Đã một tuần trôi qua từ khi bị Lục Văn Dật chịch cậu trên bàn làm việc tại thư phòng, phạm vi hoạt động của Mục Tinh Thần đã bị hạn chế lại trong phòng của mình ở tầng hai, suốt cả tuần này trừ Lục Văn Dật ra cũng không thấy ai khác cả, điện thoại cũng bị tịch thu, hoàn toàn bị cách ly với thế giới bên ngoài.
Cậu không biết ba Mục bị đánh ngất xỉu như thế nào, cũng không biết tin tức bên ngoài ra sao, cậu bị giam lỏng trá hình.
Tiếng ô tô lái vào trong sân làm Mục Tinh Thần trên giường hơi có phản ứng, cậu kéo tấm chăn ở trên đầu ra, một lần nữa hỏi lại một câu mà đã hỏi không biết bao nhiêu lần trong đầu "Hệ thống thật sự có thể xử lý tất cả dấu vết giúp tôi sao?"
"Đúng vậy, ký chủ đã hoàn thành bốn thế giới nhiệm vụ, có nghĩa là tôi cũng có quyền hạn giúp ký chủ một ít chuyện nhỏ." Hệ thống trả lời xong lại nhắc nhở "Nhưng quyền hạn hiện tại của tôi chỉ có thể giúp ký chủ giấu trong vòng nửa năm, nếu nửa năm sau nhiệm vụ chưa hoàn thành thì ký chủ vẫn sẽ bị tìm tới."
Mục Tinh Thần gật đầu biểu thị đã hiểu, cậu có chút vui vẻ lại cũng hơi khó chịu đối với chuyện sắp phải rời đi, cậu mơ hồ cảm thấy trạng thái của mình ở thế giới này không được tốt cho lắm nhưng lại không thể nói được là không tốt ở chỗ nào.
Khoảng năm phút sau, bên ngoài truyền vào tiếng bước phòng, cửa phòng nhanh chóng mở ra, Lục Văn Dật mặc âu phục giày da xuất hiện ở ngay cửa phòng. Hắn đưa tay mở đèn lên rồi nhìn về phía cục bông ở trên giường, cảm giác lạnh lùng trong mắt dần bị thay thế bởi sự dịu dàng "Thần Thần, anh đã về rồi."
Người trên giường vẫn không có động tĩnh như cũ, Lục Văn Dật đã quen với thái độ của em trai đối với mình, cũng không thèm để ý bước nhanh đến kế bên giường. Hắn tháo kính ra đặt ở đầu giường. đưa tay kéo cái chăn che ở trên đầu Mục Tinh Thần xuống, ôm cả người trong chăn vào trong ngực "Hôm nay có nhớ anh không?"
Nói xong liền vùi mặt vào cổ Mục Tinh Thần hít một hơi thật sâu, nghiêng đầu liếm cổ em trai nói nhỏ: "Anh nhớ em lắm."
Mục Tinh Thần mở to mắt, ánh mắt không có tiêu cự lướt một vòng trên trần nhà rồi sau đó chậm rãi hướng vào cái đầu đang rúc vào cổ mình. Cậu vươn tay nắm lấy tóc Lục Văn Dật, lập tức cảm thấy môi lưỡi trên cổ còn dùng sức liếm mạnh hơn đến mức làn da cậu cảm thấy đau nhẹ.
Cơn đau do bị giật tóc trong dự đoán lại mãi không xảy ra, động tác điên cuồng liếm láp Mục Tinh Thần của Lục Văn Dật có hơi ngừng lại, cuối cùng lại ngậm lấy hầu kết nhỏ nhắn đáng yêu kia liếm hôn một lát, hắn ngẩng đầu nhìn về phía tròng mắt cũng đang nhìn hắn của Mục Tinh Thần.
