại còn có ý định muốn níu kéo tại phía bắc. Ta cho rằng những gì chúng ta nhìn thấy ở Mộ Dung gia lúc này e rằng vẫn còn rất nhiều ẩn số.

Cao Đạt vừa nói vậy thì lúc này Quỳnh Lưu Tuấn và Trịnh Cao đều gật đầu đồng ý. Suy nghĩ một lúc Trịnh Cao lúc này nở một nụ cười điềm tĩnh rồi lên tiếng nói rằng.

- Trong thời gian tới hãy nhường lại hết tất cả các căn cứ của chúng ta cho người Mộ Dung gia. Chúng ta chỉ giữ lại lực lượng mật thám mà thôi . Ta muốn nhìn một chút Mộ Dung gia đây là đang định làm gì. Đồng thời cũng muốn nhìn một chút, Trần gia mạnh mẽ đến như thế nào, mà dám vào lúc này trực tiếp đối kháng với hoàng đế.

Nghe Trịnh Cao nói vậy, hai vị quan viên khác cũng gật đầu tán thành. Quan điểm của phe phái chính là một tập đoàn lợi ích gắn kết với nhau . Mà Thanh Lâm Đảng hay Thường Minh Đảng cũng vậy, bọn họ thích nhất chính là ngồi xem đánh cờ và tiến hành đặt cược mà thôi.

6 năm trước Hạ Thiên Đạo lên ngôi là bởi vì hắn có họ Trần ủng hộ. Nhưng ai nói không phải là bởi vì Thanh Lâm Đảng và Thường Minh Đảng cũng đặt cược cho hắn đâu.

Thời gian đã qua 6 năm, ván cược cũ đã kết thúc, lúc này hai phe phái này lại muốn cược tiếp. Nguyên nhân của việc này bởi vì bọn họ đã nhìn thấy loạn tượng của đất nước này, và họ tin rằng chỉ có không ngừng đánh cược, mới kéo dài được sức mạnh của gia tộc, đồng thời tránh đi những rủi ro không cần thiết bởi một hoàng đế hôn quân mang lại.

Nhìn về phía mấy vị đồng lưu, lúc này trịnh Cao trầm tư một lúc, lại có một suy nghĩ trong đầu mà lên tiếng nói rằng.

- Bốn vị phiên vương gần đây nghe có vẻ rất yên ổn. Nhưng ta không cảm thấy bọn họ có ý định cúi đầu với Hoàng đế hạ Thiền Đạo, thay vào đó là từ trong bóng tối âm thầm tích xúc sức mạnh. Vậy nên ta cho rằng loạn tượng của đất nước này có thể đến từ bốn vị phiên vương này đầu tiên.



Nghe trịnh Cao nói vậy Quỳnh Lưu Tuấn lúc này trầm tư một lúc rồi lên tiếng nói rằng.

- Bốn vị phiên vương trấn giữ toàn là các khu vực trọng điểm tại biên giới. Mặc dù không phải giáp ranh trực tiếp từng khu vực biên giới, nhưng uy quyền của họ tại những vùng đất này tuyệt đối không thể xem nhẹ.

- Cũng vì vậy ta cho rằng việc đất nước này nguy cơ tứ phía, thực chất là từ vấn đề của các phiên vương mà ra.

Quỳnh Lưu Tuấn vừa nói vậy trịnh cao và Cao Đạt đều gật đầu tán thành. Qua một lúc Cao Đạt lúc này bất chợt lại nở một nụ cười thú vị lên tiếng nói rằng.

- Các ngươi có biết không, gần đây ta lại phát hiện ra một chuyện khá là thú vị.

Nghe Cao Đạt nói vậy trịnh cao lúc mày ồ lên một tiếng sau đó nói rằng.

- Cao Đạt ngươi có phát hiện gì hay sao.

Cao Đạt nghe vậy thì mỉm cười gật đầu, ngẫm nghĩ một lúc ông ta lên tiếng nói rằng.

- Các ngươi cũng biết ta chính là thượng thư bộ lại, chuyên môn quản lý các vấn đề liên quan đến tăng giảm quan chức, biên chế quan viên tại các địa phương.

Nghe Cao Đạt nói vậy hai vị đại thần khác đều gật đầu đồng ý . Thấy vậy Cao Đạt lúc này lại mỉm cười lên tiếng nói ra nghi vấn của hắn.

- Thời gian qua lại bộ vậy mà lại có một tình huống đặc thù . Đó là các quan viên tại khu vực giáp với khương địa thành tích đều chỉ là trung bình, không có ai bộc phát tài năng.