Bách Luyện Thành Thần

Chương 1788





Chương 1788THƯỚC VÔ LƯỢNG CHẤN ĐỘNG KHÁC THƯỜNG

Sau khi tiến vào thần thành, La Chinh vẫn luôn cực kỳ cẩn thận.

Nếu thần đạo Đoạn Tình bị liệt vào đạo cấm, La Chinh sẽ không tùy tiện sử dụng, càng không sử dụng nơi đông người.

Trong lầu Hãn Nguyệt, khi dùng thần niệm điều khiển một luồng linh hồn để tấn công, La Chinh đã cố gắng xóa đi sự sắc bén trong linh hồn, nên nó chỉ có thể xem như bản cải tiến của “Kinh Thần Thứ” mà thôi...

Đối mặt với sự tấn công của kiếm trận do đạo uẩn biến thành, La Chinh không né tránh mà để mặc những bóng kiếm kia chui vào đầu.

Đợi đến khi những bóng kiếm đó tụ lại trong đầu, vừa mới tập hợp lại thành kiếm trận thì thanh kiếm linh hồn nhỏ màu vàng trên bề mặt linh hồn của La Chinh lập tức phát ra ánh sáng chói mắt. Dưới ánh sáng vàng chiếu rọi, mọi bóng kiếm đều bị ánh sáng vàng làm nổ tan nát!

Đôi mắt là cửa sổ linh hồn, khi ánh sáng vàng phóng ra, La Chinh đã nhắm mắt lại, giấu linh hồn rực rỡ ánh vàng trong đầu.

Khi hắn mở mắt ra lần nữa, mọi thứ đã trở lại như thường...

Cảnh này khiến Tiết Mai gần đó nghẹn họng nhìn trân trối. Nàng thấy La Chinh không né tránh, còn tưởng La Chinh có chí bảo bảo vệ linh hồn gì đó. Dựa vào thiên phú La Chinh biểu hiện ra, chuyện này là rất có khả năng.

Nàng không ngờ La Chinh vốn không có chí bảo gì, mà để mặc kiếm trận do uy áp của đạo uẩn biến thành đâm vào trong đầu hắn.

Ngay khi nàng lo lắng La Chinh có thể sẽ bị biến thành kẻ ngốc thì La Chinh đã ổn định trở lại, không coi ai ra gì mà bước lên bậc thang tiếp theo.

“Khó trách ông lão trên đảo nổi coi trọng hắn.” Tiết Mai âm thầm thở dài, nghĩ đến số mệnh của mình, trong lòng nhịn không được cảm khái.

La Chinh không biết Tiết Mai là một cô gái đa sầu đa cảm. Khi hắn tiếp tục leo lên, uy áp của đạo uẩn biến hóa ra đủ thứ, đều chui vào trong đầu La Chinh.

Có tòa tháp chín tầng, có hàng nghìn hàng vạn thanh kiếm khổng lồ, có rắn hai đầu, sương mù màu tím biến hóa đủ cả. Nhưng dù chúng nó có hình dạng gì thì suy cho cùng vẫn là do uy áp của đạo uẩn biến thành, uy lực đều như nhau.

Mấy thứ này chui vào trong đầu, khiến La Chinh khó tránh khỏi phải nhắm mắt lại, rồi dùng uy áp linh hồn của mình tiêu diệt.

Nhưng số lượng mấy thứ này thật sự rất nhiều, cứ chui từng đợt vào đầu La Chinh. Cuối cùng hắn trực tiếp nhắm hai mắt lại, dựa vào thần thức thăm dò ra hoàn cảnh xung quanh, tiếp tục bước nhanh lên cầu thang.

Dưới mỗi tấm bia đạo đều có trên trăm bậc thang, đa số võ giả chứng thần chỉ có thể dừng lại ở bậc thứ năm mươi đến sáu mươi. Ví dụ như Tiết Mai, nàng dừng lại ở bậc năm mươi hai. Nếu xa hơn một bước, áp lực nàng phải đối mặt sẽ tăng gấp đôi, đã quá sức chịu đựng của nàng.

Nhưng dưới tốc độ leo lên nhanh chóng của La Chinh, hắn đã đến bậc thứ chín mươi…

“Tên kia tính đi lên đỉnh luôn ư?”

