Bách Luyện Thành Thần

Chương 1513





Ma Phong Trận dao động, tất cả mọi người cũng bắt đầu hoảng loạn.

Đặc biệt là người Băng Sơn tộc.

Rừng Cự Mộc cách Băng Sơn tộc không xa, tất cả người Băng Sơn tộc từ nhỏ đều đã biết có một con vật khổng lồ mà bọn họ không thể trêu vào trong khu rừng này. Khi một số đứa trẻ của Băng Sơn tộc phạm lỗi, người lớn trong tộc cũng lấy tên của con quái vật này ra để dọa chúng.

Cho nên người Băng Sơn tộc rất rõ sự mạnh mẽ của thánh thú Chân Võ.

Đang lúc bối rối, Lôi Thiềm đột nhiên quát lên một tiếng: “Bình tĩnh lại hết cho ta! Đội săn rồng giữ vững trận hình!”

Thực lực của đội săn rồng chỉ đứng thứ hai sau đội săn thần, là lực lượng trung kiên của Băng Sơn tộc. Có mệnh lệnh của Lôi Thiềm, phần lớn mọi người vẫn giữ vững Ma Phong Trận như trước, chỉ có điều lỗ hổng đã bị phá vỡ ở bên trái thì vẫn tồn tại.

Trong đội săn thần có người muốn ra tay, nhưng lại bị Lôi Thiềm ngăn cản.

Khi cái xúc tu bằng dây thép kia tiến vào Ma Phong Trận, bắt đầu đuổi theo Hàm Lưu Tô, Lôi Thiềm cũng đã hiểu ra. Cô gái này chính là thứ mà thánh thú Chân Võ muốn tìm.

Thánh thú Chân Võ cũng không phải là loài vật mà Băng Sơn tộc có thể đối đầu, hơn nữa cũng chỉ có một cái xúc tu tiến vào Phong Ma Trận. Nếu đội săn thần ra tay thì chỉ sợ sẽ chọc giận thánh thú Chân Võ. Đến lúc đó, sợ rằng Băng Sơn tộc sẽ gặp phải nguy hiểm bị tiêu diệt toàn bộ. Lúc này, tốt nhất vẫn không nên hành động thiếu suy nghĩ.

Băng Sơn tộc không có nghĩa vụ bảo vệ võ giả ngoại tộc, hơn nữa Hàm Lưu Tô căn bản không đủ tư cách tham gia đội ngũ săn bắn của bọn họ!

Quả thật thân pháp của Hàm Lưu Tô rất khéo léo. Thân hình duyên dáng kia không ngừng giãy giụa, giống như một bông hoa nhỏ không ngừng xoay tròn, làm cho người ta hoa cả mắt. Vụt một cái, nàng đã đi tới bên cạnh La Chinh.

“Cứu ta.” Hàm Lưu Tô chớp mắt nói.

Vừa nói xong, nàng ta hết sức tự nhiên chui ra sau lưng La Chinh…

Trên đường chạy về phía La Chinh để tránh, vẻ mặt nàng lại vô cùng bình tĩnh. Nhưng La Chinh cảm nhận được Hàm Lưu Tô ở sau lưng mình đang run rẩy. Lúc trước, nàng có thể kìm nén nỗi sợ hãi, nhưng sau khi tìm được chỗ tránh gió, nỗi sợ kia lại hoàn toàn được giải phóng.

Cảnh tượng này khiến La Chinh cười khổ. Không hiểu sao Hàm Lưu Tô này lại chắc chắn rằng mình sẽ cứu nàng như thế?

“Ngươi, trốn xa ra một chút cho ta!” Lôi Thiềm lạnh giọng quát.

La Chinh là nhân vật quan trọng nhất trong chuyến đi lần này của bọn họ, Hàm Lưu Tô muốn chết thì cũng không thể kéo La Chinh chịu thay được. Hắn cũng biết khi tiến vào Băng Sơn tộc, Hàm Lưu Tô và La Chinh đã quen biết từ trước. Nhưng hắn cũng tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra.

Giờ phút này, Lôi Thiềm như muốn xông lên, ném Hàm Lưu Tô ra khỏi Phong Ma Trận!

Nhưng đám Hạ tả vệ không cho phép chuyện này xảy ra nên đã vượt lên trước một bước, ngăn trước mặt Lôi Thiềm: “Trưởng công chúa chính là con gái của Thánh Hoàng đại nhân. Nếu nàng chết, Thánh Hoàng đại nhân tức giận thì cho dù có là cấm địa Luyện Thần cũng sẽ phải trả một cái giá lớn!”

