Bách Luyện Thành Thần

Chương 1499





“Cuối cùng cũng dừng lại...”

Liệt Ngọc sững sờ nhìn La Chinh. Hắn thật sự không hiểu nổi, La Chinh có thể hấp thu nhiều nguồn sức mạnh như vậy đi đâu chứ?

Nguồn sức mạnh trong cái hồ lớn như vậy đã bị La Chinh hấp thu mất khoảng một phần tư!

Sau khi ngừng hấp thu, La Chinh rốt cuộc mở mắt cười nhẹ, nhanh chóng bơi từ giữa hồ trở lại.

“Ngươi, làm sao mà ngươi hấp thu được nhiều nguồn sức mạnh như vậy?” Liệt Ngọc ngây ngốc hỏi.

La Chinh chớp mắt một cái: “Ta uống thôi.”

“Nói nhảm.” Liệt Ngọc khẽ nói, thứ này có thể uống được ư.

La Chinh tiến hành đảo ngược nguồn sức mạnh, khiến nguồn sức mạnh trong vô số hang động của núi Thánh Tuyền đều bị đảo ngược. Nguồn sức mạnh vốn không thể chạm tới cũng bắt đầu đảo ngược.

Về đặc tính của nguồn sức mạnh, Băng Sơn tộc làm người bảo vệ nhiều năm như vậy, cũng đã sớm nghiên cứu được tương đối.

Ở Băng Sơn tộc, dường như những nguồn sức mạnh này cũng có sinh mệnh. Sau một khoảng thời gian ngắn, chúng sẽ tiến hành đảo ngược. Không lâu sau khi núi Thánh Tuyền mở ra, nguồn sức mạnh vốn tích lũy trong từng hang động đều chảy ngược lên phía trên, rồi lại tích trữ ở đỉnh hang động, thậm chí còn tiếp tục chảy lên trên đỉnh hang động.

Nên phần lớn võ giả tiến vào núi Thánh Tuyền đều chỉ có thể lấy được rất ít nguồn sức mạnh.

Loại đảo ngược này thường xảy ra sau khi võ giả tiến vào hang động một thời gian... Có rất ít võ giả có thể lấy được một phần nguồn sức mạnh trước khi xảy ra sự đảo ngược.

Lần này, bởi vì La Chinh bất ngờ mở ra con đường chưa từng biết đến trước đó, tìm được vật phẩm mấu chốt để đảo ngược nguồn sức mạnh, cũng chính là quả cầu bát quái trong tay La Chinh.

Nên lúc này, ở mỗi nơi trong núi Thánh Tuyền, hầu hết võ giả đều mừng rỡ như điên.

Trong hang động hẹp dài nọ, dòng suối do nguồn sức mạnh hình thành chậm rãi chảy ở phía trên, ba võ giả ngoại tộc kết bạn cùng đi, nhưng chỉ có thể nhìn nguồn sức mạnh trên đỉnh đầu, khó có thể lấy được chúng.

Bọn họ chú ý hơn đến vách đá xung quanh hang động, hy vọng trong đó có khảm mấy giọt nguồn sức mạnh.

Vào lúc này, lực hút của bản thân nguồn sức mạnh bỗng nhiên đảo ngược, nguồn sức mạnh trên đỉnh sơn động lập tức rơi xuống như mưa, rơi tí ta tí tách, gần như khiến ba vị võ giả ngoại tộc phát cuồng.

Cảnh tượng này gần như diễn ra trong cả núi Thánh Tuyền. Ngoài La Chinh và Liệt Ngọc ra, không ai biết tại sao lại xảy ra chuyện này. Với Băng Sơn tộc mà nói, một năm này chắc chắn là một năm bội thu.

La Chinh mang theo quả cầu bát quái rời khỏi hồ nước, nhìn quá nửa hồ nguồn sức mạnh trước mắt, hắn hơi luyến tiếc.

