Lúc này, La Chinh cũng chỉ có thể cắn chặt hàm răng, chịu đựng sự thiêu đốt của ngọn lửa rực màu tím này. Còn thành công hay không, cũng chỉ đành nghe theo mệnh trời.
So với lần trước, lần này phản ứng của cơ thể La Chinh còn mạnh mẽ hơn nhiều, tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều!
Dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa này, cơ thể La Chinh không ngừng biến thành màu đỏ rực, giống như một bức tượng thép vừa mới ra lò!
Cùng lúc đó, bên ngoài cơ thể hắn bắt đầu xuất hiện từng vòng xoáy màu vàng óng, nhanh chóng xoay tròn.
Cho đến khi những vòng xoáy màu vàng kia bắt đầu hấp thu ngọn lửa màu tím này, trái tim La Chinh mới miễn cưỡng thả lỏng.
Những lo lắng lúc3trước không phải là do La Chinh không tự tin, chẳng qua là uy lực của ngọn lửa mà Thiên Tôn để lại này quá mạnh. Cho dù cơ thể hắn có cứng rắn như thánh khí đi nữa, nếu bây giờ La Chinh tùy tiện lấy ra một món thánh khí, ném vào trong hồ lửa này thì có lẽ cũng sẽ bị đốt thành nước thép chỉ trong nháy mắt.
Chính bản thân La Chinh cũng không ngờ rằng ngọn lửa này có uy lực mãnh liệt như vậy, nhưng tốc độ phản ứng của cơ thể hắn cũng rất nhanh!
Nếu ngọn lửa màu tím này đã lan lên người mình, La Chinh cũng không vội vàng vượt qua hồ lửa này nữa, chờ đến khi cơ thể hấp thu hết lửa tím trên người rồi lại1tính.
Lúc này, những vòng xoáy màu vàng dày đặc đang điên cuồng hấp thu ngọn lửa tím, nhưng La Chinh nhanh chóng phát hiện ra một vấn đề.
Tốc độ những vòng xoáy màu vàng đang hấp thu ngọn lửa tím này khá là nhanh, thậm chí dùng từ “hút sạch” để hình dung cũng không nói quá. Mỗi lần kích phát vòng xoáy màu vàng này, bọn chúng đều hấp thu sạch sẽ ngọn lửa chỉ trong thời gian ngắn, giống như một con hung thú bị đói nghìn năm vậy.
Nhưng lần này cơ thể hắn đã hấp thu lâu như vậy mà ngọn lửa tím trên người vẫn không biến mất, đã thế còn càng cháy mạnh hơn.
Nếu như nhìn từ khoảng cách gần, La Chinh giống như một cột lửa đang cháy hừng hực, ngọn lửa6dài kia bốc lên đến đầu La Chinh, xông thẳng lên nóc của tháp kết giới Nhất Niệm này!
“Những ngọn lửa tím này dường như cứ cuồn cuộn không ngừng, có thể hấp thu vô cùng vô tận!”
La Chinh đưa hai tay ra trước ngực, nhìn ngọn lửa tím đang không ngừng bốc lên, sắc mặt vô cùng thận trọng.
Không ngờ tiếng nói của Huân lại vang lên: “Bất Diệt Huyền Hỏa của Huyền Hỏa Thiên Tôn, sao có thể tắt dễ dàng như vậy được.”
“Bất Diệt Huyền Hỏa?” La Chinh hỏi ngược lại.
“Đúng, Bất Diệt Huyền Hỏa cũng là thứ có lai lịch, hơn nữa không phải do Huyền Hỏa Thiên Tôn tự nghĩ ra, mà được lấy từ Thần Hỏa giới!” Huân tiếp tục nói.
“Thần Hỏa giới?” La Chinh hơi sững sờ. Hắn chưa từng nghe4nói về Đại Giới này, nhưng mà hắn mới phi thăng Thượng Giới chưa được bao lâu, nhiều thứ không biết cũng là chuyện bình thường.
Thần Hỏa giới là một Đại Giới độc lập trong thiên hạ.