Sau khi nhìn rõ ràng biểu cảm trên mặt em trai, thân thể Lục Văn Dật căng cứng lại vì khẩn trương mà nuốt một lượng nước bọt tiết ra, nhẹ nhà hỏi "Nhớ anh không?"
Thường ngày về nhà hắn chỉ hỏi một lần, vì dù cho em trai không trả lời hắn cũng biết đáp án là gì. Thế nhưng hôm nay rõ ràng em trai có chút gì khác, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo xinh đẹp kia hiện lên cảm xúc sinh động, hai mắt không còn vô hồn như trước khiến hắn nhịn không được mà chờ mong đáp án có lẽ sẽ không giống trước.
Mục Tinh Thần rũ mắt xuống không trả lời câu hỏi này, tay của cậu còn đặt ở trên đầu Lục Văn Dật, vô thức xoa xoa mái tóc trông rất cứng nhưng lại thật mềm, tâm trạng vừa phức tạp lại cũng vừa rối rắm.
Một mặt biết chắc sắp phải rời đi, có thể sẽ rời đi khỏi thế giới này mãi mãi ngay lập tức sau khi hoàn thành nhiệm vụ, mặc khác là vì bí mật kia nhưng lại không có cách nào bỏ qua với Lục Văn Dật. Cậu cảm thấy bản thân cũng bị điên, rõ ràng mình đã rất sợ hãi trước những gì Lục Văn Dật đã làm, đến nỗi muốn ngay lập tức muốn trốn thoát nhưng vẫn không được.
Mặc dù Mục Tinh Thần không đáp lại nhưng bàn nhẹ nhàng di chuyển trên đầu mình đã khiến Lục Văn Dật mừng rỡ như điên, hắn thậm chí còn phải kìm nén cảm xúc muốn đè em trai xuống và điên cuồng ân ái, chủ động dụi đầu vào tay em trai, hai con ngươi thâm thúy chăm chú nhìn vào em trai mình.
Nội tâm Mục Tinh Thần cũng đã thỏa hiệp với chính mình, tay hơi dùng sức kéo lấy đầu Lục Văn Dật. Cậu để hắn nằm lên ngực mình, im lặng hai giây, nhẹ nhàng nói: "Lục Văn Dật... em muốn làm tình"
Dây thần kinh mang tên lý trí trong đầu Lục Văn Dật nổ vang lên một tiếng, toàn bộ máu lúc này đều đổ dồn xuống bụng. Mấy chữ ngắn ngủi từ trong miệng em trai dường như đã biến thành liều thuốc kích dục mạnh nhất trên thế giới, mỗi lỗ chân lông trên người hắn đều tranh nhau chen vào trong cơ thể.
Dương vật đang ngủ say cũng nhanh chóng cương lên hoàn toàn trong vòng vài giây ngắn ngủi, tạo thành một cái lều vải lớn trên chiếc quần tây. Lục Văn Dật đang nằm trên ngực Mục Tinh Thần bị ngăn cách bởi đúng một tấm chăn mất tận hai phút để điều chỉnh tâm trạng của mình, em trai chủ động yêu cầu làm tình, hắn cũng không phải không thể, mặc kệ sự yêu thương và tình dục điên cuồng làm em trai sợ hãi.
"Được!"
Khi bị vén chăn lên và ôm vào trong ngực, Mục Tinh Thần đưa tay vòng lấy cổ Lục Văn Dật nói: "Tắt đèn."
Lúc này tất nhiên Lục Văn Dật đều đáp ứng mọi yêu cầu của Mục Tinh Thần liền lập tức vươn tay đến đằng sau tủ đầu giường tắt đèn. Cả căn phòng chìm vào trong bóng tối, hai người đang ôm nhau cũng không nhìn thấy nhau, những cảm xúc không thể phát ra liền từng chút hiện lên trên khuôn mặt.