Bây giờ thân thể và thế giới trong cơ thể của hắn đều đã đến giới hạn cao nhất, không thể chứa đựng thêm nguồn sức mạnh này nữa, nhưng tương lai hắn cần khá nhiều cái này.

Chỉ có điều, La Chinh lập tức ngăn lại suy nghĩ trong lòng.

Có thể có được cơ duyên tăng lên sức mạnh bản thân như vậy, đã là phúc đức ba đời rồi.

Nếu như nguồn sức mạnh này đúng là sức mạnh của bản thân thánh nhân, thì việc lấy hết đi là quá tham lam.

Nhiều khi phải có chừng mực, quá tham lam thì thường dẫn tới hậu quả mang tính hủy diệt. Khắp cấm địa Luyện Thần quỷ dị như vậy, thậm chí thánh nhân trong cấm địa Luyện Thần còn vô cùng hào phóng ban phát nguồn sức mạnh của mình cho chúng sinh, đây vốn là việc không hợp lẽ thường.

“Nhưng mà... làm sao chúng ta rời đi được đây?”

Sau khi hấp thu nguồn sức mạnh, Liệt Ngọc nhìn hoàn cảnh xung quanh một chút, rồi quay về lại vấn đề ban đầu.

La Chinh không để ý đến lời Liệt Ngọc mà quan sát quả cầu bát quái cầm trong tay.

Trước đây hắn vặn phần màu trắng xuống, dẫn đến tất cả nguồn sức mạnh trút xuống. Lúc này, hắn giữ phần màu đen, vặn mạnh một cái về phía khác.

“Răng rắc!”

Ngay khi vặn quả cầu bát quái, La Chinh lập tức cảm thấy toàn bộ lực hấp dẫn của núi Thánh Tuyền lại đảo lộn.

Mà lúc này, thứ bị đảo ngược không phải chỉ có nguồn sức mạnh, mà là tất cả sinh linh trong núi Thánh Tuyền.

“Mẹ kiếp!”

Liệt Ngọc mắng một câu, hắn cũng cảm thấy trời đất quay cuồng, cả người bay ngược lên trên. Phản ứng của hắn cũng coi như là thông minh, ngay khi bị “quẳng” lên trần nhà, thân thể hắn đột nhiên uốn một cái, khiến cả người đập ngang lên trần nhà, ít nhất cũng không để đầu mình va đập trước.

Dường như La Chinh đã sớm chuẩn bị cho điều này, thân thể hắn xoay ngược giữa không trung, hai chân giẫm lên trần nhà...

Lúc này, hai người giống như con dơi treo ngược trên trần nhà. Nhưng với chính họ thì lại là đang đứng thẳng ở phía trên, vì họ đã thay đổi lực hấp dẫn của bản thân.

Tình cảnh của hai người còn xem như là vẫn tốt...

Cùng lúc này, toàn bộ võ giả trong núi Thánh Tuyền đều bị đảo ngược. Trong đó còn có rất nhiều sinh linh mạnh mẽ cũng bị đảo ngược, cùng bị treo ở trần hang.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”



“Lực hấp dẫn ở đây bỗng nhiên bị đảo lộn.”

“Mẹ nó, ta suýt nữa thì ngã chết.”

Những võ giả này đã thu hoạch được khá nhiều nguồn sức mạnh, đây xem như là nhờ ơn của La Chinh. Nhưng lúc này bọn họ mất đi phần lớn lại cũng bởi vì La Chinh.

“Bây giờ biết làm sao để rời đi rồi chứ?” La Chinh cười nói với Liệt Ngọc.

Quả cầu bát quái có thể thay đổi lực hấp dẫn, mà con đường nhỏ hẹp phía trước được xây dựng quỷ dị như vậy, theo La Chinh suy đoán, chỉ có thay đổi lực hấp dẫn của bản thân thì mới có thể đi qua con đường đó.

“Chuẩn bị kỹ nhé.” Tiếng La Chinh vang lên, hắn vặn quả cầu bát quái trong tay lần nữa, thế là hắn và Liệt Ngọc lại rơi từ trên trần nhà xuống.