Nhưng đặc thù của Đại Giới này chính là lửa cháy hừng hực khắp toàn bộ Đại Giới, hơn nữa còn là đủ loại lửa khác nhau!
Ở trong hoàn cảnh này thì cũng không thích hợp để sinh linh sinh sống, chỉ có một số rất ít sinh vật chịu được lửa, hoặc là các sinh vật đặc thù mới có thể sinh tồn trong đó. Cũng có thể nói, ngọn lửa chính là dân bản địa ở Thần Hỏa giới!
Trên thực tế, bất kể là ngọn lửa hay là sấm sét thì đều dần dần ngưng kết thành tinh, dần dần3sinh ra trí tuệ.
Giống như những đao gió màu vàng mà La Chinh đã gặp trong Bạo Loạn Tinh Hải kia, chúng cũng có trí tuệ của chính mình.
Bất Diệt Huyền Hỏa là thứ rất hiếm thấy trong Thần Hỏa giới.
Năm đó, để có được Bất Diệt Huyền Hỏa này, Huyền Hỏa Thiên Tôn đã phải tự mình tiến vào Thần Hỏa giới, mất gần mấy chục năm mới bắt được một tia lửa, sau đó hết lòng nuôi dưỡng, chăm sóc mới có được ngọn lửa có kích thước như bây giờ!
Đặc tính lớn nhất của Bất Diệt Huyền Hỏa chính là nó sẽ không tắt.
Đương nhiên, sự “bất diệt” này chỉ mang tính tương đối mà thôi, giống như uy lực của các Thiên Tôn khác còn sót lại trong gió lốc quy tắc này vậy, dần dần chúng cũng sẽ tách ra, trở thành mảnh vụn quy tắc. Nhưng Bất Diệt Huyền Hỏa vẫn cháy hừng hực như trước, mặc dù so với năm đó thì uy lực đã giảm đi vô số lần, nhưng dù sao cũng chưa hề tắt.
Nghe nói Huyền Hỏa này không thể nào tắt, La Chinh bỗng cuống lên.
“Bất Diệt Huyền Hỏa này không thể nào tắt, vậy chẳng phải sẽ cháy mãi trên người ta hay sao? Vậy sẽ cháy tới khi nào!” La Chinh hỏi.
“Bất Diệt Huyền Hỏa này ở trên thân thể ngươi, ít nhất cũng có thể cháy mấy vạn năm đấy. Hì hì! Mấy vạn năm phải mang theo Huyền Hỏa chạy khắp nơi, cũng rất có phong cách!” Huân cười nói.
Xem tình huống bây giờ, thân thể thánh khí của La Chinh có thể chịu được Bất Diệt Huyền Hỏa. Lần này, sau khi hấp thu xong Bất Diệt Huyền Hỏa, rất có khả năng cơ thể của La Chinh sẽ tiến thêm một bước, hoàn thành một vòng lột xác mới.
Vấn đề là, ngọn lửa này bất diệt. La Chinh không thể lấy cái thân đầy lửa này của mình đi khắp nơi? Đến quần áo cũng không thể mặc.
Huống chi túi linh thú, nhẫn tu di và các vật phẩm tùy thân khác của La Chinh còn đặt ở cách đó không xa.
Không thể nào dập tắt được Bất Diệt Huyền Hỏa này thì hắn cũng không thể mang những thứ đó đi. Phẩm cấp chiếc nhẫn tu di mà Ninh Vũ Điệp đưa cho hắn cũng không cao, nếu bị Bất Diệt Huyền Hỏa đốt thì chỉ sợ sẽ hóa thành tro bụi chỉ trong nháy mắt.
Bây giờ La Chinh đang vô cùng rối rắm.
Nhưng bỗng nhiên hắn nhận ra có gì đó không đúng. Hắn phát hiện giọng điệu của Huân rất thoải mái.
Bây giờ Huân gần như là ủng hộ La Chinh vô điều kiện. Nếu nàng đã sớm biết đặc tính của Bất Diệt Huyền Hỏa này, thì từ lúc mình thử nàng đã lên tiếng ngăn cản rồi.