Lục Văn Dật áp đảo Mục Tinh Thần trên giường, không chút kiêng kỵ vừa liếm vừa hôn khắp khuôn mặt nhỏ nhắn trơn mềm của em trai, bàn tay từ bên ngoài cũng cũng mò mẫm chui vào trong lớp áo ngủ của em trai, vừa tiếp xúc cảm giác da thịt mềm mại trơn nhẵn thì động tác liền trở nên vội vàng hơn.
Mục Tinh Thần bị sờ đến phần eo lưng thì hô hấp cũng dần trở nên gấp rút, cậu nghiêng đầu chủ động tìm đến đôi môi vẫn đang liếm mút trên gương mặt, khàn giọng nói: "Hôn em..."
Lục Văn Dật bị hai chữ ngắn ngủ kích thích đến nỗi hai mắt ửng đỏ, lập tức ngậm lấy đôi môi mềm mại của em trai hôn lên, đầu lưỡi vội vã không nhịn được chui vào móc ra đầu lưỡi mềm mại bên kia đang chủ động chào đón liếm mút cuốn vào nhau, hắn vội vàng lấy tay cởi bỏ quần áo trong tiếng thở dốc kịch liệt.
Mục Tinh Thần phối hợp với động tác của Lục Văn Dật, để cho hắn lột sạch bản thân, ngay khi hai cơ thể nóng bỏng trần truồng ôm chặt vào nhau, hắn cố gắng kìm nén lại tiếng rên nhẹ trong cổ họng.
Lục Văn Dật chủ động lùi lại sau khi màn hôn hít lẫn nhau kịch liệt kết thúc, em trai vừa dịu dàng làm còn chủ động phối hợp khiến cả người hắn phấn khích tột độ, không nhịn được liền chủ động cúi xuống muốn liếm núm vú em trai.
Trước khi Lục Văn Dật ngậm núm vũ mình, Mục Tinh Thần đưa tay nắm chặt tóc hắn ngăn cản động tác này: "Đổi tư thế, em muốn ở trên."
Lục Văn Dật chợt nhận ra mỗi chữ em trai nói ra đều ẩn chứa ma lực, hắn hoàn toàn không có cách nào chống cự lại bất cứ yêu cầu gì của em trai. Hắn bóp lấy cái eo nhỏ mềm mại kia lật người theo mình, biến thành tư thế bản thân nằm ngửa ở phía dưới và em trai nằm trên người mình, hai bàn tay nóng như lửa lập tức đặt lên cái eo mềm mại và bờ mông đè trên mình
"Đừng nhúc nhích." Mục Tinh Thần lại ngăn động tác muốn liếm mút của Lục Văn Dật một lần nữa, đưa tay đẩy hai bàn tay đang ở trên mông ra sau đó chống hai tay lên trên cơ bụng cứng rắn, chật vật hạ mông xuống.
Mặc dù cậu bị Lục Văn Dật giam lỏng trong khoảng thời gian này nhưng vẫn bị buộc làm phục hồi chức năng như cũ, ngày nào chân cũng vừa đau vừa sưng trướng. Tuy nhiên kiên trì phục hồi chức năng như vậy ngoài việc chỉ cảm thấy đau nhức ra thì cũng không biết tốt chỗ nào nữa, ít nhất hiện tại có cậu có thể dựa vào sức lực của bản thân di chuyển một cách an toàn từ eo của anh trai đến bên trên dương vật của hắn.
Dương vật nóng ấm cứng rắn bị đặt ở dưới mông mình, Mục Tinh Thần thở hổn hển cúi đầu xuống, đưa tay đến vuốt ve Lục Văn Dật lần nữa "... Anh đừng cử động."
Đã làm tình đã rất nhiều lần nhưng đây lại là lần đầu tiên em trai chủ động, Lục Văn Dật khó khăn nắm chặt tay, cố gắng nhịn lại cảm xúc muốn vuốt ve em trai, hoàn toàn giao quyền chủ đạo cho Mục Tinh Thần, khàn giọng hứa: "Được, anh không cử động."
