Thần vũ tệ thực sự là thứ cực kỳ khan hiếm trong Thần Vực.
Số lượng các vị thần bình thường có được nó rất ít. Trên thực tế, dù có bận rộn cả đời thì những võ giả ngoài thành cũng khó có thể có được một Thần vũ tệ. Bọn họ cần tích lũy đủ điểm thì có thể vào thành. Mà tất nhiên là Thần vũ tệ dùng điểm tích lũy để đổi sẽ không rơi vào tay bọn họ.
Nghe một võ giả chứng thần nói hắn có Thần vũ tệ, sắc mặt người canh gác lộ vẻ kỳ quái: “Ngươi có Thần vũ tệ?”
La Chinh gật đầu, giơ một Thần vũ tệ ra.
Khi La Chinh lấy ra một miếng màu đen hình tròn, ánh mắt của người canh gác đột nhiên sáng lên, hắn vẫy tay một cái, Thần vũ tệ mà La Chinh lấy ra đã rơi vào tay hắn!
Ánh mắt của mấy người canh gác bên cạnh cũng dáo dác nhìn qua, quan sát La Chinh từ trên xuống dưới.
Võ giả chứng thần giống như La Chinh, nếu có được Thần vũ tệ thì có thể là do thần ban tặng, hoặc là may mắn đào được một chút kho báu do thần để lại...
Nếu là lý do phía trước thì không nói làm gì, nhưng nếu là lý do phía sau thì chắc hẳn trên người thằng nhóc này không chỉ có một Thần vũ tệ!
“Ta có thể vào được chưa?” La Chinh hỏi
Người canh gác cẩn thận quan sát miếng tròn nhỏ màu đen trong tay, rồi lập tức ngẩng đầu nhìn La Chinh cười nói: “Vẫn chưa được.”
“Tại sao?” La Chinh hỏi lại
Người canh gác cười khà khà: “Thật ngại quá, để vào thành Kính cần hai Thần vũ tệ, một đồng không đủ!”
Thành Kính này là một tòa thần thành, chắc chắn trong đó có không ít thần. Mặc dù, những người canh gác trước mắt này chỉ là võ giả chứng thần, nhưng La Chinh không muốn gây rắc rối ở chỗ này. Vì vậy, hắn vẫn luôn cư xử điềm đạm với những tên canh gác đầy vẻ ngạo mạn này.
Nhưng những tên canh gác này lại lên giá ngay tại chỗ, La Chinh hơi nhíu mày: “Không phải nói muốn vào thành chỉ cần giao nộp một Thần vũ tệ thôi sao?”
“Ha ha...” Người canh gác thành Kính lắc đầu: “Hôm nay tăng giá rồi, cần hai đồng mới có thể vào thành. Nếu ngươi thiếu một đồng…” Hắn chỉ tay vào đám võ giả đông nghẹt đằng kia: “Thì đi nhận nhiệm vụ giống bọn họ, tích lũy đủ điểm rồi mới có thể vào thành!”
Để có thể trở thành lính gác cổng của thành Kính cũng không dễ. Những tên lính gác cổng này có mối liên hệ chặt chẽ với một số nhân vật trong thành. Nếu La Chinh xác định chỉ có một Thần vũ tệ, tất nhiên là bọn họ sẽ không bỏ qua cơ hội này để biến nó thành của mình.
Nếu La Chinh thực sự cố thể lấy ra đồng Thần vũ tệ thứ hai, vậy càng tốt hơn rồi...
Những người như La Chinh không biết từ xó núi nào liều lĩnh xông ra, bọn họ đã thấy quá nhiều rồi. Đặc biệt là những người hiền lành như La Chinh, chỉ cần nói vài câu là có thể đuổi đi rồi. Một võ giả chứng thần thì có thể làm được gì trước cổng thần thành chứ?
Tất nhiên, La Chinh sẽ không lấy đồng Thần vũ tệ thứ hai ra, sắc mặt hắn dần trở nên lạnh lùng: “Ta không có thời gian để nhận nhiệm vụ.”
“Vậy thì đợi đến khi ngươi kiếm được đồng Thần vũ tệ thứ hai rồi hãy đến.” Tên lính gác nở nụ cười châm biếm, nhẹ nhàng tung Thần vũ tệ trong tay lên.
Khi Thần vũ tệ được ném lên lần thứ hai, đôi mắt của La Chinh đột nhiên lóe lên tia sáng màu vàng!
