Bách Luyện Thành Thần

Chương 1800





Chương 1800HANG ĐỘNG DI CHUYỂN

Người Thiết gia vẫn đang đợi bên ngoài...

Thiết Nham đứng ở mép của một cái hố lớn, thấy La Chinh đào ra một lối đi, trên mặt cũng lộ vẻ do dự.

Nửa giờ trước, dưới đất không ngừng truyền đến chấn động dữ dội. La Chinh muốn đào thông tầng đá mạch. Âm thanh rung lắc dữ dội kia kéo dài được một lúc thì dừng lại. Theo dự đoán của Thiết Nham, La Chinh sẽ từ bỏ.

Đối với tầng đá mạch này, cho dù các trưởng bối của Thiết Nham có ra tay thì cũng khá tốn sức. Huống hồ, trong tầng đá mạch này lại chẳng có cái gì, La Chinh có đào tiếp thì cũng không thể tìm thấy thứ hắn muốn.

Đợi mãi một lúc lâu mà vẫn không thấy động tĩnh gì nữa, Thiết Nham nhịn không được nên đi xuống xem thế nào.

Lúc này, Nhị thúc và Tam thúc của Thiết Nham cũng trượt xuống từ mép hố.

Trước đây, Nhị thúc đã phát hiện ra khối đất sét đó, mà cái hố lớn này cũng là do Nhị thúc và Tam thúc đào ra.

“Tên La Thiên Hành đó vẫn chưa ra à?”

Các trưởng bối của Thiết gia cũng đang chú ý đến nơi này, nhưng lại không tiện xuất hiện. La Thiên Hành đã tiếp xúc với Thiết Nham thì những việc này cứ để đám tiểu bối giải quyết. Hiện tại, đã nửa ngày đến nơi mà mãi không có động tĩnh gì, bọn họ cũng hơi lo lắng.

Suy cho cùng, hiện tại La Thiên Hành đang là một nhân vật nổi tiếng ở phủ Hàm Thiên, nếu thực sự xảy ra chuyện gì ở Thiết gia bọn họ thì sẽ không ổn.

Thiết Nham lắc đầu: “Vẫn không có động tĩnh.”

Nhị thúc và Tam thúc liếc nhìn nhau, Nhị thúc nói: “Vào xem thế nào đi, không được để xảy ra chuyện.”

“Khà khà, có chuyện gì được chứ...” Tam thúc vênh váo cười.

Thiết gia đã ở đây nhiều năm. Nơi này cách thần thành Lục Nhâm không xa, gần như không thể xuất hiện những thứ hung dữ, to lớn. Mặc dù Tam thúc của Thiết gia nói như vậy, nhưng vẫn đi theo Nhị thúc chui vào con đường mà La Chinh đào ra. Thiết Nham cũng đi theo phía sau.

Chưa đi được bao lâu đã nghe thấy Nhị thúc nhắc nhở: “Chú ý, dưới chân có một cái hố.” Nói xong, Nhị thúc bước về phía trước. Ba người bọn họ tiếp tục đi chưa được bao lâu thì đã gặp phải đường cụt.

“Ha ha, chắc là tên nhóc ấy vừa mới đào ra cái hố kia rồi. Chúng ta cũng xuống đó xem sao.” Nhị thúc của Thiết Nham có tâm tư vô cùng tinh tế, vậy mà lại có thể suy đoán ra cách nghĩ của La Chinh. Rất có thể La Chinh đi được nửa đường thì cảm nhận được điều bất thường, thế nên mới quay lại, tiếp tục đào xuống dưới. “Ta nghi, có lẽ hắn đã cảm nhận được gì đó. Thiết Nham, cháu không cần xuống dưới nữa, ta và Tam thúc của cháu xuống là được rồi.”

Tuy nhiên, khi hai vị thần từ từ rơi xuống đáy cái hố kia, trên mặt bọn họ đều là vẻ kỳ quái.

Nhị thúc giậm chân: “Nhóc con, giỏi thật. Đào xuyên qua tầng đá mạch nhiều như vậy rồi. Nhưng... sao lại không thấy người đâu?”