Mục Tinh Thần cố gắng để cái mông lơ lửng trên không để dễ dễ dàng nuốt vào dương vật cực nóng dưới thân nhưng tư thế dùng sức quỳ hai chân vẫn khiến cậu không chịu nổi, cậu không thể không nằm lại trên người Lục Văn Dật lần nữa, cắn môi dưới nói: "Vịn eo em đi."
Lục Văn Dật vốn đang mặc cho em trai muốn làm gì thì làm liền nghe lời, hai tay để lên eo Mục Tinh Thần, trừ việc ngón tay không an phận di chuyển ra thì không còn bất cứ động tác dư thừa nào khác.
"Còn muốn anh làm gì nữa không?"
Mục Tinh Thần cắn môi dưới không nói chuyện, mượn lực đỡ từ hai tay Lục Văn Dật, ưỡn mông và đưa tay ra sau nắm chặt cái dương vật nóng đến kinh người nhắm thẳng vào miệng huyệt, ngay khi chưa trải qua bất cứ màn dạo đầu vuốt ve và bôi trơn nào liền hạ lưng bắt đầu nuốt vào dương vật thô to của anh trai.
Nhưng cậu vẫn làm không được, hậu huyệt không chảy nước nên quá khô và chặt, đã thử mấy nhưng ngay cả quy đầu cũng không có cách nào nuốt vào, Mục Tinh Thần yếu ớt cong người ngã oặt vào trong ngực Lục Văn Dật: "Cái gel kia ở đâu anh?"
Dương vật Lục Văn Dật đã vì động tác của em trai mà cứng đến đau từ lâu, sự tra tấn mãi cũng không thể đâm vào khiến trán hắn đổ ra một lớp mồ hôi rịn, mím môi đưa lấy lấy ra từ đầu giường hũ kem:"Trong tay anh." m thanh phát ra đã khàn khàn đến đáng sợ.
Mục Tinh Thần cầm lấy hộp kem sữa và mở nắp, dùng ngón tay móc lấy một đống kem sữa, cắn môi dưới đưa ngón tay chứa kem vào trong hậu huyệt. Cảm giác bị tay của mình đút vào rất lạ nhưng cậu lại không muốn nhờ Lục Văn Dật giúp đỡ nên đành chịu đựng một ít khó chịu đó là cong cong ngón tay để cho kem sữa bên trong nhanh chóng tan ra.
Trong bóng tối, Lục Văn Dật có thể nghe thấy tiếng em trai đút ngón tay mình vào mông, hắn có chút không nhịn được đưa tay ra sờ: "Cục cưng... Anh giúp em nhé."
Mục Tinh Thần không cho Lục Văn Dật cơ hội này, khi cảm thấy cho miệng huyệt đã bị kem sữa làm cho đủ ướt thì lại lần nữa nắm chặt dương vật Lục Văn Dật, hơi nâng mông lên để dương nhắm ngay trước miệng huyệt, hạ lưng từng chút một nuốt vào quy đầu cực nóng.
Cảm giác thỏa mãn khi bị quy đầu tiến vào khiến Mục Tinh Thần không nhịn được mà rên rỉ một tiếng "Aaah..."
Quy đầu to lớn kéo căng hoàn toàn nếp gấp ở miệng huyệt, Lục Văn Dật cũng không nhịn được nữa mà thẳng lưng, đút dương vật từ chỉ mới có quy đầu vào một phần ba, nhưng sau đó không tiếp tục đâm vào sâu nữa mà giữ nguyên chiều sâu này, hắn bóp lấy eo Mục Tinh Thần dùng sức đâm vào.
Ngón tay cũng chạm đến nơi đang kết nối với nhau, thở dốc "Ừm... Bé yêu kẹp chặt quá."
