Trái Tim Của Tuyết

Chương 48: THỜI CƠ CHÍN MUỒI





Mọi thứ đều đã trở về quỹ đạo của nó, mọi người lại bận rộn với công việc. Sakura trở lại biệt thự hoa hồng tiếp tục chế tạo thiết bị. Tomoyo và Eriol cũng bận rộn không kém, suốt ngày loay hoay với máy chủ và sửa chữa thiết bị.


Tuy làm việc ở biệt thự hoa hồng nhưng mọi thông tin ở biệt thự Li, Sakura đều nắm rõ trong lòng bàn tay, chăm chú miệt mài tiếng Souji phát ra trong tai nghe làm nó dừng lại:


- Syaoran, tìm được báu vật rồi.


- Tìm được rồi sao ? Ở đâu ?


- Trong lòng động Sumire.


- Cậu làm tốt lắm, chuẩn bị đi.


- Oke !!


Nghe xong Sakura đứng bật dậy lập tức sang phòng điều khiển:


- Tới lúc rồi, chuẩn bị hành động.


- Hả ?? – Tomoyo và Eriol đang sửa máy nghe giọng nó làm cả 2 giật mình cắm nhầm phích và thế là... - BÙM !!


- Hai cậu mau chuẩn bị đi. – nó gấp rút cho tất cả mọi thứ cần thiết vào trong balô.


- Khoan, từ từ đã nào. Khi nào chúng ta hành động ? – cả 2 mặt cháy đen nhìn Sakura khó hiểu.


- Chuyện đó... tớ cũng chưa biết. – câu nói có sức nặng khiến 2 người kia bật ngửa.


- Bây giờ tớ trở về thăm dò một chút rồi sẽ thông báo, các cậu chuẩn bị mọi thứ đi.


- OK.


Nó lập tức phóng xe về biệt thự Li với tốc độ kinh hoàng, cho xe vào bãi nó ung dung bước vào thấy trong nhà vắng tanh. Nó xuống phòng tầng hầm xem, đụng phải Marry :


- Ui da !


- Không sao chứ, xin lỗi chị.


- Là em hả ? Đúng lúc chị đang tìm em. Vào đây nhanh lên. – Marry nắm tay nó kéo vào bên trong.


- Cô nhóc quậy phá đây rồi – Souji châm chọc.


- Mọi người có chuyện gì thế ?


- Bây giờ mọi người đã có mặt đầy đủ ta sẽ thông báo – Syaoran dõng dạc


- Chuyện này là sao ? – nó giả vờ hỏi


- Em cũng là thành viên trong bang Hắc Long, một trong những người nắm quyền ở đây nên mọi chuyện trong bang em cũng cần biết. – Souji xoa đầu nó giải thích


- Souji nói đúng đấy – Marry đặt tay lên vai nó cười nhẹ


- Được rồi, mọi người tập trung – Syaoran vỗ tay nói.


- Mọi người cũng đã biết, Hắc Long chúng ta đang tìm kiếm những bảo vật truyền thuyết: viên đá Cintanami, chiếc nhẫn Sabrina và ngọn mác định mệnh. Về viên đá Cintanami cần có 5 viên ngọc để kích hoạt nó, Hắc Long đã nắm trong tay 1 viên ngọc còn 3 viên còn lại nằm trong tay tên được gọi là Siêu đạo chích Snow kia. Souji đã tìm được nơi viên đá kia ẩn náu, nhiệm vụ của Hắc Long bây giờ là bằng mọi giá phải truy tìm tung tích của tên Siêu đạo chích đó. Tất cả đã rõ rồi chứ ?


- Rõ – mọi người đồng thanh trừ nó.


Sau khi nhận lệnh, Hắc Long từng người một phân tán ra đi tìm tên Siêu đạo chích đó. Còn Souji, Marry, Syaoran và nó trong phòng mật. Syaoran lên tiếng :


- Được rồi, mọi người chuẩn bị đi.


- Trong nhiệm vụ này, cô nhóc đó sẽ làm gì anh ? – Marry nhanh nhảu.


- À phải, ta quên mất. Ngày mai, Marry và Souji sẽ cùng ta đi thu thập bảo vật còn nhiệm vụ của em là theo dõi 3 người chúng ta qua máy chủ trong căn phòng này, bất cứ động tĩnh gì bên ngoài ở nhà và xung quanh khu vực di chuyển của ta hãy báo ngay qua thiết bị phát sóng không dây này – Syaoran giao nhiệm vụ


- Sao tôi không được tham chiến ? – nó giả vờ hỏi mong muốn một câu trả lời ngược lại.


- Nhiệm vụ lần này quá nguy hiểm ta không thể để em đi.


- Vậy anh đào tạo tôi thành sát thủ chỉ để ngồi trong phòng điều khiển theo dõi thôi sao ?


- Ta...


- Coi kìa, Sakura...


- Mọi người đi đi, tôi sẽ ngoan ngoãn ở đây theo dõi như nhiệm vụ, ok chứ gì ? – nó vờ giận dỗi bỏ đi


- Sakura... Sakura... - Syaoran gọi theo.


- .... – đáp lại là một khoảng không gian im lặng.


Sau khi Sakura rời khỏi, Syaoran đứng lặng người trong căn phòng. Souji bước tới cạnh Syaoran nói:


- Đuổi theo cô ấy đi.


Syaoran quay lại nhìn Souji và Marry, cả 2 mỉm cười gật đầu. Anh lập tức chạy theo lên trước sảnh đảo mắt xung quanh không thấy Sakura đâu, anh chạy ra trước sân thấy nó bước vào xe liền bước tới:


- Sakura, chờ đã, Sakura


Nó vờ không nghe bật chìa khóa nhấn ga chạy mất. Anh thôi không đuổi theo nữa, đi vào lại biệt thự. Souji hỏi:


- Sao rồi ?


- ... - Syaoran lắc đầu


- Cậu không tìm cô ấy sao ?


- Cứ để cô ấy một mình – nói rồi anh đi thẳng lên phòng.


Sakura lái xe đến biệt thự hoa hồng, lập tức lên phòng điều khiển mở cửa la lớn:


- 2 cậu chuẩn bị đi


- Eriol cẩn thận


Tomoyo đang đứng đỡ thang cho Eriol sửa lại camera, nghe tiếng mở cửa Tomoyo giật mình rung thang làm Eriol đứng không vững rồi ngã đè lên người Tomoyo.


Sakura ngớ người nhìn cả 2, mặc Eriol chỉ cách mặt Tomoyo 2cm, 4 mắt nhìn nhau đắm đuối. Nó chỉ biết đứng cười khúc khích:


- Ờm... hai người cứ tự nhiên đi ha, tui đi chuẩn bị đây.


- Nè chờ đã... - cả 2 đồng thanh rồi quay lại nhìn nhau lập tức đứng dậy.


- Được rồi, ngày mai chúng ta sẽ tiến hành kế hoạch A. Tomoyo trang phục thế nào rồi ?


- Mọi thứ đều đã chuẩn bị xong – vừa nói cô vừa kéo tủ quần áo di động lại khoe.


- Nhiều... nhiều dữ vậy ?? – Eriol tròn mắt ngạc nhiên.


- Chuẩn bị cho phương án dự phòng thôi – Sakura khoanh tay giải thích.


- Ra là vậy – Eriol cảm thán


- Còn cậu thì sao, Eriol ?


- Mọi thứ đã sẵn sàng chờ lệnh xuất phát – Eriol giơ tay kiểu chào cờ.


- Tốt. Hãy để mọi thứ trong tư thế sẵn sàng, ngày mai chúng ta sẽ hành động.