Bách Luyện Thành Thần

Chương 1759





Như Cực Ác lão nhân đã nói, các quy tắc trong thần thành rất nghiêm ngặt, đừng nói là vị thần cấp thấp, cho dù là vị thần cấp cao cũng không dám tùy tiện ra tay!

Đời này, La Chinh từng nghe rất nhiều lời đe dọa, nhưng chắc có lẽ lời dọa dẫm này là không có sức nặng nhất. Thậm chí hắn còn nghi ngờ, đầu óc của người này như thế, sao lại có thể trở thành thần được nhỉ...

Điều khiến La Chinh thấy khó hiểu là, có lẽ việc trở thành thần trong Thần Vực không khó như hắn nghĩ.

Hơn nữa, chênh lệch sức mạnh giữa thần với thần cũng tương đối lớn. Ví dụ như Mục Cửu, Mục Thiên đều là thần cấp thấp, nhưng với tư cách là đệ tử của Mục Hải Cực, bọn họ có thể giết chết một vị thần bình thường trong chớp mắt!

Giống như Chiến Bắc Hải cũng là một vị thần cấp thấp, nhưng sức mạnh của Chiến Bắc Hải lại mạnh hơn nhiều so với Mục Thiên, Mục Cửu, Tinh Vĩ và những người khác.

Đây cũng là lý do tại sao Cực Ác lão nhân đề nghị La Chinh gia nhập vào nhà quyền thế trên đảo nổi. Chỉ khi trở thành đệ tử của một vị thánh nhân nào đó, La Chinh mới có thể nhanh chóng nâng cao sức mạnh của mình.

“Để lại cái gì?” La Chinh ngây thơ hỏi.

Người đàn ông trung niên cười lạnh: “Đương nhiên là những Thần vũ tệ trên người ngươi rồi!”

Nghe vậy, La Chinh tiện tay tìm kiếm trên người, lấy ra sáu bảy Thần vũ tệ: “Ngươi nói cái này sao?”

Nhìn thấy những Thần vũ tệ trong tay La Chinh, đôi mắt của người đàn ông trung niên đột nhiên sáng lên, vội vàng gật đầu: “Đúng, đúng! Chính là những cái này!” Nói rồi, hắn liền giơ tay muốn cướp những Thần vũ tệ kia.

“Nằm mơ đi!”

La Chinh rút tay lại, như biến hóa ảo thuật mà giấu những Thần vũ tệ đó đi...

“Ngươi! Muốn chết à...”

Vị thần này bị La Chinh đùa bỡn hai lần, cuối cùng thẹn quá hóa giận!

Trong mắt hắn lập tức nổi lên vài bông tuyết, một luồng hơi thở băng giá xuất hiện. Vị thần này tu chính là “thần đạo Tuyết Ấn”, thứ La Chinh đã từng thấy trong hành lang Đế Giả của chiến trường mộng ảo.

Chỉ có điều, tuy cùng là thần, nhưng thần được rèn luyện trong vũ trụ mạnh hơn rất nhiều so với thần bình thường trong Thần Vực.

Mặc dù hơi thở đó rất mạnh mẽ nhưng tâm cảnh của La Chinh không hề bị ảnh hưởng. Đồng thời, hắn nhanh chóng lùi về phía sau!

“Cực Ác lão nhân, không phải ngươi nói trong thành Kính không thể đánh nhau sao?” La Chinh thấy dáng vẻ sắp ra tay của người đàn ông trung niên bèn hỏi trong đầu.

Cực Ác lão nhân cũng hơi cạn lời: “Ngươi chọc giận đồ đần này rồi! Nhưng hắn ta cũng gặp xui xẻo rồi...”

Động tĩnh bên này đã kinh động đến những người canh gác trước con đường truyền tống. Những người canh gác đó cũng tỏ vẻ đầy kinh ngạc, nhìn tên thần kia như nhìn một kẻ ngốc vậy...

Cùng lúc đó, một tia sáng màu xanh dựng thẳng lên ở trung tâm thành Kính. Tia sáng xanh đó bắn thẳng về phía chân trời. Một bảng đá từ từ dâng lên khỏi mặt đất, rồi lập tức bay về phía tây của thành Kính với tốc độ cực nhanh!

Sau khi bảng đá đó xuất hiện liền dẫn tới sự chú ý của vô số võ giả trong thành Kính.

“Lại có kẻ ngốc nào ra tay trong thành Kính vậy!”