Cực Ác lão nhân đã căn dặn hắn tuyệt đối không được gây sự ở thành Kính. Vậy nên hắn đã cố gắng che giấu sức mạnh linh hồn của mình, ẩn đi tất cả sự sắc bén.
Nhưng người trong Thần Vực không giống với người trong vũ trụ. Ở nơi đây, người hiền sẽ bị bắt nạt, ngựa hiền sẽ bị người cưỡi lên lưng!
Thanh kiếm nhỏ màu vàng ở quanh linh hồn La Chinh lóe lên, một luồng uy áp linh hồn cực kỳ mạnh mẽ bắn ra, những mũi tên nhỏ vô hình lập tức lướt qua linh hồn của tên lính gác cổng!
Những tên lính gác cổng này chỉ là võ giả Giới Chủ Cảnh!
Mà trong Thần Vực, chênh lệch giữa võ giả cùng cấp lớn hơn nhiều so với trong vũ trụ!
Ví dụ, Tiểu Ô là võ giả Thần Biến Cảnh, nhưng uổng có một thân tu vi mà lại thiếu hiểu biết về võ đạo đến khiến người ta “sôi máu”.
Võ giả Giới Chủ Cảnh cũng giống như vậy. Hầu hết thần dân đều tu luyện đến “võ giả chứng thần”, nhưng trên thực tế lại không có cơ hội để “chứng minh thần đạo”, cũng chỉ uổng phí tu vi.
Không có nhiều Giới Chủ tu luyện linh hồn đến cấp “Ngọc Bích Chiến Hồn”, chứ đừng nói đến cấp “Bạch Ngân Chiến Hồn” hay “Hoàng Kim Chiến Hồn”. Mặc dù sức mạnh linh hồn của La Chinh chỉ là Hoàng Kim Chiến Hồn, nhưng bởi vì tu luyện “thần quyết Đại Diễn” nên uy áp linh hồn của hắn sắc bén không kém gì thần!
Những uy áp linh hồn đó biến thành mũi tên nhỏ bắn ra, tuy không làm tổn thương linh hồn của tên lính gác cổng, nhưng chỉ riêng uy áp chứa trong đó thôi đã khiến tên này sởn tóc gáy. Từ sống lưng hắn truyền tới cảm giác lạnh buốt, toàn thân từ xương cốt đến cơ bắp đều đã hoàn toàn cứng đờ!
“Phù, phù...”
Cuối cùng, mũi tên vô hình sắc nhọn đâm vào cánh cổng đằng sau hắn ta, trên cánh cổng kiên cố bèn xuất hiện hai vết xước nhỏ.
Mặc dù La Chinh đã cố gắng hết sức để không cho uy áp linh hồn lan ra, nhưng trong khoảnh khắc đôi mắt La Chinh lóe ra tia sáng màu vàng, một hàng lính gác cổng vẫn cảm thấy kinh hãi, cả người cứng đờ tại chỗ!
Thần vũ tệ vẫn xoay tròn trên không trung rồi rơi xuống.
Tay phải của La Chinh vươn ra nhanh như chớp, bắt lấy Thần vũ tệ. Sau đó, hắn quơ quơ Thần vũ tệ trước mặt tên lính gác cổng: “Cất cho kỹ nhé!” Hắn nhàn nhạt nói, rồi nhét đồng tiền vào túi áo của đối phương. Sau đó, hắn không thèm quay đầu mà đi qua tên lính gác cổng, tự đẩy cánh cổng lớn của thành Kính ra rồi đi vào.
Mãi đến khi cánh cổng đóng lại, những tên lính gác cổng có mặt ở đó mới hoàn hồn. Bọn họ ngơ ngác nhìn nhau nhưng không nói được lời nào...
Trong Thần Vực rất ít khi đột nhiên xuất hiện một số thiên tài được ông trời thiên vị giống như trong vũ trụ.
Những thiên tài có thể làm nên trò trống đều có thế lực chống lưng, thậm chí dựa vào tài năng và tiềm lực của người đó có thể phán đoán ra cấp bậc thế lực của đối phương. Nguồn :
Là đi ra từ thôn núi nhỏ? Hay đến từ thần thành bình thường? Hay do thần thành trung tâm bồi dưỡng ra? Thậm chí là đến từ bốn thần mộc lớn, hay nhà quyền thế trên đảo nổi, trong đó luôn có sự khác biệt nhỏ bé. Đối với những người tinh mắt thì có thể dễ dàng nhận ra!
