Cho dù cơ thể của La Chinh mạnh mẽ hơn xa so với các võ giả cùng cấp nhưng dung lượng của cơ thể vẫn có hạn.
Những nguồn sức mạnh này không ngừng bị hấp thu vào trong cơ thể của La Chinh, ngập tràn trong xương cốt, da thịt, nội tạng và cột sống của hắn…
Sự tăng trưởng sức mạnh này khiến La Chinh có một cảm giác vô cùng kỳ diệu. Toàn thân hắn căng cứng như thể có một luồng sức mạnh dùng mãi không hết. Sau đó, cảm giác dồi dào, tràn trề mãnh liệt lập tức truyền tới.
Sau khi liên tục hấp thu, cảm giác tràn trề này bèn tức khắc biến mất, thay vào đó là cảm giác đầy ứ.
Cảm giác này xuất hiện cũng có nghĩa là nguồn sức mạnh được hấp thu đã xấp xỉ đạt tới cực hạn rồi.
Ban đầu, khi La Chinh mượn dùng lực vảy rồng cũng xuất hiện vấn đề này, cơ thể của hắn không đủ sức để chịu được luồng sức mạnh ấy.
Nếu bất chấp để hấp thu nguồn sức mạnh thì cơ thể của La Chinh sẽ rất dễ bị quá tải rồi dẫn đến nổ tan xác.
La Chinh không khỏi sầu não nhìn một hồ nguồn sức mạnh mà hắn vẫn chưa hấp thu được một phần vạn trước mặt. Hắn giống như một người tay không bước vào trong ngọn núi đầy ắp bảo vật vậy, nhiều thứ như thế mà cuối cùng hắn lại chỉ có thể mang được rất ít đồ vật trở về…
“Nguồn sức mạnh này có thể đột phá vào Đạo Đài Bát Trọng, cơ hội thế này không thể lãng phí được…”
Một giọng nói yếu ớt vang lên ở sâu trong đầu La Chinh.
Đây là tiếng của Thanh Long.
Sau khi chín con Chân Long bị đánh thức, bọn chúng vẫn luôn giữ yên lặng trong đầu hắn, thậm chí còn chẳng thèm đáp lại, vậy mà lúc này Thanh Long lại nói chuyện.
Có lẽ là bọn họ quả thực không muốn mình lãng phí cơ hội này.
La Chinh vẫn chưa đi được bao xa trên con đường luyện thể. Lúc đầu hắn chỉ đúc được một tòa Đạo Đài, hơn nữa còn là mượn ngọc cốt của Truy Vân Sư mới luyện thành.
Nếu Thanh Long đã nói vậy, La Chinh cũng không hề do dự nữa.
Có lẽ chín con Chân Long còn có ý đồ khác, nhưng rốt cuộc La Chinh vẫn lựa chọn tin tưởng chúng.
Khi những lực hấp dẫn này tiến vào giữa mày của La Chinh, không ngờ dưới sự gột rửa của những dòng nguồn sức mạnh này, tòa Đạo Đài do ngọc cốt của Truy Vân Sư luyện thành kia bỗng chớp mắt vỡ tan…
“Có chuyện gì vậy?” La Chinh sửng sốt, hắn không ngờ lại xảy ra chuyện này.
Hắn còn đang băn khoăn thì một tiếng cười thoải mái bỗng nhiên truyền tới từ sâu trong đầu, là tiếng của Xích Long: “Nếu đại ca đã lên tiếng thì Thất đệ ta đương nhiên cũng phải ra tay rồi! Đây thực sự là một cơ duyên không tầm thường chút nào với La Chinh, nếu bỏ lỡ thì sẽ vô cùng đáng tiếc!”
Sau khi Xích Long lên tiếng, một luồng sức mạnh tinh thần bèn truyền vào trong đầu La Chinh, đó là một đường vân rất phức tạp.
“Tên nhóc La Chinh, mau dẫn dắt những nguồn sức mạnh theo cái này. Những nguồn sức mạnh này cực kỳ tinh thuần, không hề có tạp chất, tốt hơn vô số lần so với ngọc cốt của Truy Vân Sư! Đạo Đài đúc từ thứ này không phải thứ mà Truy Vân Sư có thể sánh được…”
La Chinh nhắm chặt hai mắt, lập tức làm theo những gì Xích Long nói.
Ngay sau đó, hai tay, hai chân, đầu, ngực, lưng và cả đan điền của La Chinh bắt đầu xuất hiện một vòng xoáy.
Sau khi vòng xoáy xuất hiện, nó bắt đầu điên cuồng hấp thu lấy nguồn sức mạnh!