“Trên lý thuyết, càng đến gần thì càng dễ dàng kết nối với bia đạo, nhưng cũng phải đối mặt với uy áp càng lớn, còn lĩnh ngộ kiểu gì được?”

“Các ngươi nhầm rồi! Ta nhắc lại lần nữa, La Thiên Hành là một tên đàn ông, căn bản không thể tu luyện thần đạo Tử Khí!”

“…”

Nhất thời, rất nhiều võ giả chứng thần đều không thể tập trung tìm hiểu bia đạo, trái lại đi lãng phí thời gian chú ý đến La Chinh. Bọn họ đều muốn biết, rốt cuộc người này muốn làm gì?

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người ở đây, La Chinh đã bước lên bậc cao nhất.

Khi hắn đứng lên bậc cao nhất, khí màu tím trên bia đạo bắt đầu chấn động, giống như thủy triều ùa đến, thậm chí không kịp biến hóa hình dạng đã chui vào trong đầu La Chinh.

Đầu La Chinh giống như một hố đen, những khí màu tím đó liên tục trút xuống, đều có đi mà không có về!

Một lúc lâu sau...

Có lẽ đạo uẩn trên bia đạo tiêu hao quá nhiều, rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại, không hề vọt về phía La Chinh nữa. Nó tiếp tục chậm rãi quay xung quanh bia đạo, không còn chút uy hiếp nào.

Lúc này, La Chinh mới mở mắt, yên lặng nhìn bia đạo trước mắt…

“Thuật Đại Tử Khí, khí màu tím hóa thành điềm lành Thánh Cảnh, tự hình thành một giới. Vạn vật vận chuyển theo ba điều, quy tắc số mệnh diễn biến ra ban đầu, không từ chối thánh mệnh, không nghênh đón ta sinh ra...”

Chữ viết màu tím khắc trên bia đạo rất đẹp, chắc hẳn người chế tạo bia đạo này là phụ nữ.

La Chinh quan sát tỉ mỉ, mơ hồ hiểu được cách dùng thần thông thuật Đại Tử Khí.

Trên thực tế, thuật Đại Tử Khí là một dạng khác của chân nguyên, nhưng nó kế thừa một ít năng lực của khí hỗn độn. Ví dụ như tái tạo lại một thế giới.

Trong vũ trụ Đại Diễn, Tử Cực giới chính là một thế giới độc lập. Quy tắc trong giới đó hoàn toàn khác với Đại Giới khác. Nơi đó do một vị thần tu luyện “thuật Đại Tử Khí” tạo nên.

Với sự khác nhau giữa thế giới do thuật Đại Tử Khí tạo thành và thế giới trong cơ thể, càng tu luyện lên cao, còn có thể tự mở ra một thế giới trong Thần Vực. Tuy thế giới này không bằng vũ trụ, nhưng vẫn mạnh hơn thế giới bình thường trong cơ thể. Vì vậy, thần tu luyện thuật Đại Tử Khí tới “đại viên mãn” có thể xưng là á thánh.

Mà khả năng điều khiển trong thuật Đại Tử Khí là thâm thúy nhất. Thần tu luyện thần đạo này giỏi nhất chính là kiếm trận, cho nên công pháp mà Khê Ấu Cầm lấy trong Tử Cực giới, chính là công pháp về kiếm trận.

“Mặc dù Âm Thể Tử Cực của La Yên do cha ban cho, nhưng không biết nàng có tu thành thuật Đại Tử Khí hay không, hay là chuyển sang thần đạo khác? Không biết cha có sắp xếp khác cho chuyện này không...”

Cho tới nay, La Chinh vẫn mù tịt với mọi sắp xếp của cha mình. Hắn không biết suy xét của La Tiêu bắt nguồn từ đâu, ông cũng không cho hắn biết được toàn bộ nhân quả. Ông chỉ đặt một pho tượng thánh nhân Mục Hải Cực vắt ngang trước mặt hắn.

Ngay lúc La Chinh đang suy nghĩ, trong đầu hắn bỗng truyền tới một chút rung động...

Sâu trong đầu, thước Vô Lượng bỗng chầm chậm xoay tròn, một tia sáng đen bắt đầu lóe ra ở một đầu thước Vô Lượng. Ánh sáng đen đó từ từ chạy qua từng vạch trên thước Vô Lượng, cuối cùng dừng lại ở chính giữa của một vạch trên thước!