Lần này, La Chinh vẫn bình yên rơi xuống đất, nhưng vì La Chinh vặn bất ngờ, nên Liệt Ngọc lại bị rơi từ trên trần xuống sàn. May mắn hắn da dày thịt béo, nếu không dưới lực hấp dẫn mạnh như vậy thì bị ngã từ độ cao như thế cũng không phải là chuyện đùa.

“Có thể đừng bất ngờ như vậy nữa hay không?” Liệt Ngọc phía sau La Chinh giận dữ nói.

“Ta nhắc nhở ngươi rồi.” La Chinh cầm quả cầu bát quái trong tay tiến về phía trước.

“Ngươi...”

Dưới sự dẫn dắt của La Chinh, hai người lại nhanh chóng đi tới trước con đường hẹp dài. Ngoài con đường hẹp dài treo ngược trên đỉnh đầu này ra, thế giới bên ngoài ở cuối con đường hoàn toàn là một màu đen.

“Chuẩn bị sẵn sàng đi.”

La Chinh vừa cất tiếng, cả người Liệt Ngọc đã căng cứng, như gặp kẻ địch lớn.

Nhìn thấy dáng vẻ Liệt Ngọc, La Chinh mỉm cười, “Không cần căng thẳng như vậy, nơi này rất nguy hiểm, ta sẽ cẩn thận một chút...”

Trước đây Liệt Ngọc đã kiểm tra qua, nơi này sâu không thấy đáy, có trời mới biết họ sẽ rơi xuống nơi nào.

Đến khi hai người đều tới gần rìa con đường nhỏ, La Chinh lại vặn quả cầu bát quái trong tay một cái.

“Răng rắc!”

Lực hấp dẫn đảo ngược.

La Chinh và Liệt Ngọc đồng thời tiến lên phía trước một bước. Ở trong hư không, hai người không rơi xuống phía dưới, mà rơi lên trên con đường hẹp kia.

Lần này hai người đều bình yên rơi xuống đất, dựng ngược trên con đường tiến về phía trước.

Đi bộ theo con đường này khoảng một hai dặm, con đường lại bị đứt gãy, nhưng phía dưới hai người lại xuất hiện một con đường khác.

“Lại nữa.”

La Chinh lại thay đổi lực hấp dẫn, hai người rơi từ con đường bên trên xuống, lại giẫm lên con đường phía dưới...

Con đường này kỳ lạ như thế, dựa vào quả cầu bát quái không ngừng thay đổi lực hấp dẫn, bọn họ cứ một hồi ở phía dưới, một hồi lại ở phía trên.

Sau khi quen với việc thay đổi lực hấp dẫn, hai người đi lại vô cùng thoải mái.

Nhưng lúc này, tình huống đối với những võ giả khác trong núi Thánh Tuyền lại là bi kịch...

Bọn họ vừa mới kịp phản ứng lại thì lực hút bỗng nhiên thay đổi, khiến họ bị đập lên trần hang động. Không lâu sau, lực hút lại thay đổi, lại bị đập mạnh xuống. Cứ liên tục lên trên rồi xuống dưới khiến họ hoàn toàn hồ đồ, có phải núi Thánh Tuyền nổi điên rồi hay không?

Các âm thanh chửi mắng liên tiếp vang lên, nhưng bọn họ căn bản bất lực với phương hướng thay đổi lực hấp dẫn, chỉ có thể cố sức tiếp nhận.

Ngược lại, có vài võ giả khá thông minh, sau hai lần ngã, biết tình huống này sẽ còn lặp lại, nên lập tức tìm một cái cột đá ôm chặt lấy, hoặc nép mình và trong khe đá nào đó. Ít nhất làm như vậy có thể phòng ngừa bị tùy ý ném đi như quả bóng.

Không lâu sau, La Chinh đi dọc theo lối đi này, đến được cuối con đường, trước mặt hai người xuất hiện một cánh cửa đá.