Lúc trước, La Chinh đã hấp thu hơn chục nghìn giọt nguồn sức mạnh. Nhưng lúc này, nguồn sức mạnh mà tám cái vòng xoáy này hấp thu lấy gần như bằng với cả cơ thể của La Chinh.
Thế nhưng nguồn sức mạnh xung quanh La Chinh vẫn còn rất nhiều. Một cái hồ to như vậy, nguồn sức mạnh chứa trong đó đâu chỉ có chục triệu hay chục nghìn tỉ giọt đâu?
Hắn hấp thu hơn trăm nghìn giọt nguồn sức mạnh thì hầu như chẳng gây ra bất kỳ ảnh hưởng gì tới nơi này cả.
Trong lúc La Chinh đang hấp thu chúng, từng tòa Đạo Đài lóe lên ánh sáng bảy màu lộng lẫy bắt đầu xuất hiện trong tám cái vòng xoáy kia.
Thông thường, Đạo Đài Bát Trọng của người luyện thể đều có hình dáng khác nhau. Chỉ có điều, phần lớn Đạo Đài có màu trắng ngà, bởi vì đa số người luyện thể đều dùng các loại ngọc cốt quý hiếm làm căn bản để đúc nên Đạo Đài.
Trong vũ trụ bình thường vốn không thể có nguồn sức mạnh, cho dù có thì số lượng cũng không thể nhiều đến mức kinh người như thế này được.
Cho dù là võ giả luyện thể ngoại tộc tiến vào Băng Sơn tộc thì bọn họ cũng không thể tìm được nhiều nguồn sức mạnh đến vậy. Tựa như ca ca của Hàm Lưu Tô, ban đầu hắn cũng giành được cơ duyên không nhỏ, nhưng so với La Chinh hiện giờ thì căn bản không đáng nhắc tới!
Nói thẳng ra, bây giờ La Chinh đang dốc sức tiêu hao nguồn sức mạnh, dùng nó để chế tạo Đạo Đài Bát Trọng, tạo ra nền móng vững chắc nhất.
Loại đãi ngộ này... cũng khá là hiếm có trong Thần Vực.
E rằng cũng chỉ có đệ tử dòng chính của các thánh nhân mới có thể khiến các thánh nhân lấy nguồn sức mạnh trong vũ trụ mà chính mình xây dựng ra thôi.
Hơn nữa nguồn sức mạnh đó cũng vô cùng quý giá đối với thánh nhân. Vì vậy, để các thánh nhân quyết định lấy sức mạnh của chính mình ra không phải là chuyện dễ dàng.
Còn về việc vì sao chủ nhân của cấm địa Luyện Thần lại bằng lòng lấy các loại nguồn sức mạnh của mình ra, chia sẻ cho các sinh linh khác thì vẫn còn là một bí ẩn đến nay chưa có lời giải.
Từng tòa Đạo Đài lóe ra ánh sáng bảy màu đã được đúc hoàn chỉnh. Chỉ trong thời gian một nén nhang ngắn ngủi, hắn đã đi được chặng đường mà rất nhiều người luyện thể phải mất cả đời mới có thể đi hết được. Đã vậy, Đạo Đài của hắn còn là loại tinh thuần nhất, thuộc giai đoạn hoàn mỹ, không có một chút kẽ nứt hay tì vết nào.
Cuối cùng…
Tám tòa Đạo Đài đều đã được đúc thành công.
Những vòng xoáy cũng từ từ biến mất, ngừng hấp thu nguồn sức mạnh.
“Đạo Đài Bát Trọng đã được đúc thành công, bây giờ có thể tiến tới Thần Đài Cửu Tinh!” Giọng nói của Xích Long lại lần nữa vang lên.
La Chinh vẫn nhắm chặt hai mắt như trước.
Dựa theo các đường vân mà Xích Long truyền tới, La Chinh tiếp tục hấp thu nguồn sức mạnh.
Sau khi hấp thu những nguồn sức mạnh này xong, chúng liền bắt đầu di chuyển về phía đan điền của La Chinh.
Thần Đài Cửu Tinh chính là con đường cực hạn của người luyện thể.
Cần tạo ra chín ngôi sao ở thế giới trong cơ thể của hắn…
Thế giới trong cơ thể của võ giả bình thường không hề có ngôi sao nào. Bởi vì bọn họ không phải là thánh nhân nên thế giới trong cơ thể không phải dạng hoàn chỉnh!
Nhưng trong đan điền của người luyện thể lại có thể đúc nên chín ngôi sao. Chín ngôi sao kết nối với nhau sẽ có thể tự sinh ra sức mạnh liên tục.