“Cút!”

Lôi Thiềm cũng là một người nóng tính, nơi này không phải là Thần Vực nên hắn cũng chẳng thèm để ý đến đám người Thần Vực này!

Nhưng cũng bởi vì đám Hạ tả vệ ngăn cản mất một chút nên cái xúc tu bằng dây thép kia đã kéo đến gần La Chinh. Sau đó nó bỗng uốn lượn, vòng về phía Hàm Lưu Tô ở phía sau La Chinh!

“La Chinh, đừng làm loạn!” Lôi Thiềm hét lên ngăn lại.

La Chinh lại khẽ mỉm cười. Đối mặt với xúc tu dây thép thô chắc kia, hắn đột nhiên đưa hai tay ra, bóp vào chính khe hở của dây thép này, nhấc nó lên!

Trong nháy mắt khi chạm vào dây thép, La Chinh mới hiểu vì sao những võ giả ngoại tộc kia gần như không có sức để chống cự.

Sức mạnh khổng lồ ẩn chứa trong dây thép đã vượt xa tưởng tượng!

“Sức mạnh!”

Sức mạnh toàn thân La Chinh bộc phát ra, Đạo Đài Bát Trọng cũng bắt đầu lóe sáng, sức mạnh trong chín ngôi sao cũng bắt đầu bị rút lấy một cách điên cuồng…

Hiện tại, La Chinh không theo kịp tốc độ điều động của sức mạnh, dây thép kia không ngừng giãy giụa, đột nhiên ném hắn lên phía trên! La Chinh bị tuột tay, bắn thẳng lên. Trong nháy mắt, hắn đã chui qua nhánh của vô số cây lớn, trực tiếp bị ném ra xa mấy trăm trượng!

Hàm Lưu Tô trốn sau La Chinh hơi sửng sốt, nhìn chằm chằm vào xúc tu dây thép đang gần mình chỉ trong gang tấc này, vẻ sợ hãi ở trên mặt càng đậm hơn. Cho tới bây giờ, nàng chưa từng nghĩ mình sẽ chết ở chỗ này!

“Vèo!”

Xúc tu dây thép kia lao tới, quấn lấy eo của Hàm Lưu Tô!

Mắt thấy Hàm Lưu Tô sắp bị kéo ra khỏi đám người, vài người Băng Sơn tộc của đội săn thần lại thở phào nhẹ nhõm. Nếu phiền phức là từ cô gái này mà ra thì có lẽ khi nàng bị thánh thú Chân Võ cuốn đi, phiền phức cũng sẽ chấm dứt.

Về phần đám người Hạ tả vệ, con mắt như muốn nhảy ra ngoài.

“Ta lấy tính luân hồi trong sinh mệnh, phát động Đại Chí Nguyện lần nữa…”

Không thể không nói, đám người Hạ tả vệ này rất trung thành và tận tâm. Người có thể bảo vệ Trưởng công chúa tiến vào cấm địa Luyện Thần thì đều là người đã quyết một lòng tồn tại với Hàm gia!

Giờ thuật Đại Chí Nguyện chỉ còn một lần ước nguyện cuối cùng, sau khi cầu nguyện thì phải thực hiện lễ tạ thần! Đại Chí Nguyện lúc trước Hạ tả vệ còn chưa làm được lễ tạ thần, nên giờ phút này cũng không thể thi triển Đại Chí Nguyện lần thứ hai. Chỉ có điều, có một phương pháp là lấy tính mạng hoặc thậm chí lấy sinh mệnh luân hồi để kích hoạt Chí Nguyện!

Đối với Hạ tả vệ mà nói, đây chính là hành động tự sát!

Nhưng Đại Chí Nguyện của Hạ tả vệ còn chưa phát ra thì đã có một bóng người đột nhiên hạ xuống từ phía trên, trong tán cây!

Chỉ một bóng người hạ xuống mà mọi người lại có thể cảm nhận được uy thế mạnh mẽ đang tỏa ra, giống như vô số ngọn núi lớn chồng lên nhau rồi đột nhiên đè xuống!

Người này chính là La Chinh!

Khi bị dây thép này quấn lấy và quăng lên trên, La Chinh đã gọi sức mạnh trong chín ngôi sao, đồng thời cũng ngưng tụ sức mạnh này dưới chân của mình, tạo thành một lưỡi đao sức mạnh vô cùng bén nhọn!

Một chiêu này La Chinh học được từ vầng trăng lưỡi liềm của Cơ Lạc Tuyết.