“Thực sự cho rằng những quy tắc mà Tiền gia đặt ra chỉ để trưng thôi sao? Đây không phải là muốn chết à!”

“Sao nó lại đi về phía tây của thành nhỉ...?”

Vì sợ hãi sự trừng phạt của bảng đá, những võ giả trong thành Kính đều cẩn thận từng li từng tí. Đừng nói đến việc vận chuyển chân nguyên, đến cả chân nguyên truyền âm họ cũng không dám sử dụng. Chứ đừng nói đến lấy thần cách ngưng kết ra “thế” trong cơ thể. Thường thường, khi bọn họ tu luyện hoặc truyền dạy võ thuật giữa sư đồ thì đều đi đến khu vực được chỉ định trong thành. Nếu sơ xuất không chú ý thì sẽ bị bảng đá trừng phạt.

Vị thần kia bởi vì tức giận kích động nên mới ngưng kết thế trong cơ thể. Nhưng hắn còn chưa ra tay thì đã nhìn thấy trên trời lóe lên tia sáng màu xanh, một bảng đá bay thẳng về phía hắn, dọa hắn hồn bay phách lạc, hắn vô cùng đau khổ nói: “Ta, ta... không định thực sự ra tay mà!”

Đáng tiếc, đá phiến đó không phải là con người, nó căn bản không nghe lời giải thích của vị thần này. Một tia sấm sét thoát ra từ bề mặt của bảng đá, những tia sét này ngưng tụ lại, hình thành lên một tia chớp to lớn, bất ngờ đánh về phía vị thần đó.

“Ầm ầm!”

Mặc dù tia chớp này nhìn có vẻ rất bình thường, nhưng dường như không thể chống lại uy lực chứa trong đó.

“A a a a!”

Tia chớp này đánh vào người vị thần kia, những tia chớp nhỏ vụn còn không ngừng di chuyển trên người hắn. Người này phát ra những tiếng kêu rên, không ngừng lăn lộn trên mặt đất, một lúc sau mới ngừng lại!

La Chinh vẫn cảm nhận được hơi thở sinh mệnh yếu ớt trên người vị thần này, biết rằng người này vẫn chưa chết. Nhưng bị sét đánh như vậy thì không chết thì cũng mất nửa cái mạng!

“Bảng đá đó...” La Chinh ngước nhìn lên bảng đá trên bầu trời, đôi mắt đầy vẻ tò mò.

Hắn từng nghe Tinh Vĩ nói qua trong Thần Vực có một bảng đá, cho dù là thánh nhân cũng bị ràng buộc. Lúc trước, Mục Hải Cực ra tay với vũ trụ Đại Diễn, nên vì vậy cũng bị bảng đá trừng phạt. Chỉ có điều, bảng đá to bằng bàn tay trước mắt có thể trói buộc được thần thì không nói làm gì, nhưng thật sự ngay cả thánh nhân cũng sợ nó sao?

“Đây không phải là bảng đá vạn giới.” Cực Ác lão nhân nhắc nhở nói, “Đây chỉ là một bảng đá mười giới mà thôi.”

“Bảng đá mười giới?” La Chinh tò mò hỏi, “Bảng đá này có hơn một tấm sao?”

Cực Ác lão nhân cười khà khà: “Không thì ngươi cho rằng những thần thành này đến từ đâu?”

Từ sau khi bia đạo xuất hiện trong Thần Vực, những bảng đá này cũng lần lượt xuất hiện ở nhiều nơi trong Thần Vực. Những bảng đá này có to có nhỏ, trong đó những bảng đá nhỏ được gọi là “bảng đá mười giới”, bảng đá to gọi là “ bảng đá trăm giới”, bảng đá to hơn nữa gọi là “bảng đá nghìn giới”.

Người trong Thần Vực đã nhanh chóng phát hiện ra công dụng của những bảng đá này. Có thể đặt ra quy tắc trên những bảng đá này. Trong phạm vi bảng đá che phủ, nếu vi phạm quy tắc thì sẽ bị nó trừng phạt.

Từ khi những bảng đá này được sinh ra, chúng chưa từng bị hư hại, ngay cả thánh nhân cũng không thể làm hỏng cho dù là “bảng đá mười giới” yếu nhất.

Tất cả thần thành trong Thần Vực đều được xây dựng xung quanh một bảng đá. Do đó phạm vi của những thần thành này cũng liên quan đến kích thước của bảng đá.