Vẻ mặt Tam thúc của Thiết Nham đầy khó hiểu: “Không thể nào. Trên đường xuống đây chúng ta cũng không gặp hắn, chắc chắn hắn chỉ có thể ở dưới này, không thể đi nơi khác.”

Nhị thúc ngồi xổm xuống, suy nghĩ một lúc lâu, vẻ mặt càng lúc càng nghi hoặc: “Ở đây vẫn còn một cái lỗ nhỏ, có lẽ do vũ khí tạo ra. Chắc là vũ khí của La Thiên Hành... Nói cách khác, bên dưới này trống rỗng, hẳn là lúc trước hắn đã treo vũ khí ở đây...”

Nói xong, Nhị thúc cũng trở nên hồ đồ bởi chính suy luận của mình. Ông cảm thấy suy nghĩ của mình không sai, nhưng rõ ràng dưới chân là tầng đá mạch rắn chắc, điều này không khớp với dấu vết La Thiên Hành để lại!

Tam thúc thì không suy nghĩ được như vậy, nên sau khi nghe xong lại càng mơ hồ: “Ý huynh là, dưới tầng đá mạch này là một cái động lớn? Hơn nữa nó còn đang di chuyển?”

“Dấu tích nơi này cho ta biết như thế, nhưng chuyện này có vẻ khó...” Nhị thúc cười khổ.

“Vậy chúng ta lại đào xuống dưới xem sao.” Trong lòng Tam thúc hơi kích động, biết đâu trên địa bàn Thiết gia bọn họ thật sự tồn tại một số bí mật lớn nào đó thì sao?

Lúc trước, La Thiên Hành đến Thiết gia, may mắn tìm được mấy khối đất sét kia. Chuyện này Thiết gia bọn họ có thể hào phóng cho La Thiên Hành đem đi, coi như là kết giao với thiên tài tương lai, đầu tư có lời. Nhưng nếu có báu vật kinh thế khác thì Thiết gia cũng muốn được hưởng phần. Nói không chừng dựa vào những thu hoạch này, Thiết gia bọn họ lại có thể trở thành dòng thứ hai của gia tộc!

Đối mặt với cám dỗ này, Nhị thúc và Tam thúc men theo lối đi La Chinh đã đào ra để tiếp tục đào xuống.

Nhưng tầng đá mạch này quá rắn chắc, cho dù là hai vị thần có đào xuống thì cũng rất khó khăn. Sau khi thực hiện một loạt các phương pháp, hai người lại đào ra một lối đi sâu năm mươi trượng. Nhưng cho dù bọn họ có đào như thế nào thì vẫn là tầng đá mạch dày... Cuối cùng, hai người đành phải từ bỏ, leo trở về theo lối đi thẳng đứng.

Trong hang động...

La Chinh chỉ biết là cái hang động mà hắn đào đã biến mất. Hiện tại, cái hang động hắn đang ở đã hoàn toàn khép kín. Nó giống như một bong bóng nước, bắt đầu xuất hiện sự dịch chuyển thần kỳ!

Tầng đá mạch kéo dài từ trên xuống dưới, tạo thành một cái hàng rào như một nhà giam, hoàn toàn vây kín La Chinh ở trong viên đá hình tròn này. Tầng đá mạch này cũng đang bắt đầu biến hóa. Ban đầu, nó vốn màu đen mà bây giờ lại biến thành màu xanh rất nhạt.

Không chỉ những khối măng đá dài ra này thay đổi màu sắc, mà ngay cả bức tường trong hang động cũng biến đổi theo!

“Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra...” La Chinh cười gượng, nhưng hắn không quá hoang mang.

Đương nhiên mấy viên đá mạch đặc biệt này rất rắn chắc, nhưng nếu La Chinh bộc phát toàn bộ sức mạnh ra thì không khó để làm vỡ mấy thứ này. Chẳng qua cảnh này quá kỳ lạ, khiến La Chinh không hiểu gì. Nhìn chung, con người vẫn luôn sợ những thứ mà mình không biết. Ai biết được trong hang động này sẽ còn xuất hiện thứ quái quỷ gì nữa chứ?

