- Cử người dò xét toàn bộ kho lương thảo v·ũ k·hí của kẻ thù. Nếu như lấy được thì lấy tất cả, mà nếu không lấy được thì đ·ốt p·há bằng hết.
Nghe Trần Vũ nói vậy Trần Hoàng lúc này gật đầu sau đó lập tức rời đi. Thân là một tướng lĩnh hắn hiểu rằng quân địch muốn đánh đại Hưng thì lương thảo và khí giới tuyệt đối sẽ được chuẩn bị rất nhiều tại nơi này . Mà hôm qua quân địch chạy trong hoảng hốt, chắc chắn một lượng lớn vật tư chúng còn đang vất lại đây.
Quả nhiên dựa vào một buổi sáng tìm kiếm, Trần Hoàng đã mang đến một tin tức vô cùng tốt với Trần Vũ. Là trận chiến này bọn họ đã c·ướp được rất nhiều vật tư của kẻ thù. Đối với việc này Trần Vũ chỉ lạnh nhạt gật đầu, sau đó hạ lệnh cho quân lính trong thời gian ngắn nhất vận chuyển hết toàn bộ những thứ này rời đi .
Đợi đến sáng ngày hôm tiếp theo, q·uân đ·ội của Đại Hưng do Trần Vũ dẫn dắt đã rút lui về thành lạc Nhạn. Thì lúc này q·uân đ·ội mà Lý Thịnh gom góp trong 2 ngày mới lại đến nơi này, với ý định công hạ lại nơi đây. Đáng tiếc lúc chúng đến chỉ là một thành chì tàn hoang mà thôi.
Mấy chục vạn cư dân ở đây ngoài người già và người tàn tật bị vất lại. Phụ nữ trẻ em cùng với tráng niên đã bị Trần Vũ cho người bắt áp giải về phía lãnh thổ của Đại Hưng rồi. Tiền tài, đồ có giá trị đều b·ị c·ướp đi những thứ vứt lại bất quá là những đống tro tàn bị đốt cháy mà thôi.
Đối mặt với khung cảnh thê lương như thế này, Lý Thịnh vậy mà tức đến hộc máu b·ất t·ỉnh tại chỗ . Mà các tướng lĩnh của Đại Hạ thì đều im lặng không ai nói gì.
Qua một lúc lâu, Phùng Kiên Trì đành phải thở dài sau đó nói rằng.
- Cử người dò xét xây dựng lại thành trì. Đồng thời yêu cầu các thành trì xung quanh gửi quân chi viện. Trận chiến này chúng ta nhất định phải đánh, tuyệt đối không được để cho quân địch giành được ưu thế như thế này.
Nghe Phùng kiên trì nói vậy, các phó tướng của hắn đều gật đầu sau đó lập tức rời đi. Thấy cảnh này Phùng Kiên Trì lại nhìn về phía Lý Thịnh đã b·ất t·ỉnh được mấy tên người hầu đi đến giúp đỡ mà thở dài không thôi.
Thời gian đến giữa tháng 2 lúc này tin tức từ chiến trường đã được gửi về kinh đô của Đại Hưng là thành Vũ Thịnh. Hoàng đế Hạ Thiên Đạo khi nhận được tin tức ông ta lúc này lập tức mở triều hội, sau đó cùng với các quần thần bàn bạc về tình hình chiến sự phía Bắc.
- Ngày hôm nay Trẫm nhận được tin tức từ phía bắc. Theo như lời Trần Vũ nói Đại Hạ lúc này đang chuẩn bị một cuộc t·ấn c·ông lớn vào biên giới nước ta.
- Số lượng quân địch lên đến 15 vạn. Có điều Trần Vũ bởi vì nhận được sớm tin tức, cho nên hắn trong lúc đêm tối kẻ thù vẫn chưa tập hợp đủ q·uân đ·ội mà Tiến hành phản kích . Chỉ trong một trận chiến đã đánh tan căn cứ địa của chúng là nhạn môn quan. Giết hơn 7.000 tên địch, bắt sống 3.000 tù binh, đồng thời c·ướp được vật tư vô số.
Nghe Hạ Thiên Đạo nói vậy các quan viên trong chiều đều bắt đầu xì xào bàn tán. Qua một lúc Trịnh Cao lúc này đứng ra chắp tay nói rằng.
- Bẩm bệ hạ chúng ta mới đánh nhau với Đại Hạ thời gian chưa đến 2 năm. Lúc này lại có c·hiến t·ranh, thật sự khiến cho dân chúng mệt mỏi.
- Có điều vì bảo vệ cương thổ, nếu như Đại Hạ quyết định xâm lấn chúng ta, chúng ta cũng không thể nào đứng yên được .
- Vậy nên để cổ vũ tinh thần sĩ khí cho quân lính. Thần đề nghị lợi dụng chiến công của Trần Vũ, tiến hành khao thưởng ba quân trước trận chiến. Một phần để cổ vũ tinh thần c·hiến t·ranh cho họ, một phần khác là nhục mạ và giảm sĩ khí của Đại Hạ.
Nghe Trịnh Cao nói vậy, Hạ Thiên đạo ngẫm nghĩ một lúc cũng gật đầu. Vậy là ông ta nhìn về phía các quan viên trong triều đình sau đó lên tiếng nói rằng.