“Ầm!”

Khi thước Vô Lượng dừng lại trên vạch đó, nó lập tức bùng nổ ra ánh sáng mãnh liệt, như ngọn lửa, như ráng chiều, giống như ánh sáng khi Mặt Trời bốc cháy đến giây phút cuối!

“Đó, đó là...”

Cực Ác lão nhân ở trong đầu chú ý tới cảnh này, vẻ mặt đầy khiếp sợ. Ông ta đã sớm phát hiện ra sự tồn tại của cây thước màu xanh ngọc này. Nhưng dù Cực Ác lão nhân có hiểu biết rộng rãi, song vẫn không biết lai lịch của cây thước xanh ngọc này. Huống chi, Cực Ác lão nhân vẫn khá biết điều, không hề hỏi nhiều. Không ngờ bây giờ cây thước xanh ngọc này lại phát ra động tĩnh lớn như vậy.

Ánh sáng dữ dội phóng ra từ trong đôi mắt La Chinh, con ngươi màu đen của hắn như hỏa nhãn kim tinh, bên cạnh con ngươi của hắn đã hình thành một vòng tròn rực rỡ, lóa mắt!

La Chinh cũng lộ vẻ kinh ngạc, hoàn toàn không biết đang xảy ra chuyện gì.

Nhưng sau khi đôi mắt xảy ra biến dị, những gì hắn nhìn thấy trên bia đạo đã khác hoàn toàn. Chữ trên bia đạo thay đổi, tất cả chữ viết bắt đầu liên tục vặn vẹo, mà ánh sáng tím do đạo uẩn ngưng tụ cũng điên cuồng chấn động!

“Ơ, làm sao vậy...”

Trên bậc thang, Tiết Mai cũng đầy kinh ngạc.

Tuy hành động của La Chinh rất kỳ lạ, nhưng bản thân Tiết Mai vẫn cực kỳ cố gắng vươn lên. Nàng đang vội vàng tìm hiểu đạo uẩn trên bia đạo nên không chú ý tới La Chinh cho lắm.

Chỉ có điều bây giờ, đôi mắt La Chinh bỗng sáng lên, nhìn chằm chằm bia đạo, khuấy cho đạo uẩn trên bia đạo rối tinh rối mù, nàng căn bản không thể hiểu được đạo uẩn trong đó...



La Chinh cũng không muốn gây ra chấn động lớn như vậy, nhưng thước Vô Lượng vốn im lặng trong đầu bỗng trở nên “không bình thường” khi đứng trước bia đạo!

Bây giờ, không chỉ là những võ giả chứng thần ở đây chú ý tới La Chinh, mà kể cả Phủ chủ phủ Hàm Thiên và những thần giảng đạo ở chỗ khác, cũng yên lặng chú ý La Chinh, biểu tình trên mặt đám người này khá là đặc sắc.

“Rốt cuộc tên nhóc La Thiên Hành này có bí mật gì vậy?”

“Đôi mắt của tên nhóc kia... Hình như là Hỏa Thần Nghĩa Đồng?”

“Tuyệt đối không phải Hỏa Thần Nghĩa Đồng! Nếu không thì tại sao hắn có thể khuấy đảo đạo uẩn trên bia đạo. Tấm bia đạo thuật Đại Tử Khí đó là do Hàm Cửu Di tự tay tạo ra, đạo uẩn trong đó nồng đậm hơn bia đạo khác rất nhiều.”

Hàm Cửu Di chính là một vị thần đại viên mãn. Hàm gia ngày nay, ngoài Thánh Hoàng ra, còn có một vị á thánh chính là Hàm Cửu Di. Hàm Cửu Di dùng thuật Đại Tử Khí xây dựng nên “tuyệt địa Tử Thiên”. Có lẽ, nó không khổng lồ bằng vũ trụ, nhưng việc “tuyệt địa Tử Thiên” tự thành một giới cũng khiến Hàm Cửu Di mạnh hơn thần đại viên mãn bình thường rất nhiều.

Chỉ có điều, lúc này đạo uẩn trên tấm bia đạo này đã rối tung lên, chữ viết màu tím mơ hồ có dấu hiệu sụp đổ, mà sự lý giải sâu nhất giấu trong đạo uẩn, lại hóa thành một ánh sáng tím yên lặng chui vào trong mắt La Chinh...