“Ta cũng không biết. Mặc dù đã đi qua ba cấm địa, năm đó còn đục nước béo cò mà lẻn vào hồn hoang, nhưng cũng không gặp chuyện này...” Cực Ác lão nhân cũng đành bó tay. La Chinh chỉ muốn tìm một khối đất sét, vậy mà sao lại có thể gặp chuyện kỳ lạ này?

Trong lúc đang sầu não, đột nhiên La Chinh nhìn thấy một vật màu đen xuất hiện cách đó không xa. Thứ đó có hình dáng giống một con sao biển, chậm chạp di chuyển theo vách tường. Lúc nó di chuyển liền để lại nhiều đường chất nhầy đầy màu sắc trên bức tường, sau đó trên bức tường cũng bắt đầu thay đổi.

Dưới ánh lửa chiếu rọi, trên những bức tường màu xanh nửa trong suốt xung quanh hang động bắt đầu xuất hiện những cái bóng lớn. Những cái bóng này đều có đầu to, cánh tay hẹp dài, giống như những bức tượng quái vật khổng lồ!

“Trên mặt tường có thứ gì đó!” Lông mày La Chinh nhướng lên.

“Những cái bóng đó là gì vậy? Nó còn không ngừng biến to hơn?” Cực Ác lão nhân cũng kinh ngạc nói.

La Chinh cười khổ: “Không phải là biến to hơn mà là chúng di chuyển bên trong bức tường kia..”

Đằng sau bức tường nửa trong suốt kia thực sự có sinh linh to lớn nào đó đang đến gần. Không lâu sau, những thứ đó sẽ chui ra khỏi bức tường.

“Ta thấy ngươi vẫn nên tìm cách trốn đi thì hơn...” Cực Ác lão nhân khuyên nhủ. Ông biết La Chinh vẫn luôn ẩn giấu một lượng sức mạnh đáng kể, nhưng tình huống trước mặt quá kỳ lạ và nguy hiểm. Ông khuyên La Chinh đừng chú ý đến chuyện khối đất sét nữa. Đây rõ ràng là một cái bẫy đã được thiết lập sẵn.

Nói chung, nơi nguy hiểm nhất trong Thần Vực chính là các cấm địa lớn. Có một số cấm địa mà ngay cả thánh nhân cũng khó có thể đặt chân vào.

Nhưng bên ngoài cấm địa chính là thiên hạ của các vị thần! Những sinh vật hung dữ bình thường khó có thể tồn tại ngoài cấm địa!

Có lẽ bên ngoài cấm địa, ở những nơi như Lục Nhâm Vực vẫn còn sót lại những loài hung dữ có thực lực mạnh khủng khiếp khiến người ta giận sôi, ngay cả thánh nhân cũng không dám động đến, hoặc thậm chí còn có loài có lực ẩn náu mạnh mẽ, căn bản người trên thế giới này không phát hiện ra.

Cho dù là loại thuộc vế trước hay vế sau thì đều không phải là người mà giờ đây La Chinh có thể đối phó được.

Theo Cực Ác lão nhân thấy thì sinh vật hung dữ trong hang động này sẽ thuộc loại phía sau. Dựa vào lực ẩn náu mạnh mẽ mà nấp ở nơi này, sợ rằng vô số năm qua đã lặng lẽ ăn thịt rất nhiều vị thần...

“Trốn, nhất định phải trốn.” La Chinh thấy cái bóng lắc lư ở mặt sau của những bức tường này, ánh mắt vội vàng nhìn chằm chằm nắm “đất sét” màu đen đang nhúc nhích trên bức tường. Những cái bóng phía sau bức tường chính là do thứ này gọi đến!

Phản ứng từ ý thức của thế giới trong cơ thể hắn vẫn rất mạnh mẽ, nắm “đất sét” đó quá quan trọng đối với bản thân hắn. Nhanh chóng rời khỏi nơi này chắc chắn là lựa chọn sáng suốt, nhưng ngưng kết thần cách sớm cũng là một lý do để hắn liều lĩnh!

La Chinh không hề trì hoãn, hắn vươn tay bắt lấy hai măng đá trên đỉnh đầu, nhanh chóng kích hoạt sức mạnh trong Thần Đài Cửu Tinh!