Những tên lính gác cổng này thuộc loại không biết nhìn người, nhưng không có nghĩa bọn họ là những kẻ ngốc, ít nhất bọn họ vẫn có khả năng phân biệt.
Cấp độ linh hồn mà La Chinh bày ra là cảnh giới mà bọn họ hoàn toàn không thể đoán được. Nhân vật như vậy cho dù là thần thành trung tâm của một vực cũng không thể bồi dưỡng ra. Ít nhất cũng phải đến từ bốn thần mộc lớn, hay thậm chí có thể là thiên tài của đảo nổi!
Nhân vật giống như thế, đừng nói là một người gác cổng mà ngay cả thần bình thường cũng không dám tùy tiện đụng vào.
Cuối cùng, tên lính gác kia sờ Thần vũ tệ trong túi, nuốt một ngụm nước bọt, vẫn không thốt lên lời.
La Chinh đã khống chế sức mạnh rất tốt, vừa có thể cảnh cáo được những tên lính gác đó, lại vừa không gây ra hỗn loạn gì. Ít nhất là không dẫn đến sự chú ý của những vị thần trong thành Kính. Suy cho cùng, thân phận hiện tại của La Chinh quá nhạy cảm.
Sau khi bước vào thành Kính, khí thế toàn thân La Chinh như tuyết gặp ánh mặt trời, đã hoàn toàn biến mất...
Mặc dù thành Kính là một trong bảy thần thành lớn của Trường Không Vực, nhưng nó không lớn như trong tưởng tượng của La Chinh. Hắn bèn hỏi Cực Ác lão nhân: “Tại sao không xây dựng thành Kính to hơn một chút?” Cực Ác lão nhân chỉ hỏi lại một câu: “Xây to như thế để làm gì?”
Trong vũ trụ, diện tích của một số thánh thành có thể nói là vô cùng rộng lớn, nhưng trong Thần Vực, mục đích xây dựng thần thành lại không giống nhau.
Trong vũ trụ có hàng chục thánh địa thập phẩm vì mở rộng mà không ngừng thu hút thiên tài, để sinh ra càng nhiều Giới Chủ, ngày sau mới có khả năng tranh giành ngôi vị Thiên Tôn.
Thần Vực đã phát triển qua vô số kỷ nguyên thần, là một thế giới đã có xu hướng ổn định.
Không phải là nói trong Thần Vực không có thiên tài, chỉ là khái niệm này đã nhỏ đến mức không đáng kể. Vì thế dục vọng bành trướng của các thế lực lớn không cao. Giống như những nhà quyền thế trên đảo nổi, mỗi năm qua đi cũng chỉ là thay đổi một chút thứ tự xếp hạng, rất khó có thần thăng cấp lên đại viên mãn, cũng càng khó có thần được phong thánh.
Chính bởi vì như thế, sự phân phối tài nguyên đều hướng về các thế lực lớn, dẫn tới sự cạnh tranh giữa các võ giả cấp thấp càng trở nên tàn khốc hơn!
Sau khi vào thành, La Chinh đi thẳng về phía tây của thành Kính theo chỉ dẫn của Cực Ác lão nhân, chỉ có nơi đó mới có con đường truyền tống băng qua Trường Không Vực.
“Trường Không Vực chỉ là một vực nhỏ, có ba thế lực gia tộc đóng quân tại đây. Ba thế lực này khống chế toàn bộ thần thành trong Trường Không Vực. Nhưng người biết tin tức bên trong đều hiểu rõ, ba thế lực đó chẳng qua chỉ là con rối của Hàm gia mà thôi. Khi sử dụng con đường truyền tống, ngươi có thể đi đến Lục Nhâm Vực ở phía nam Trường Không Vực, đó là vùng đất tổ của Hàm gia.” Cực Ác lão nhân nói
“Hàm gia? Đất tổ?” La Chinh hơi sửng sốt.
Cực Ác lão nhân gật đầu, nói một cách kính trọng: “Đúng vậy, Thánh Hoàng của Hàm gia đã được phong thánh cách đây một trăm ba mươi kỷ nguyên thần. Ngày nay, Hàm gia là một nhà quyền thế lớn trên đảo nổi. Ta đã không ở đây vài kỷ nguyên thần, có lẽ xếp hạng đảo nổi của Hàm gia lại thăng cấp rồi! Trước kia, Lục Nhâm Vực là vùng đất tổ của Hàm gia, có thể đến đó tìm chút cơ hội.”