Nhưng La Chinh thay thế vầng trăng lưỡi liềm này bằng cách cô đọng sức mạnh đến cực hạn!

“Ầm!”

Một cước này của hắn giẫm trên dây thép, trực tiếp đạp xúc tu dây thép này thành hai đoạn!

Thật ra, trước khi La Chinh giẫm lên thì sức mạnh trong đó đã bắt đầu làm dây thép bị đứt rồi.

Đoạn dây thép quấn lấy Hàm Lưu Tô liền mất đi sức mạnh, tuột khỏi người nàng. Đoạn dây thép còn lại thì không ngừng giãy giụa, nhanh chóng rời khỏi Ma Phong Trận.



Băng Sơn tộc và các võ giả ngoại tộc đều đã tránh ra ngoài từ lâu, chừa lại một khoảng đất trống ở giữa nên mọi người đều nhìn vào La Chinh và Hàm Lưu Tô sau lưng hắn ở chính giữa…

“Lần này… sợ là nguy rồi.” Một người Băng Sơn tộc trong đội săn thần nói.

Vừa nói xong, dây thép ở khắp bốn phương tám hướng không kiêng dè gì nữa, cứ thế ùa vào như vô số xúc tu của con bạch tuộc. Khi đụng phải Ma Phong Trận, nó trực tiếp đánh nát rồi tiến thẳng về phía La Chinh và Hàm Lưu Tô.

Hành động của La Chinh đã hoàn toàn chọc giận con thánh thú Chân Võ này!

“Rầm rầm…” Khi dây thép này nhúc nhích đã phát ra tiếng động rất lớn.

Mọi người trong đội săn thần, bao gồm Lôi Thiềm đều đứng tại chỗ, không dám nhúc nhích.

Không ai có thể chống lại thánh thú Chân Võ. Cũng may, nó trút hết tất cả lửa giận lên người La Chinh, trực tiếp lướt qua đỉnh đầu mọi người mà cuốn về phía hắn.

Đã rất nhiều năm qua nó chưa từng bị thương, vậy mà La Chinh lại cắt đứt một tay của nó!

Đối mặt với dây thép cuốn tới từ bốn phương tám hướng, La Chinh hít một hơi thật sâu, trở tay rồi kéo Hàm Lưu Tô ở sau người về sát gần mình: “Đứng gần ta một chút!”

Hàm Lưu Tô gật đầu, sau đó dán vào lưng La Chinh!

Ngay giờ phút này, chín ngôi sao trong thế giới cơ thể La Chinh bắt đầu lóe ra ánh sáng trước giờ chưa từng có. Những người ở vùng đại lục trong cơ thể hắn thấy hiện tượng lạ này thì tất cả đều phủ phục trên mặt đất, không ngừng quỳ lạy. Đối với những người dân của thế giới trong cơ thể, đây là điềm báo của Thác Thế Tôn Giả, đứa bé nào ra đời vào ngày này sẽ được thần che chở!

Một phần ba sức mạnh…

Dùng sức mạnh khủng khiếp như thế trong một lần, La Chinh cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Sau khi sức mạnh lớn đến một mức độ nhất định, La Chinh cũng rất khó ước lượng được phải dùng bao nhiêu sức mạnh, chỉ có thể vận dụng càng nhiều càng tốt!

Trong khoảng thời gian ngắn mà rút ra một phần ba sức mạnh của chín ngôi sao, đây đã là cực hạn của La Chinh!

Sức mạnh vô hình này khuếch tán ra, tạo thành một quả cầu nhỏ có đường kính khoảng một trượng. Ngoài Hàm Lưu Tô đang ở sau lưng La Chinh ra, mọi thứ trong quả cầu nhỏ này đều bị hủy diệt hết. Lá khô trên mặt đất, cành cây, đất đai, côn trùng thối rữa trong lòng đất… chúng không phải hóa thành bột mà trực tiếp biến mất!

“Vù vù…”

Luồng sức mạnh khủng khiếp này vừa thi triển ra đã tạo thành một tiếng rít với tần suất cực cao. Âm thanh bén nhọn khiến mọi người lúc này bị điếc tạm thời, không ai nghe được âm thanh gì, chỉ cảm thấy cả thế giới đều rất yên tĩnh!

Bọn họ hoảng hốt, lo sợ nhìn La Chinh và Hàm Lưu Tô sau lưng hắn, nhìn sức mạnh vô hình kia đè ép không gian xung quanh quả cầu này!

Mà khi tất cả xúc tu bằng dây thép vươn về phía quả cầu này thì không hề bị gãy mà trực tiếp biến mất!