Trái Tim Của Tuyết

Chương 49: HANG ĐỘNG SUMIRE





Sáng sớm hôm sau...


Souji và Marry đã chuẩn bị chu đáo mọi thứ cho chuyến đi. Duy chỉ có Sakura ra ngoài từ trưa hôm qua tới giờ chưa về lại biệt thự, Syaoran lo lắng cho nó cả đêm qua không ngủ đứng chờ nó bên cửa sổ lớn phòng làm việc. Souji gõ cửa bước vào:


- Syaoran, tới giờ rồi.


- ...


- Cậu chờ cô ấy cả đêm rồi. Chúng ta đi thôi.


- Đợi cô ấy về rồi chúng ta xuất phát.


- Được rồi. Tớ xuống dưới kiểm tra lại hệ thống, cậu nên xuống ăn gì rồi đi.


- Uhm...


Một chiếc xe thể thao màu trắng chạy vào biệt thự thu hút sự chú ý của Syaoran. Bước xuống xe là một cô nàng tóc nâu đỏ, đeo kính râm màu đen với chiếc áo pull màu đen và cái quần jean đùi. Cô bước vào biệt thự một cách lạnh lùng, Syaoran cũng rời phòng xuống sảnh.


Souji thấy cô ta chạy ra trách móc:


- Em đi đâu giờ này mới về có biết...


- Anh đã kiểm tra lại hệ thống chưa, Souji ?


- Ờ... rồi. Ơ con bé này...


- Vậy mọi người lên đường đi em sẽ theo dõi mọi người qua hệ thống – cô đẩy chiếc kính lên gần mắt rồi đi xuống phòng điều khiển.


- Syaoran cậu xem con bé nó... - Souji chạy tới mách.


- Chúng ta đi thôi.


Marry đứng sau cười khúc khích "anh không làm gì được con bé đâu, chàng ngốc". Souji thở dài bước theo Marry và Syaoran. Khi cả 3 lái xe ra khỏi biêt thự, cô gái đó gắn tai nghe Bluetooth vào:


- Xâm nhập thành công.


- Cậu làm tốt lắm, chúng ta xuất phát thôi Eriol.


- Rõ !!


- Các cậu cẩn thận.


Eriol cùng một cô nàng tóc nâu đỏ khác lái xe đến hang động Sumire. Cô nàng kia đeo tai nghe dạng bông tai nói:


- Tomoyo, bên phía Syaoran vẫn ổn chứ ?


- Họ vừa xuất phát bây giờ đang đi trên đường cao tốc.


- Hệ thống bên đó có vấn đề gì không ?


- Mọi thứ đều ổn, trước khi đi Souji đã kiểm tra lại rồi, cậu yên tâm đi Sakura.


- Cậu cẩn thận đừng để bị phát hiện.


- Tớ biết rồi.


Bên phía Syaoran đã đến động Sumire theo chỉ dẫn của Souji. Trên đường đi họ gặp rất nhiều trở ngại của các cơ quan trong động để bảo vệ bảo vật. Cũng may cả 3 đều được huấn luyện một cách chuyên nghiệp nên dễ dàng vượt qua. Người thường chắc đã đi gặp ông bà rồi.


Đến ngõ cụt không biết xoay sở thế nào, Marry lên tiếng:


- Ngõ cụt rồi, có phải chúng ta đã đi sai đường rồi không ?


- Không thể nào chỉ có một đường tới bảo vật thôi.


- Nhưng bảo vật ở đâu cái chỗ ngõ cụt này chứ.


- Anh chắc chắn chúng ta đang đi đúng đường.


Cả cãi nhau chí chóe duy chỉ có Syaoran bình tĩnh quan sát xung quanh. Souji bực mình đấm thẳng vào vách đá trước mặt, Syaoran nghe tiếng vách đá Souji vừa đấm vào phát ra tiếng động lạ liền bước tới:


- Cậu tránh ra một chút.


- Hể ??


Syaoran dùng ngón tay gõ gõ vào bức tường phát hiện ra có 1 vị trí khác biệt. Anh rút con dao trong balo cạo hết phần rêu bám trên vách đá lộ ra 1 cái hốc nhỏ chứa 2 cái nút bấm màu xanh và màu đỏ trên đó. Marry và Souji bước tới cạnh anh trầm trồ:


- Có cơ quan ?


- Giấu kỹ thế biểu sao tìm cho ra, vậy mà có người nói tôi chỉ sai đường đấy.


- Ở đây có 2 nút ta nên bấm nút nào đây ?


- Syaoran, ý cậu thế nào ?


- ...


Syaoran không ngần ngại bấm nút màu xanh, phần đất dưới chân cả 3 bắt đầu chuyển động lộ ra 1 cầu thang bằng đá dẫn đến một con đường khác. Marry và Souji trố mắt nhìn Syaoran ngạc nhiên, không ngờ năng lực suy đoán của anh lại siêu phàm tới vậy.


Đi hết con đường đó, họ đến 1 căn phòng có 1 cánh cửa bằng sắt nguyên chất. Có 2 bức tượng Goblin 3 đầu đặt 2 bên cánh cửa. Souji bước tới mở cửa, 3 mũi tên bạc từ phía sau bắn tới:


- Souji cẩn thận – Syaoran nhảy tới ôm anh ngã xuống đất, mũi tên sượt nhẹ vai Syaoran chảy máu.


- SYAORAN !! – Marry thét lên


- Cậu không sao chứ ? – Souji chồm dậy hỏi han


- Tớ không sao.


- Thật là may quá !


- 2 người không sao đó chứ ? – Marry ngồi xuống cạnh 2 người.


- Phải mở cửa bằng cách khác thôi.


Syaoran quan sát bức tượng Goblin kỹ càng phát hiện phía sau đầu bức tượng có một lỗ hổng hình tròn bằng bàn tay, nhìn vào lỗ hổng có thể thấy được vách đá đối diện. Anh bước tới vách đá xem xét, có một tấm gương nhỏ được đặt cố định ở đó. Marry thấy thấp thoáng những chữ viết mờ ảo trên cánh cửa, cô lại gần hơn đọc lớn:


- "Ánh sáng của quỷ sẽ là cánh cửa dẫn đường cho bạn"


- Này, Marry, em đang nhãm cái gì vậy ? – Souji cằn nhằn


- Có chữ trên cánh cửa nè – cô quay lại nhăn nhó chỉ vào cánh cửa.


- Sao cơ ? – nghe vậy 2 chàng liền lập tức chạy tới xem.


- Quả thật có chữ. Nhưng nó có ý nghĩa gì chứ ?


- Đây là gợi ý để mở cánh cửa, mọi người hãy tập trung giải câu đố đó đi – Tomoyo trong phòng điều khiển lên tiếng.


- Nảy giờ mới chịu lên tiếng sao cô nhóc, anh tưởng em ngủ quên luôn trong phòng điều khiển rồi ấy chứ - Souji trách móc.


- Sakura, em có cách giải câu đố này không ? – Marry hỏi.


- ...


- "Ánh sáng ? Quỷ ? Cánh cửa ? Tấm gương được đặt cố định bên vách đá ?" – Syaoran lầm bầm những từ khóa quan trọng rồi nhìn vào những dữ kiện vừa đưa ra.


- Souji, anh có đem theo đèn pin không ? – Tomoyo đã nghĩ ra câu trả lời cho câu đố này.


- Có, nhưng để làm gì ?


- Đưa cho tớ - Syaoran cũng đã biết lời giải chìa tay lấy đèn pin.