Ngày hôm nay Phạm Long khi đến trường trên tay lại mang hai ly trà mãng cầu, một là cho cô bạn thanh mai, con gái nuôi của mẹ hắn Lê Thảo Nguyên, còn một ly khác thì lại mang cho Trần Thanh Mai lớp phó học tập.
Cũng không phải Phạm Long dại gái cho nên mới mang đồ uống cho bọn con gái, mà Phạm Long là cái dạng người bánh ít đi bánh quy trở lại, người ta đã giúp mình thì mình cũng phải biết điều mà tiếp lễ. trên thế gian này không ai cho không ai cái gì mà không tính đến một lợi lộc bên trong chỉ trừ có cha mẹ cho con cái mà thôi.
" Um! Ngon thiệt! cái này ở đâu bán vậy?" Trần Thanh Mai vừa uống một ngụm lớn liền ô ô lên khen ngon.
" Ha ha ha! muốn uống à. . khà khà! Vậy cho mượn vở soạn anh văn đi!" Phạm Long đưa tay ngoắc ngoắc.
" Ủa! môn đó cũng cần soạn nửa à!" Cô nàng Lê Thảo Nguyên cạnh bên liền chu môi hỏi.
" Có chứ! Anh văn, ngữ văn đều có! mà trước nay không ai kiểm tra thôi! cái này là lớp trưởng chúng ta hôm nay sợ bị gọi lên bảng nên mới chuẩn bị trước đó mà!" Trần Thanh Mai cũng rất là thành thật lấy từ trong cặp ra một quyển tập, bìa bên ngoài được bao bằng ảnh anime Sakura trong loạt seri manga anime đình đám lúc đó là Naruto.
" À! Thì ra là một con Wibu!" Phạm Long nhìn thấy cái ảnh bìa kia liền có chút kinh ngạc.
" Gì mà Wibu đây là Sakura! Chứ Wibu cái gì?" Trần Thanh Mai có chút xem thường Phạm Long.
Phạm Long lúc này mới sực nhớ, đây là năm 2009 cho nên cái danh từ Wibu lúc này vẫn còn chưa xuất hiện hay là đã xuất hiện rồi nhưng vẫn còn chưa được sử dụng rộng rãi như 20 năm về sau. Cho nên khi Phạm Long nói hai từ Wibu, cô nàng Trần Thanh Mai chẳng hiểu gì cả, chỉ cho rằng Phạm Long đang nói nhân vẫn trên hình mà thôi.
Vào thời điểm này danh từ chỉ những người nghiện Anime, manga là Otaku. Còn Wibu là từ để p·hân b·iệt c·hủng t·ộc với bọn Otaku da trắng.
" Wibu là thuật ngữ chỉ những người phát mê, phát mệt, phát cuồng với manga, anime! Chứ không phải nhân vật Sakura đâu! Khặc khặc!" Phạm Long c·ướp quyền tập trong tay Trần Thanh Mai rồi nói ra.
" Có luôn!" Trần Thanh Mai nghi hoặc.
" Ukm! Tui cũng là Wibu mà khặc khặc!" Phạm Long tuy không phải là wibu chính hiệu thế nhưng hắn cũng biết chút ít về cái thể loại này, đặc biệt là trong những năm hắn chạy Grab thì thường xuyên chở mấy cái Wibu tham gia các sự kiện Cosplay các kiểu nên cũng kha khá hiểu biết.
Phạm Long những câu nói vô tình lúc này thật không ngờ lại kích thích sự tò mò của một cô gái tuổi đôi mươi thậm chí nó còn có thể thay đổi một tương lai khác cho cô gái. . .
Phạm Long sau khi chép bài soạn anh văn rồi đến chép luôn cả bài tập toán thì cũng là lúc tiếng chuông vang lên.
Không lâu sau thì lão Sơn Ròm vẫn phong thái đó, vẫn chiếc áo sơ mi sọc màu xám trắng, vẫn là đôi giày sandal và bên hông vẫn là chiếc cặp táp màu đen. Mọi thứ cũng chẳng có gì thay đổi. nhưng lúc này bên cạnh ông ta lại là một cô gái xinh đẹp, với mái tóc ngả màu vàng nâu. Chiếc áo dài trắng tinh ôm sát thân thể nàng tạo ra những đường cong tuyệt mỹ.
" Ực!" Phạm Long nhịn bộ dạng của cô hắn không nhịn được mà nuốt nước bọt một cái ực.
Ngay sau đó hắn ngay lập tức nhận về mấy cái ánh cực kỳ bất thiện của bọn con gái đặc biệt là Lê Thảo Nguyên cùng Trần Thanh Mai.
" Đồ dê xồm!" Trần Thanh Mai hừ lạnh một câu rồi tiếp tục quan sát tình hình.
Vào những năm nay hành động vừa rồi của Phạm Long thường được gọi là dâm tặc, dê xồm. Chứ không có dùng từ biến thái như nhiều năm về sau. Vào thời điểm này từ biến thái chính là ám chỉ bọn không phải là con người, bọn trâu bò, học giỏi. chứ không có liên quan gì đến các vụ dâm dê đ·ồi b·ại. nhưng sau này khi hội nhập kinh tế và sự bùng nổ internet thì các cụm từ này được du nhập từ Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản và từ từ trở thành những từ ngữ phổ biến như ngày nay.