Vậy mà Huân không chỉ không ngăn cản, bây giờ giọng điệu còn rất ung dung, như vậy có lẽ Huân có cách giải quyết?
“Được rồi, ngươi đừng trêu chọc La Chinh nữa. La Chinh, ngươi quên rồng tổ rồi sao? Mặc dù bây giờ nó vẫn chưa trưởng thành, không có sức chiến đấu, nhưng có một vài năng lực có thể sử dụng được đấy.” Giọng nói của Thanh Long vang lên.
Rồng tổ? La Chinh hơi sững sờ.
Rồng tổ mới sinh không lâu kia vẫn luôn ở trong túi linh thú của La Chinh, nhưng từ sau khi hắn phi thăng, tên nhóc này vẫn say ngủ. Lúc ở thiên cung Vân Miểu, thật ra thỉnh thoảng La Chinh cũng bắt rồng tổ ra ngoài đi loanh quanh mấy vòng. Nhưng có vẻ tên nhóc này không thích hắn lắm, mỗi lần cho nó ra ngoài nó đều đi tìm Khê Ấu Cầm.
Thật ra đối với rồng tổ mà nói, ăn những thứ của Khê Ấu Cầm làm ra chẳng có ý nghĩa gì, nhưng chẳng qua nó thích mỹ vị do Khê Ấu Cầm tạo ra mà thôi.
Sau khi Thanh Long nói tới rồng tổ, hắn cũng nhanh chóng phản ứng. Dường như rồng tổ có thể bất chấp tất cả các loại lực quy tắc!
Lúc ở trong bí cảnh Thiên Thần, La Chinh không thể nào lấy được trứng rồng tổ, nên nó dựa vào năng lực này mới có thể đột phá khỏi không gian khúc xạ. Nhưng La Chinh và rất nhiều cường giả Thần Cực Cảnh của Thiên Vị tộc lại không thể nào tiến vào trong không gian khúc xạ đó.
“Rồng tổ!”
Nhìn về phía túi linh thú, hai mắt La Chinh sáng lên.
Nhưng hắn không hề đưa tay cầm túi linh thú, mà chỉ nhẹ nhàng bấm tay từ xa. Rồi bỗng nghe thấy “kéc” một tiếng, một bóng dáng vọt thẳng về phía La Chinh, trực tiếp lao vào lòng hắn.
Đại đa số thời gian đều bị La Chinh nhốt trong túi linh thú, mặc dù không gian trong túi không nhỏ, nhưng dù sao nó cũng sẽ cảm thấy ngột ngạt, lúc này nó đang chạy đến hóng gió.
Lần này nhảy lên, cũng giống như lúc trước không thèm để ý đến không gian khúc xạ, bây giờ nó cũng không coi Bất Diệt Huyền Hỏa trên người La Chinh ra gì. Mà thực sự thì Bất Diệt Huyền Hỏa cũng không ảnh hưởng gì tới nó!
Tên nhóc này có thể miễn dịch với toàn bộ lực các quy tắc căn bản.
Lúc này La Chinh đưa tay đến bên cạnh rồng tổ, ánh lửa màu tím trên tay hắn vẫn không ngừng cháy, không có dấu hiệu suy giảm.
Mà rồng tổ thấy vậy cũng hiểu ý, trực tiếp mở ra cái miệng rồng không lớn kia ra, nuốt lấy ngọn lửa trên tay hắn.
Không lâu sau, La Chinh liền bắt đầu bay qua hồ lửa. Lúc bay qua hồ lửa, La Chinh vẫn sẽ nhiễm phải Bất Diệt Huyền Hỏa, nhưng hắn không để cho rồng tổ dọn dẹp sạch sẽ Bất Diệt Huyền Hỏa trên người mình. Nếu muốn dọn dẹp Huyền Hỏa, thì cứ chờ vượt qua hai trăm dặm đường này rồi nói tiếp.
Mà đúng lúc này, các võ giả bên ngoài tháp kết giới Nhất Niệm cũng phát hiện ra La Chinh lại tiếp tục cất bước rồi!