Hàn Quốc, sau c·hiến t·ranh Triều Tiên, vươn lên thành cường quốc kinh tế nhờ sự kết hợp giữa chính sách công nghiệp hóa và đổi mới giáo dục.
Trong bối cảnh đó, Hải đã làm điều mà nhiều người cho là táo bạo: thành lập Global Tech Nexus – một công ty công nghệ với tầm nhìn vươn ra thế giới. Hắn bắt đầu công ty chỉ vài tuần trước Tết, nhưng không phải là một dự án vội vàng. Kiếp trước, Hải đã chứng kiến internet và công nghệ thay đổi thế giới ra sao, và giờ đây, hắn muốn mang tương lai đó về Việt Nam, biến những điều từng thấy thành hiện thực.
Giai đoạn đầu, Global Tech Nexus tập trung vào hai mảng chính: phát triển game và các giải pháp load balancer – công cụ quan trọng trong việc quản lý lưu lượng dữ liệu trên internet. Hải hiểu rõ rằng game không chỉ là giải trí, mà còn là một ngành công nghiệp sinh lời khổng lồ. Với xu hướng người trẻ đang ngày càng gắn bó với quán net, hắn nhắm vào việc xây dựng những tựa game trực tuyến thu hút không chỉ thị trường trong nước mà còn vươn ra khu vực.
Bên cạnh đó, giải pháp load balancer và quản lý big data sẽ giúp doanh nghiệp xử lý lượng thông tin khổng lồ khi internet dần phổ cập. Hải tin tưởng, việc tập trung vào những công nghệ hạ tầng ngay từ đầu sẽ tạo nền móng vững chắc cho công ty phát triển trong tương lai.
Không chỉ dừng lại ở đó. Trong đầu hắn đã vạch ra một lộ trình dài hạn cho Global Tech Nexus. Sau khi tạo được chỗ đứng trong ngành công nghệ, công ty sẽ mở rộng sang các lĩnh vực khác như mạng xã hội, điện thoại thông minh, và cuối cùng là trí tuệ nhân tạo.
Hải nhớ lại cách mà các nền tảng như Facebook và Twitter đã làm thay đổi thế giới, trở thành công cụ kết nối con người, lan tỏa thông tin, và tạo ra những cơ hội kinh doanh không giới hạn. Hắn muốn Việt Nam có một nền tảng tương tự, không chỉ để phục vụ trong nước mà còn cạnh tranh được với các tập đoàn quốc tế.
Để làm được điều đó, công nghệ điện thoại thông minh và trí tuệ nhân tạo mới chính là mục tiêu của hắn. Hải hình dung về một tương lai nơi mà những chiếc smartphone giá rẻ có thể đưa người dân nông thôn tiếp cận thế giới, hay AI có thể giúp nông dân tối ưu hóa mùa màng, doanh nghiệp phân tích thị trường, và giáo dục tiếp cận được với mọi tầng lớp.
Bên ngoài khung cửa sổ xe, bóng tối của đêm Tây Nguyên dần tan biến, nhường chỗ cho ánh bình minh đang lên. Hải nhìn thấy những đồi cà phê trải dài, những mái nhà nhỏ bé nằm rải rác trên sườn đồi. Dù còn nghèo khó, nhưng mảnh đất này mang trong mình một sức sống mãnh liệt. Dù có bao nhiêu khó khăn, đất nước này rồi sẽ vươn lên, giống như mặt trời mọc sau màn đêm tối
Hắn biết, những gì mình đang làm chỉ là bước khởi đầu.
Nhưng Hải tin tưởng, nếu mình đi đúng hướng, Global Tech Nexus có thể trở thành ngọn cờ tiên phong đưa Việt Nam hòa nhập với thế giới công nghệ. Không chỉ là một công ty, mà là biểu tượng cho sự thay đổi và khát vọng vươn lên của cả dân tộc.
Trong lòng hắn, một khát khao mãnh liệt trỗi dậy: “Nếu không ai làm, thì mình sẽ làm. Nếu không thay đổi được cả đất nước, ít nhất mình cũng phải thay đổi cuộc đời của chính mình và những người xung quanh.”
8 giờ sáng, bến xe Gia Lai hiện ra trước mắt khi chiếc xe khách lăn bánh vào bãi đỗ, kéo theo âm thanh của động cơ mệt mỏi sau hành trình dài. Hải liếc nhìn Hương, khuôn mặt cô hiện rõ sự lo lắng xen lẫn mong chờ. Sáu năm rời xa quê nhà, lần đầu tiên cô trở về, mang theo những ký ức buồn vui lẫn lộn và cả gánh nặng của những mâu thuẫn chưa được hóa giải.
Trước khi khởi hành từ Sài Gòn, Hương đã gọi cho chị gái Thu Lan. Ở đầu dây bên kia, giọng Lan dịu dàng nhưng không giấu được niềm vui:
"Em về thật à? Để chị và anh Lâm ra bến xe đón nhé. Đừng ngại, lâu lắm rồi nhà mình mới có dịp đoàn tụ thế này."
