Khinh Ngữ quả thật là một đối thủ rất mạnh với La Chinh.
Trình độ lĩnh ngộ quy tắc của nàng ta hơn xa những người cùng cấp khác.
Tu vi là thứ hạn chế lớn nhất của Khinh Ngữ, nhưng chỉ một chiêu “Tạo Hóa” thôi cũng đủ khiến kẻ khác không thể xem thường.
Có lẽ những “La Chinh” mà nàng ta tạo ra vẫn còn một chút thiếu sót về sức mạnh, thậm chí nàng ta còn không nắm giữ hết quyền khống chế với những thứ mình tạo ra, mà chỉ có thể đưa ra những mệnh lệnh đơn giản…
Nhưng thế cũng đã đủ rồi!
Mười bản sao La Chinh đồng thời thi triển ra chiêu Dịch Thần Nhất Kiếm cũng là một thử thách cực lớn với chính La Chinh!
“Vút!”
Kèm theo đó là một âm thanh chói tai vang lên.
Mười luồng kiếm ý vô cùng sắc bén biến thành một ánh kiếm dài mảnh bay thẳng tới chỗ La Chinh.
“Sức mạnh trong nhát kiếm này của bọn họ… chỉ có sáu phần!”
Ngay trong giây phút đó, La Chinh đã thầm đưa ra suy đoán, đồng thời cũng có một chút thắc mắc.
Những bản sao đó đều có lĩnh ngộ về cách thức và Dịch Thần Nhất Kiếm không khác hắn là bao, thế nhưng tại sao lại chênh lệch lớn đến vậy?
Suy nghĩ này cứ quanh quẩn trong đầu hắn không dứt.
Nhưng lúc này, luồng ánh sáng vàng mà hắn chém ra đã đan xen vào mười ánh kiếm ở phía đối diện!
Một chiêu Dịch Thần Nhất Kiếm chứa sáu phần sức mạnh của La Chinh, nếu đánh giá bằng uy thế thôi thì sức mạnh của mười chiêu kiếm gộp lại sẽ gấp sáu lần so với khi La Chinh thi triển ra Dịch Thần Nhất Kiếm lúc thường!
Nhưng chiêu kiếm mà La Chinh phản kích lại không phải là kiếm ý do mỗi khí hỗn độn hóa thành.
La Chinh từng không phát hiện ra đặc tính của khí hỗn độn, chỉ biết trực tiếp dùng nó như chân nguyên. Nhưng khí hỗn độn lại cô đọng hơn nhiều so với chân nguyên thông thường, cho dù hắn sử dụng thế nào, biển hỗn độn trong cơ thể hắn vẫn chẳng giảm đi bao nhiêu.
Thực sự là vô cùng lãng phí.
Thế nhưng sau khi gặp được Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu, La Chinh bèn có suy nghĩ hoàn toàn mới.
Chiêu Quy Nguyên Dịch Thần Kiếm này của hắn đã trở nên không giống xưa.
Có lẽ hắn mới chỉ có tu vi Thần Hải Cảnh thôi…
Nhưng chiêu thức hắn thi triển đã có thể coi như là những chiêu thức chỉ có trong chí bảo hỗn độn trong Thần Vực, còn là chiêu thức mà các vị thần đều ước mong tha thiết có được.
“Xoẹt…”
Không khí trên bàn cờ thiên địa bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Luồng ánh sáng màu vàng kia tựa như ánh chiều tà, thoạt nhìn mang theo vẻ đẹp rất yên bình.
Còn mười luồng Dịch Thần Nhất Kiếm mà mười tên kia phản kích lại giống như cá mập bơi ngược dòng tới, nó muốn vượt qua ngấn nước này để tập kích La Chinh.
Trận giằng co với uy lực nhường ấy phản chiếu vào trong mắt của Liệt Thiên Hàn và Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu khiến bọn họ ngạc nhiên vô cùng.
Trước hết, chưa nói đến chiêu kiếm kia của La Chinh, chỉ một chiêu Dịch Thần Nhất Kiếm mà bản sao La Chinh chém ra thôi cũng đã đủ kinh khủng. Đủ làm bọn họ vô cùng khó khăn mới có thể ứng phó được, chứ đừng nói đây còn là mười chiêu liền.
Chỉ riêng một chiêu kiếm của bản thân La Chinh đã kinh khủng đến độ cảnh giới nhất định rồi!
“Tên La Chinh này vẫn chưa được coi là Đạo Tử, hắn vẫn chưa hoàn toàn bước vào thần đạo!” Ánh mắt của Liệt Thiên Hàn đong đầy phức tạp, vào thần đạo sẽ có uy thế của đạo uẩn cực mạnh, có thể không giận mà uy, giống như Hiên Viên Thần Phong dùng đạo uẩn áp chế người khác vậy.