Kem sữa tan trong huyệt nhanh chóng phát huy tác dụng, cảm giác ngứa ngáy nhanh chóng lan ra, rất nhanh chóng hết bởi dương vật mạnh mẽ trong huyệt, chưa đến ba mươi giây Lục Văn Dật đã dần ma sát ra tiếng nước.
Mục Tinh Thần bị đâm đến nỗi cả người đều phập phồng trên thân Lục Văn Dật, chậm rãi ngồi dậy từ tư thế nằm trên ngực Lục Văn Dật, hai tay đặt lên trên cơ bụng cứng rắn của anh trai, cố gắng vặn eo lắc mông phối hợp với tần suất ra vào kịch liệt kia.
Ý thức được em trai đang ngồi trên người mình, vặn eo nuốt dương vật của em trai khiến Lục Văn Dật dần trở nên điên cuồng, sức lực đâm vào càng thêm mạnh, mười ngón tay thon dài gần như chìm vào trong bờ mông mềm mại tròn trịa của em trai, còn có thể thấy thịt mềm tràn ra gợi tình đến cực hạn.
Mục Tinh Thần bị đâm đến không thể ngồi yên, rất nhanh sau đó đã ngã oặt trong ngực Lục Văn Dật rên rỉ: "Ưm ha... Nhanh... Nhanh hơn nữa... Ah...!"
Lục Văn Dật bị em trai dụ dỗ đến gần như phát điên, đột nhiên ôm người trở mình, rút ra dương vật ướt sũng, nâng lên đôi chân dài trắng nõn của em trai đặt lên bả vai của mình, cúi người đan chặt vào mười ngón trai của Mục Tinh Thần, một lần nữa đút dương vật vào trong lỗ huyệt ấm áp của em trai.
Eo của Mục Tinh Thần rất dẻo, đến độ Lục Văn Dật có thể dùng tư thế cơ thể gần như gãy đôi để đâm vào cũng dễ dàng làm được, cậu nhắm mắt lại, động tác ra vào mạnh tới mức đầu bị đập vào đầu giường.
Nhận ra đầu của em trai đã bị đập vào thành giường, Lục Văn Dật lập tức ôm cậu kéo về sau, cúi xuống hôn cổ và mặt em trai, không ngừng lẩm bẩm "Anh yêu em..."
"Ưm ha... trong, ở trong... Ah...ở trong ngứa..."
Lục Văn Dật thay đổi góc độ đâm vào trong lỗ huyệt ngứa ngáy của em trai, bên tai truyền đến tiếng rên rỉ ngọt ngào của em trai khiến toàn bộ máu trong người như đang sôi trào lên. Hắn không thể không suy nghĩ, thì ra em trai toàn tâm phối hợp lại dịu dàng và quyến rũ như vậy, những ý muốn xấu xa đều được xoa dịu bởi tiếng rên mềm mại bên tai.
Hắn biết rõ sau khi nhìn thấy em trai mềm mại như thế này thì bản thân không còn có thể chấp nhận một người em trai chỉ biết oán hận và phản kháng hắn.
Lục Văn Dật vừa mới nhận ra điều này thì đã mất khống chế tăng tốc phần hông, âm thanh thân thể va chạm vang vọng khắp cả phòng.
Lần này Lục Văn Dật không thể kiên trì quá lâu, hắn gầm nhẹ dùng sức đâm dương vật vào sâu trong cùng, bắn ra tinh dịch đặc sệt.
"Ưm ha...!" Mục Tinh Thần rên rỉ và ngửa đầu lộ ra cái cổ thon dài xinh đẹp, dương vật nhỏ không được an ủi cũng bắn theo, toàn bộ tinh dịch trắng đục đều dính lên bụng Lục Văn Dật.