"Vâng, nhưng... mẹ có biết em về không?"
Lan ngập ngừng: "Chị chưa nói. Từ từ thôi, em gặp chị trước rồi cả hai sẽ cùng tính."
Cuộc trò chuyện ngắn ngủi nhưng đủ để làm dịu đi phần nào sự bối rối trong lòng Hương. Lan luôn như thế, dù là người chị từng khiến nàng cảm thấy bị bỏ rơi khi còn nhỏ, nhưng đồng thời cũng là người bảo bọc nàng nhiều nhất từ sau khi ba họ q·ua đ·ời.
Hải bước xuống xe, cảm nhận ngay cái nắng gay gắt của vùng Tây Nguyên tràn ngập xung quanh. Hắn giúp Hương sắp xếp hành lý, trong khi nàng vẫn còn bối rối nhìn quanh tìm chị gái. Đống túi lớn nhỏ chất chồng trước mặt làm cả hai loay hoay một hồi.
Giữa dòng người đông đúc, giọng nói thân thuộc bỗng vang lên bên tai: "Hương! Đây này!"
Hương ngoảnh lại, thấy Lan đang đứng bên cạnh một người đàn ông cao lớn. Đó là Hữu Lâm, anh rể của nàng, và họ đã đến từ trước. Lan nhanh chóng bước lại, nụ cười rạng rỡ trên môi: "Trời đất, em mang cả cửa hàng về đây à? Để chị phụ!"
Lan giúp Hương nhấc hành lý bỏ vào cốp sau, trong khi Lâm đứng cạnh Hải, ánh mắt dò xét nhưng không hề thiếu sự thân thiện. Hải chủ động bắt tay: "Em là Hải, bạn trai của Hương."
"Anh là Lâm, nghe Lan nhắc nhiều về cậu."
Cái bắt tay chắc chắn của Lâm khiến Hải có cảm giác đây là một người điềm đạm nhưng rất quyết đoán. Hữu Lâm không quá cao ngạo hay xa cách, nhưng cũng toát lên phong thái của một người từng trải, quen thuộc với những áp lực lớn. Hải mỉm cười, nghĩ thầm: Một tài năng như anh ta, nếu được hướng đi đúng, chắc chắn sẽ là một phần quan trọng trong kế hoạch của mình.
Lan và Hương, như thể quên mất mọi người xung quanh, ríu rít trò chuyện. Lan vừa cười vừa trách yêu: "Em cứ tưởng mấy năm nay em quên chị rồi cơ đấy. Không biết mẹ có vui không khi thấy em về thế này."
Hương chỉ đáp lại bằng nụ cười ngượng ngùng, nhưng trong lòng cô, sự nhẹ nhõm dần xâm chiếm. Lần trở về này, ít nhất cô không phải đối mặt một mình.
Thu Lan, con gái đầu lòng, từ nhỏ đã được cha mẹ yêu thương hết mực. Là con đầu lòng, nàng mang trong mình trách nhiệm lớn lao, được nuôi dạy trong sự kỳ vọng của gia đình. Nhưng tình yêu và sự kỳ vọng ấy cũng vô tình đẩy nàng vào khuôn khổ. Lan học giỏi, ngoan ngoãn, và trưởng thành đúng như những gì cha mẹ mong muốn, trở thành niềm tự hào lớn nhất của gia đình.
Cho đến khi Hương ra đời, mọi thứ dường như đảo lộn. Hương là một "sự cố" ngoài ý muốn khi mẹ mang thai lần nữa sau gần mười năm sinh Lan. Nàng chưa đầy một tuổi thì cha q·ua đ·ời vì bạo bệnh, để lại mẹ phải gánh vác cả gia đình. Những năm tháng ấy, Lan trở thành người chị lớn, thay cha giúp mẹ chăm sóc em gái.
Tuy nhiên, hoàn cảnh khó khăn và nỗi đau mất chồng khiến mẹ Hương đôi khi trở nên khó gần. Tình yêu thương bà dành cho Hương không hẳn thiếu, nhưng là thứ tình cảm xen lẫn mệt mỏi và áp lực. So với Lan, Hương lớn lên trong một không khí gia đình khác biệt, nơi sự yêu thương dành cho nàng mang nhiều hình thức thầm lặng hơn là rõ ràng.
Hương lớn lên với cảm giác mình là "người thừa." Nàng luôn nghĩ mẹ và Lan yêu thương nàng ít hơn, đặc biệt là Lan – người chị lúc nào cũng giỏi giang, được mẹ hết mực yêu quý. Năm tháng qua đi, khoảng cách giữa hai chị em càng trở nên rõ rệt. Đỉnh điểm là sáu năm trước, khi Hương cãi nhau với mẹ và Lan về chuyện học hành và định hướng cuộc đời.