“Thế nhưng chiêu thức này đã vượt qua cả Đạo Tử rồi?” Cơ Lạc Tuyết có phần ảo não. Trước đây, ấn tượng của nàng về La Chinh chỉ là một tên biết kể chuyện mà thôi. Bây giờ nàng mới giật mình nhận ra rằng, cho dù nàng đã hoàn toàn bước vào thần đạo Ngũ Hành, có căn cơ vững chắc thì e cũng chẳng phải đối thủ của hắn.
“Người này nắm giữ khí hỗn độn…”
“Độc Cô, nếu có cơ hội thì có thể đích thân bái kiến không?”
“Ta bằng lòng dùng bí ẩn lớn nhất trao đổi với hắn…”
“Không màng bất cứ giá nào!”
Thanh tàn kiếm kia cảm thấy rất bất ngờ về việc La Chinh thi triển ra khí hỗn độn.
Nó tới từ Thần Vực nên biết rõ sự đáng sợ của khí hỗn độn.
Chí bảo Hỗn Độn bị phát hiện ra cũng chưa lâu, nhưng giờ lại có thể ngang hàng với chí bảo Hồng Mông, thậm chí còn có vẻ sẽ vượt qua cả chí bảo Hồng Mông!
Nếu có thể mượn khí hỗn độn của La Chinh để chữa trị, mục tiêu của nó sẽ rút ngắn được vô số năm liền!
Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu yên lặng khẽ gật đầu.
Độc Cô từng tưởng rằng mình là người may mắn nhất…
Thậm chí đã từng chẳng coi những Đạo Tử Thiên Kiêu của bốn gia tộc lớn ra gì.
Bây giờ, xem chừng ganh đua trong vũ trụ này thực sự rất khốc liệt. Hiện giờ, mỗi một đối thủ mà hắn gặp đều có những cơ duyên không thua gì hắn!
“Ta… còn phải cố gắng!”
Sau phen chấn động này, Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu cũng lĩnh ngộ, hiểu ra được chớ có mà kiêu căng nóng nảy.
Dù sao hắn cũng nằm ở vị trí trong top mười, cơ hội sau này còn nhiều.
Những chiêu Dịch Thần Nhất Kiếm giống như đàn cá mập kia không ngừng lách mình, đột phá vòng vây trong luồng sáng màu vàng đang tỏa ra...
Thi thoảng, chúng sẽ tạo ra được một lỗ hổng, nhưng lỗ hổng đó sẽ ngay lập tức bị ánh sáng vàng xung quanh lấp lại, mười con “cá mập” đó vẫn luôn không có cách nào xông qua ngấn nước này được.
Sau một hồi giằng co, mười luồng kiếm này rốt cuộc cũng bại dưới một chiêu kiếm của La Chinh.
Có điều, uy lực trong Quy Nguyên Dịch Thần Kiếm của La Chinh cũng bị tiêu hao mất chín phần, chỉ còn lại một tầng sức mạnh nên cũng chẳng tạo thành nhiều thương tổn cho Khinh Ngữ và mười bản sao bên cạnh nàng ta.
Nhưng La Chinh lại khẽ mỉm cười, đặt Lôi Phong U Thần Kiếm ngang ngực một lần nữa.
Chiêu kiếm thứ hai đang được chuẩn bị.
Mặc dù Quy Nguyên Dịch Thần Kiếm dung hợp sức mạnh căn bản của khí hỗn độn, cũng tiêu hao không ít khí hỗn độn, nhưng nó chỉ mới tốn có một thành mà thôi.
La Chinh giơ kiếm lên, ánh sáng tỏa ra tựa như một vị thần mới xuất thế…
Khinh Ngữ vừa ngầm ra lệnh, những tên “La Chinh” đều đồng loạt giơ kiếm lên, lúc này nàng ta chỉ có thể lại dùng Dịch Thần Nhất Kiếm để đỡ đòn của La Chinh.
Nhưng mười bản sao kia lại không ngưng tụ ra kiếm ý được nữa…
“Điều này…” Khinh Ngữ khẽ cau mày.
Cảnh tượng phía đối diện ngay lập tức giải đáp khúc mắc trong lòng La Chinh.
Khinh Ngữ có thể sao chép lại cơ thể của La Chinh, dưới sức mạnh của Tạo Hóa, quy tắc sinh mệnh của nàng ta sẽ không bị trói buộc. Thế nhưng cho dù chiêu thức này thần kỳ, có điều đến cùng thì nàng ta cũng không phải là chủ nhân của Tạo Hóa.