Ban đầu, Trường Không Vực chỉ là một vực nhỏ, mà thành Kính lại nằm ở phía bắc của Trường Không Vực, còn là một thần thành tương đối xa, chỉ có bảng đá mười giới. Nhưng “thần thành Trường Không” ở trung tâm Trường Không Vực lại có bảng đá trăm giới.

Trung tâm của vùng đất tổ Hàm gia ở Lục Nhâm Vực, “thần thành Lục Nhâm” cũng có “bảng đá nghìn giới”.

“Ta hiểu rồi, nói như vậy... bảng đá vạn giới có thể trấn áp các vị thánh nhân?” La Chinh hỏi.

“Thông minh! Khà khà, bảng đá vạn giới này còn được gọi là ‘bảng đá thống trị’. Đối mặt với bảng đá này cho dù là thánh nhân cũng chẳng là gì. Hơn nữa phạm vi che phủ của bảng đá vạn giới là toàn bộ Thần Vực...” Cực Ác lão nhân giải thích.

Nghe đến đây, La Chinh vẫn còn một chút nghi hoặc: “Những bảng đá này đã lợi hại như vậy, tại sao không ai sử dụng bảng đá làm vũ khí? Nếu ta mang theo một bảng đá nghìn giới và đặt ra các quy tắc có lợi cho ta thì còn ai dám ra tay với ta nữa?”

“Ha ha ha, xứng đáng là con trai của thánh nhân, suy nghĩ thực sự nhanh nhạy.” Cực Ác lão nhân khen ngợi, “Nghe nói thời xa xưa thực sự từng có chuyện như vậy xảy ra. Một số vị thần cấp cao sử dụng bảng đá làm vũ khí của mình và viết lên đó một số quy tắc cực kỳ vô lại, chẳng hạn như quy tắc ‘không ai có thể ra tay với ta’.” Một khi có ai đó ra tay với ông ta thì sẽ bị bảng đá tấn công... Vào thời điểm đó, thực chất cuộc chiến giữa một số vị thần mạnh mẽ là cuộc chiến giữa các bảng đá.

“...”

Tưởng tượng một chút về hình ảnh các vị thần mang theo những bảng đá chiến đấu, La Chinh cũng thấy cạn lời, nhưng phải nói rằng đây thực sự là một thủ đoạn cực kỳ lợi hại.

“Nhưng sau đó phương pháp này đã không được sử dụng nữa. Có người đã viết lại quy tắc trên bảng đá vạn giới. Bảng đá vạn giới này là bảng đá thống trị, có thể khống chế toàn bộ bảng đá trong Thần Vực. Nếu ta nhớ không nhầm, quy tắc một trăm linh tư là: Bất kỳ ai cũng không được lấy bảng đá làm vũ khí cá nhân. Sau khi quy tắc này xuất hiện, các vị thần cũng chỉ có thể buông xuống bảng đá của bản thân...” Cực Ác lão nhân nói.

“Quy tắc này thật sự đáng kinh ngạc.” La Chinh cảm thán.

“Cũng không còn cách nào khác. Để trở nên mạnh mẽ hơn, tất cả mọi người đều liều mạng nghiên cứu. Đừng nhìn Thần Vực hiện nay ổn định và có quy tắc nghiêm ngặt, nhưng vẫn có nhiều người đang cố gắng tìm kiếm sơ hở của quy tắc, muốn tìm kiếm một chút cơ hội trèo lên cao...” Cực Ác lão nhân nói.

La Chinh gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Vào lúc này, có ba vị thần tuần tra mặc áo giáp màu đỏ đen đan xen lao ra từ một phía. Sau khi bảng đá được kích hoạt đã kinh động đến một số người trong thành Kính, bọn họ sẽ đi tuần tra một phen theo thường lệ.

Ba vị thần này quan sát người đàn ông trung niên đã mất nửa cái mạng trên mặt đất, rồi quay sang hỏi thăm La Chinh một chút. Sau khi hiểu rõ quá trình liền rời đi, mặc dù những quy tắc trên bảng đá rất nghiêm ngặt, nhưng mỗi năm đều có những kẻ ngốc phạm pháp...

Trước khi rời đi, mấy vị thần tuần tra này cũng có chút tò mò về thân phận của La Chinh. Nhưng xét có cùng, trong võ giả chứng thần có rất ít người có đủ Thần vũ tệ để sử dụng con đường truyền tống.