“Bây giờ để La Chinh xây nên Thần Đài Cửu Tinh có phải là quá sớm hay không?” Một con Chân Long màu xanh lá trong đầu La Chinh chợt hỏi.
Từ xưa đến nay, tu luyện là con đường cần có sự chuyên tâm.
Cho dù là ở Hạ Giới, Thượng Giới hay trong Thần Vực thì chỉ có vô cùng ít người song tu pháp thể.
Hơn nữa, những người song tu pháp thể đã định sẵn sẽ không đi được xa trên con đường võ đạo.
Nhưng nó chỉ đúng với võ giả thông thường mà thôi!
Trên thực tế, có rất nhiều thần trong Thần Vực muốn theo đuổi đạo thánh nhân thì không chỉ có song tu thôi mà thậm chí còn tam tu luôn.
Tam tu chính là tu ba thứ: Tinh, Khí và Thần.
Thần là để luyện hồn, Tinh là để tu chân thân, Khí là để luyện thể.
Chỉ có võ giả tam tu Tinh Khí Thần đạt tới mức tận cùng rồi mới có tư cách xây dựng một thế giới trong cơ thể thực sự, xây dựng nên một vũ trụ nằm gần bên Thần Vực, một thế giới chân thật.
Hiện giờ La Chinh chỉ là một võ giả Thần Cực Cảnh mà thôi. Nói nghiêm túc thì thế giới trong cơ thể của võ giả Thần Cực Cảnh vốn không thể chứa đựng được Cửu Tinh.
Giây phút nguồn sức mạnh chảy ào vào thế giới trong cơ thể của La Chinh, nó sẽ khiến thế giới trong cơ thể yếu ớt kia quá tải, dẫn đến nổ tung, kết cục sẽ vô cùng thảm thiết.
Đó cũng là điều mà lão tứ Lục Long lo lắng không thôi.
“Không… mặc dù thế giới trong cơ thể của La Chinh yếu, nhưng nó đã không phải là thế giới thông thường về mặt ý nghĩa nữa rồi. Nó đã là một thế giới trong cơ thể thực sự!” Ngũ Trảo Kim Long mở miệng nói.
Mỗi một cử động của La Chinh đều lọt vào trong mắt bọn chúng. Cảnh tượng trước đây khi La Chinh lấy một con cá còn bơi tung tăng từ thế giới trong cơ thể ra đến giờ vẫn hiện rõ mồn một ngay trước mắt.
Khi ấy, chín con Chân Long này chỉ biết lộ vẻ ngạc nhiên không thôi.
Lúc đó, bọn chúng đã biết rằng thế giới trong cơ thể của La Chinh đã có được tính chất đặc biệt giống như của thánh nhân rồi. Thế giới trong cơ thể của hắn được tạo thành từ khí hỗn độn, điều đó nằm ngoài hiểu biết của mấy con Chân Long này.
Nói nghiêm túc thì hiện giờ La Chinh chính là một vị “thánh nhân nhỏ”, thậm chí có một thứ còn mạnh hơn cả các thánh nhân khác.
Thế giới trong cơ thể của các thánh nhân là do chân nguyên hóa thành, lấy Thiên Đạo làm giới hạn. Sinh linh trong đó muốn thoát ra phải lĩnh ngộ thần đạo thì mới có tư cách vượt qua Thiên Đạo, chạy trốn vào Thần Vực.
Mà thế giới trong cơ thể của La Chinh lại còn cao hơn một bậc, là do khí hỗn độn biến thành, không có Thiên Đạo hạn chế. Tất cả các sinh linh đều có thể trực tiếp rời khỏi thế giới trong cơ thể của hắn!
Nhìn từ điểm này cho thấy, đây đã không còn là thế giới trong cơ thể theo ý nghĩa thông thường nữa rồi, cũng không phải là vũ trụ theo định nghĩa bình thường, mà đây chính là một Thần Vực, một Thần Vực loại nhỏ!
Chín con Chân Long lựa chọn La Chinh là có mục đích riêng. Bọn chúng muốn trở về vị trí của mình, mong muốn dẫn La Chinh đi tìm chân tướng, hy vọng La Chinh giúp bọn chúng báo thù.
Thế nên mới có thể thi triển Thái Thượng Luyện Khí Pháp trên người La Chinh, tạo ra cơ thể có một không hai cho hắn.
Chỉ là sau khi La Chinh tiến vào Tiên Phủ, tu luyện bí thuật Hỗn Độn thì mọi việc bắt đầu nằm ngoài dự liệu của đám Chân Long. Con đường tu luyện của La Chinh bắt đầu phát triển theo hướng bọn họ không thể dự đoán được.