" Được rồi! cả lớp ngồi xuống đi! Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm một thành viên mới! Khánh! Em giới thiệu bản thân cho tất cả mọi người đi!" Lão Sơn Ròm bình thường luôn trương ra cái bộ mặt cau có, khó ưa, nhưng không hiểu tại sao hôm nay lão ta lại tỏ ra thái độ rất là thân thiện. liến khiến cho đám học sinh có chút không tiếp nhận được.
Nhưng Phạm Long thì cũng đã hiểu ra được điều gì rồi, không phải cô nàng Tường Khánh này chính là con gái của bí thư thị ủy hay sao? Bây giờ dù cho lão 10 cái lá gan cũng không dám tùy tiện làm bậy sự tình.
" Xin chào các bạn! mình là Tường Khánh! Mình rất vui được học cùng lớp với các bạn!" Tường Khánh lúc này tỏ ra một nụ cười rạng rỡ, cho dù lớp này toàn bộ đều là con gái đi chăng nữa thì cũng cảm nắng trước sắc đẹp và phong thái của nàng.
" Được rồi! Bàn thứ 4 còn trống một chỗ! em vào ngồi chỗ đó đi!" Lão Sơn Ròm nhìn một lúc thì cũng phát hiện ra vẫn còn một chỗ trống ở bàn thứ 4 liền chỉ Tường Khánh vào chỗ đó. Vừa vặn ngần thứ 4 kia lại là bàn của đại tiểu thư Trần Kim Ngân.
Tường Khánh không nói gì chỉ khẻ gật đầu, ánh mắt nàng liếc qua một vòng lớp rồi chỉ tay về phía Phạm Long.
" Thầy! em ngồi bàn kia được không?" Giọng Tường Khánh rất là ngọt ngào, kết hợp với đôi mắt to tròn cùng đôi má ửng hồng càng khiến nàng trở nên xinh đẹp đáng yêu vô cùng.
" Vậy cũng được!" Lão Sơn Ròm cũng không quá quan tâm dù sao cô nàng xinh đẹp trước mắt kia là con gái của bí thư thị ủy, chỉ cần cô nàng không quậy phá chọc mấy cái chuyện thủng trời thì cô ta muốn làm gì cũng được.
Phạm Long nhìn thấy nụ cười ngọt ngào nhưng tràn ngập tinh quái kia liền cảm giác lạnh cả sống lưng.
Cứ như thế Tường Khánh ngồi ở phía trước Phạm Long, phía sau là lớp phó học tập Trần Thanh Mai, còn ngồi cùng bàn lại là cô bạn thanh mai trúc mã Lê Thảo Nguyên. Với cái thế cục như thế này không hiểu tại sao hắn lại cảm giác được một cỗ áp lực vô hình, đặc biệt là ánh nhìn của Trần Thanh Mai cùng Lê Thảo Nguyên.
Không biết do hôm nay lão Sơn Ròm đổi tính, hay chỉ là có sự hiện diện của Tường Khánh cho nên ngày hôm nay Phạm Long cũng không có bị làm khó làm dễ, tiết học đầu tiên trong tuần cứ như thế trôi qua rất là lặng lẽ, rất là bình thường.
Riêng chỉ duy nhất một việc đó chính là cô nàng Tường Khánh ngồi trước mặt chính là một khối bom nổ chậm, không biết sẽ bạo phát bất kỳ lúc nào.
Dựa vào những hiểu biết của Phạm Long về cô gái này, thì đây xác thực là một cô gái có tính tình táo bạo, thích đi gây chuyện. nhưng lại sở hữu khuôn mặt ngây thơ, trong sáng đáng yêu đến cực hạn. không phân biệt giới tính, lứa tuổi chỉ cần nàng ta mè nheo thì mọi người nhất sẽ chìu theo ý của nàng.
Tính cách này của nàng hoàn toàn trái ngược với Minh Phương, từ trước đến nay theo cảm giác của Phạm Long thì Minh Phương là một cô nàng ít nói, hành động theo lý trí, là một người sống theo khuôn phép, kỷ luật. lại mang theo vẻ đẹp băng sương, lạnh lùng, luôn tạo cho người khác một cảm giác khó gần. nhưng lại phải kính nể nàng tôn xưng nàng đầu danh bảng hoa khôi học đường, vừa xinh đẹp, lại vừa học giỏi là nhân vật thường xuyên được xuất hiện trong các giấc mơ của các chàng trai tuổi mới lớn.
Và cứ như thế trường Long Khánh lại một lần nữa xuất hiện thêm một cái hoa khôi giảng đường, một băng lãnh như sương tuyết còn một thì nóng rực cuồng nhiệt như lửa khiến cho bất kỳ ai nghe qua cũng phải phấn khích không thôi, nhất định phải sang lớp C3 nhìn xem mỹ nhân có thể sánh ngang với băng tuyết nữ thần Minh Phương có bộ dạng như thế nào.