Nàng ta có thể tạo ra một La Chinh. Nhưng không phải là một bản sao giống La Chinh y như đúc, mà là tạo ra một sinh linh hoàn toàn mới, không thể có được sức mạnh của vảy rồng, cũng không thể có được khí hỗn độn.
Những “La Chinh” này sử dụng chân nguyên.
Mà Dịch Thần Nhất Kiếm tiêu hao lượng chân nguyên rất khủng khiếp.
Thông thường, La Chinh dùng khí hỗn độn để thi triển Dịch Thần Nhất Kiếm, mỗi một chiêu kiếm đều đạt được mười phần uy lực.
Nhưng nếu chỉ dựa vào chân nguyên để thi triển thì còn xa mới đủ, thế nên chiêu Dịch Thần Nhất Kiếm của những tên La Chinh kia cũng chỉ chứa sáu phần uy lực mà thôi.
Mà hiện tại, chiêu Dịch Thần Nhất Kiếm chứa sáu phần uy lực đã tiêu hao hết sạch chân nguyên của đám “La Chinh” này rồi.
Chân nguyên tiêu hao hết sạch rồi thì sao có thể lại thi triển ra Dịch Thần Nhất Kiếm tiếp được?
“Kết thúc…”
Chiêu kiếm này của La Chinh lại lần nữa lan ra.
Kiếm ý màu vàng tựa ánh chiều tà phủ khắp bàn cờ thiên địa, trực tiếp bao phủ lấy Khinh Ngữ và những bản sao mà nàng ta tạo ra rồi xé nát chúng…
Giờ phút này, Khinh Ngữ cũng từ bỏ chuyện phản kháng.
Với những lĩnh ngộ của nàng ta về quy tắc sinh mệnh, cho dù phải đối mặt với nhát kiếm không có cách nào ngăn cản được này thì nàng ta vẫn có thể đối phó được, chỉ có điều giờ đã không còn ý nghĩa gì nữa.
Huống hồ, nàng ta đã đạt được mục đích rồi.
Nàng ta tin rằng những lão già kia đã có quyết định của mình.
Ánh chiều tà màu vàng trên thân Lôi Phong U Thần Kiếm tan đi, khôi phục lại màu xanh lam như cũ, được La Chinh nhét lại vào trong nhẫn tu di.
Trận chiến này, La Chinh thắng!
“Ha ha, bội kiếm của lão phu có thể được tên nhóc đó sử dụng cũng coi như là vinh hạnh!” Tiêu Đạo Lai ở trong Vân Miểu Thiên Cung tỏ vẻ hài lòng.
Chênh lệch giữa Ngải An Tâm và La Chinh quá lớn. Cho dù trải qua sáu năm được Tiêu Đạo Lai bồi dưỡng, nhưng chênh lệch giữa nàng với La Chinh vẫn càng ngày càng tăng. Sau khi nàng bị loại sớm khỏi bàn cờ, trong lòng Tiêu Đạo Lai vẫn có chút không cam tâm.
Nhưng thấy Lôi Phong U Thần Kiếm nằm trong tay La Chinh phát huy ra được sức mạnh lớn đến vậy, ông cũng cảm thấy được an ủi phần nào.
Trước đây, Khinh Ngữ được coi như là người bất khả chiến bại…
Sau khi La Chinh đánh bại Khinh Ngữ, rất nhiều võ giả lại bắt đầu tự mình phân tích.
“Suy cho cùng thì Khinh Ngữ cũng chỉ tu luyện quy tắc sinh mệnh, bản thân quy tắc này không được coi là quá lợi hại…”
“Vớ vẩn, nàng không lợi hại thì sao có thể đánh bại được những Đạo Tử Thiên Kiêu kia?”
“Ý ta là không quá lợi hại…”
Theo lý thuyết thì quy tắc sinh mệnh quả thực không chiếm ưu thế trong những trận đấu giữa các võ giả.
Nhưng cũng không thể bỏ qua năng lực Tạo Hóa của Khinh Ngữ.
Nếu La Chinh không lĩnh ngộ ra Quy Nguyên Dịch Thần Kiếm thì e rằng hắn đã bại dưới tay của mười La Chinh kia rồi…
Sau khi đánh bại Khinh Ngữ, theo quy tắc của trận chiến tuần hoàn, La Chinh chỉ còn lại ba đối thủ.
Hiên Viên Thần Phong, Hoa Thiên Mệnh và Khổ Đăng.
Cả ba người này đều giấu giếm thực lực rất kỹ, trong ba người bọn họ phải có hai người giao đấu với nhau, người chiến thắng sẽ có cơ hội khiêu chiến La Chinh.
Vì vậy, La Chinh không biết mình sắp sửa phải đối mặt với ai cả.