Sau khi sung sướng xuất tinh xong, dương vật Lục Văn Dật còn chưa rút ra khỏi huyệt của em trai đã trở nên cương cứng lại. Hắn đưa chân từ vai mình xuống, nghiêng đầu hôn lên lên một bên đùi trắng nõn của em trai một cái, cảm thấy được chân của em trai đột nhiên căng ra, đỏ mắt giữ nguyên tư thế ôm người nằm nghiêng trên giường đâm vào, từ phía sau tiếp tục một hiệp mới.
Tay Lục Văn Dật vỗ lên trên núm vú đỏ hồng cương lên của Mục Tinh Thần, ngón tay nắm lấy vừa xoa vừa kéo, hổn hển nói bằng giọng khàn khàn "Bé yêu, anh muốn em gọi chồng."
Mục Tinh Thần gượng gạo cắn môi dưới nhẹ nhàn hưởng thụ màn làm tình của anh trai, tầng tầng lớp lớp thịt trong hậu huyệt cắn còn chặt hơn trước, cậu còn chưa kịp định hình thì dương vật trong hậu huyệt đã tiến tới đâm vào trong điểm mẫn cảm làm hắn sướng như bay lên trời rồi lại rút ra chỉ ma sát chầm chậm ở cửa huyệt
Bị tra tấn nửa nông nửa sâu như vậy, Mục Tinh Thần cuối cũng không chịu được sự trống rỗng giày vò, vừa khóc vừa kêu "Chồng, hu hu...Chồng cho em....Ưm ha! Ah..."
Ngay lập tức trận làm tình mạnh mẽ nghiền nát tiếng rên rỉ của Mục Tinh Thần thành từng mảnh nhỏ.
Thời gian từng giờ từng phút trôi qua, hai anh em dây dưa kịch liệt trên giường vẫn chưa có vẻ gì là muốn dừng lại, ra vào từ một bên đến vào từ dưới lên rồi lại đến đâm từ phía sau. Rất nhiều tư thế làm tình khác nhau đã được thử qua, âm thanh va chạm bạch bạch bạch không ngừng giây nào. Bọn họ cảm nhận được nhau từ trong tình ái mãnh liệt, dùng hành động loạn luân để phát tiết ra những tình cảm yêu thương vặn vẹo méo mó.
Lần xuất tinh cuối cùng, Mục Tinh Thần ôm thật chặt cổ Lục Văn Dật, nghiêng đầu hôn lít nha lít nhít tại vị trí vẫn còn lưu vết bỏng đã lành, im lặng tạm biệt trong vui sướng cực hạn: "Tạm biệt... anh trai."
Cuộc làm tình kịch liệt kéo dài liên tục mấy giờ khiến Mục Tinh Thần mất hết sức lực cả người đều xìu xuống, cậu tưởng là làm một lần xong sẽ kết thúc nhưng Lục Văn Dật rút dương vật ra khỏi hậu huyệt cậu còn chưa đến hai phút ngắn ngủ đã một lần nữa cương lên và cắm vào.
Mục Tinh Thần mệt đến mức chỉ muốn ngủ, vừa khóc vừa nghiêng đầu tránh né nụ hôn của Lục Văn Dật, tinh thần mơ hồ khàn giọng cầu xin tha: "Ưm ha... Không, không làm nữa..."
Lục Văn Dật ôm Mục Tinh Thần ngồi dậy, vừa môi liếm mút phần gáy em trai vừa ma sát bên trọng an ủi cảm xúc của em trai: "Làm một lần cuối nữa."
Nhưng câu nói này đã nghe một lần vào nửa tiếng trước, Mục Tinh Thần không tin nhưng lại hoàn toàn không thể dậy lên bất cứ hành động kháng cự giãy dụa gì, cậu yếu ớt tựa vào trong ngực Lục Văn Dật chịu sự ra vào mạnh mẽ như mưa to gió lớn.
Tối nay đã bắn nhiều lần, đến khi cả dương vật cũng bắt đầu đau cũng run rẩy cương lên sau khi bị đâm vào. Mục Tinh Thần ý thức mơ hồ lẩm bẩm đè lại bàn tay đang sờ soạng của Lục Văn Dật, vô thức lắc đầu rên rỉ từ chối: "Ưm... Không muốn, bắn không được..."