- Trần Vũ chiến công của hắn thật sự khiến Trẫm vui mừng. Nay trẫm quyết định thăng hắn làm nhị phẩm võ phu, về phần các tướng lĩnh binh sĩ có công trên chiến trường, thì đều dựa theo chiến công mà tiến hành ban thưởng.
- Hạ lệnh cho Mộ dung Ngọc tiến hành đôn đốc quân Lương, với dân phu tiến về chiến trường tiếp viện cho Trần Vũ. Để hắn có thể cùng với địch nhân chiến đấu trong thời gian tới, không lo lắng các vấn đề hậu cần.
Hoàng đế Hạ Thiên đạo vừa nói vậy, các quan viên đều lập tức chắp tay hướng về phía ông ta nói rằng.
- Bệ hạ anh minh.
Nghe thấy các quan viên lên tiếng, hạ thiên đạo cũng mỉm cười . Có điều ông ta không biết rằng có một số quan viên lúc này lại đang nhìn ông ta bằng một ánh mắt cười lạnh không thôi.
Chiến tranh bảo vệ cương thổ vốn là sự kiện quan trọng, nhưng hạ thiên đạo lúc này vì chèn ép họ trần, lại giao khu vực hậu cần cho Mộ Dung gia quản lý. Nếu như trên chiến trường mộ dung ngọc đụng tay chân gì đó, ảnh hưởng đến tình hình chiến sự. Vậy thì họ trần tuyệt đối sẽ tổn thất nặng nề, nhưng kèm theo đó là một lượng lớn cương thổ của Đại Hưng có thể sẽ rơi vào tay địch.
Thân là một hoàng đế, hạ thiên đạo không những không bảo vệ cố thổ của mình, vậy mà lại có ý định muốn dùng chúng để đánh cược, giảm thiểu đi sức mạnh của họ Trần. Đây thật sự là một hành động của một kẻ ngu, có điều cho dù là Trần Thế Tích cũng không lên tiếng, thì người của các phe phái đều im lặng . Bởi vì họ biết sau trận chiến này hoàng đế và họ Trần đã hoàn toàn vạch mặt, không còn cái gì là quân thần nữa.
Trong lúc triều đình đại hưng đang tràn đầy sóng gió lúc này ta kinh đô của Đại Hạ là thành Lạc Ly. Hoàng đế Lý Long Cơ cũng đập bàn tức giận, mà không ngừng lên tiếng với các quan viên của mình.
- Bảy vạn quân, một tòa thánh kiên cố, vậy mà không thể chống đỡ được bốn vạn quân của kẻ thù . Trẫm thật sự không hiểu là quân của Đại Hạ ta yếu đuối như vậy từ lúc nào.
Nghe hoàng đế Lý Long Cơ nói vậy, lúc này nhị hoàng tử Lý Tư vội vàng đứng ra chắp tay nói rằng.
- bẩm phụ hoàng trận chiến này Phùng Kiên Trì tướng quân đã chỉ huy có cách, mặc dù b·ị đ·ánh bại nhưng số quân ta t·hương v·ong lại chưa đến một vạn.
Nghe con trai nói vậy, Lý Long Cơ lúc này càng tức giận lên tiếng nói rằng.
- Thương vong không đến một vạn thật là một điều may mắn, nhưng mà toàn bộ kho tàng chuẩn bị cho 15 vạn quân chinh chiến đã bị tiêu hủy, hoặc bị kẻ thù c·ướp đi. Đây chính là ngân sách trăm vạn lượng đó. Đã thế một thành nhạn Môn Quan giàu có đồng đúc bị kẻ thù tàn sát, c·ướp b·óc gần như không còn. Các ngươi nói xem tổn thất này phải chịu đựng như thế nào đây.
Lý Long Cơ nói đến đây tim lúc này ông ta thật sự thật tức giận đến không kiềm chế nổi. Lý Thịnh tên nghịch tử này bình thường ăn chơi điên đảo thì ông ta vốn không quan tâm . Thật không nghĩ đến muốn dùng một trận chiến để thử thách hắn với Trần Vũ, thì tên này chưa đánh đã bại. Hơn nữa còn là đại bại như vậy, thật sự khiến ông ta tức giận vô cùng.
Sau đó ông ta bất chợt lại nhìn về phía Lý Tư có điều qua một lúc ông ta trong ánh mắt lại tỏ ra một sự lạc lõng vô cùng. Đứa con thứ hai tuy rằng rất tốt nhưng mẫu hậu của hắn lại không ưng ý ông ta một chút nào. Nguyên nhân rất đơn giản họ ngoại mạnh thì Hoàng Tộc nguy, câu nói này không phải trò đùa. Nghĩ đến đây ông ta lúc này lạnh lùng lên tiếng nói rằng.
- ra lệnh cho lý thịnh và Phùng Kiên Trì trong thời gian ngắn phải tập trung đủ 15 vạn quân, công phá vào lãnh thổ đại hưng cho ta. Nói cho chúng biết chỉ cho thắng không được phép bại.
Nghe lý Long Cơ nói vậy, các đại thần đều đồng loạt chắp tay tiếp chỉ. Thấy cảnh này lý Long cơ lại nhìn về phía Lý Tư sau đó lên tiếng nói rằng.