Tay Lục Văn Dật liền đổi hướng, bò lên trên ngực Mục Tinh Thần: "Bé yêu, chờ anh làm xong, cuối tuần chúng ta ra nước ngoài kết hôn được không?"
Mãi không thấy đáp lại, Lục Văn Dật nhìn Mục Tinh Thần mơ màng sắp ngủ cũng không bực bội. Đúng là tối nay em trai bị làm rất nhiều, những lời này để ngày mai hỏi cũng như nhau, hắn vui vẻ nghĩ vậy, em trai chịu chủ động đòi làm tình thì có lẽ là đã chấp nhận hắn.
Lục Văn Dật cũng cũng muốn em trai có thể nghỉ ngơi cho khỏe liền ôm người đứng lên, dùng tư thế đứng có thể đi vào càng sâu hơn để chịch, tư thế này có thể đâm vào trong rất sâu, đồng thời bị tầng tầng lớp lớp thịt mọng nước chăm chú hút lấp quy đầu khiến hắn có thể xuất tinh nhanh hơn.
Cảm giác cọ xát vừa sâu lại nặng làm Mục Tinh Thần hoàn toàn không thể nào ngủ được, cậu nức nở bị hắn đâm vào mười mấy phút liền mở to mắt ra, khó chịu nắm chặt tay Lục Văn Dật, vừa khóc vừa hô lên "Đừng, đừng mà, muốn vào nhà vệ sinh... Ưm Ah!"
Bàng quang căng phồng trong lỗ huyệt bị dương vật thô cứng chạm đến, cảm giác mắc tiểu ngày càng mãnh liệt khiến Mục Tinh Thần khó chịu giãy dụa, muốn Lục Văn Dật thả cậu xuống để đi tiểu.
Nhưng Lục Văn Dật đang ở thời khắc quan trọng, nào chịu được việc rút dương vật ra từ hậu huyệt chặt chẽ ấm áp. Hắn thở hổn hển khàn giọng dụ dỗ: "Bé yêu đừng nhịn, muốn đi tè thì cứ đi đi."
Khoái cảm trong Mục Tinh Thần được nhân đôi bởi vì bị đâm vào trong khi nín tiểu, nhưng ý muốn vội đi tiểu vẫn mãnh liệt hơn, cậu gấp gáp làm nên vài đường đỏ trên cánh tay Lục Văn Dật: "Ưm ha...muốn đi tiểu...Thả, thả ra......."
Lục Văn Dật thở hổn hển, di chuyển eo và hông kịch liệt: "Bé yêu, tè ra đi"
Khoái cảm mãnh liệt đáng sợ di chuyển khắp toàn thân, bàng quang đang nghẹn nước tiểu không ngừng bị dương vật ở bên trong chạm vào với tốc độ vào. Mục Tinh Thần nhịn chưa đến hai phút liền hét lên và bắn ra một luồng nước tiểu trong sự ra vào điên cuồng của dương vật ở trong.
Cuối cùng bàng quang cũng từ từ thả lỏng cùng với các vị trí tê dại bởi khoái cảm trên cơ thể khiến Mục Tinh Thần đang thoải mái đến tận linh cũng hoảng sợ, cậu ngửa đầu vô thức thì thầm "Bị đâm RT*..."
(éc o éc đoạn này editor lẫn beta đều khum hiểu)
Em trai bị mình làm đến bắn nước tiểu thực sự đã kích thích rất lớn đến Lục Văn Dật, hắn thừa dịp em trai bị đâm đến tiểu ra, ngay khi hậu huyệt cao trào thì điên cuồng co vào và chèn ép, hắn nhanh chóng rút ra đâm vào mấy cái rồi gầm nhẹ lên vào bắn tinh.