Bách Luyện Thành Thần

Chương 1853





Chương 1853NGUỒN GỐC CỦA TỬ CỰC GIỚI

Biểu hiện của La Chinh ở giai đoạn đầu tiên của sức mạnh ngưng hình không khiến Hàm Cửu Di cảm nhận được gì khác thường.

Bởi nếu hắn đã thông thạo nhiều thần đạo như vậy, ngay cả thần đạo Tử Khí cũng có thể tu luyện được thì việc lần mò ra cách sử dụng cơ bản nhất của sức mạnh ngưng hình trong thần đạo Sức Mạnh cũng chẳng phải việc gì khó.

Nhưng tự lĩnh ngộ ra được giai đoạn thứ hai thì có hơi khó khăn hơn một chút. Giai đoạn này cần phải hiểu rất rõ về sức mạnh, nếu chỉ dựa vào sức mạnh trong Đạo Đài Bát Trọng thì hoàn toàn không đủ để lĩnh ngộ, đương nhiên Hàm Cửu Di sẽ cảm thấy kinh ngạc.

Chỉ có điều lĩnh ngộ giai đoạn hai thì cũng chỉ khiến nàng ngạc nhiên mà thôi, mọi chuyện vẫn nằm trong phạm vi Hàm Cửu Di có thể chấp nhận được. Nhưng không ngờ La Chinh lại có thể biến sức mạnh thành thanh kiếm, ném nó bay ra ngoài cơ thể. Chuyện này thật vô lý!

Đừng nói là La Chinh, dù là thần đại viên mãn đã tập hợp đủ chín ngôi sao, nếu không xây dựng được vũ trụ thì cũng không thể làm được điều này.

Một khi sức mạnh rời khỏi cơ thể thì chẳng khác nào nó mất đi nguồn gốc, chỉ trong một khoảng thời gian là sẽ biến mất. Hơn nữa, còn hoàn toàn không thể điều khiển được... Đó cũng là nguyên nhân mà thần đạo sức mạnh không được coi trọng trong Thần Vực.

Đến cảnh giới này của Hàm Cửu Di, nếu sử dụng thần thông Khoa Thế thì có thể phát huy sức mạnh đến mức cao nhất. Nhưng thánh nhân thường không cần sức mạnh thuần túy, nên sau khi Cưu Thánh xây dựng cấm địa Luyện Thần, ông càng đi ngược thế đạo, hủy chín ngôi sao đi. Tất cả nguồn sức mạnh được chứa trong một cái ao lớn, lâu lâu lại tặng ra ngoài một ít...

Khi tu vi còn thấp thì không thể sử dụng, đợi đến lúc tu vi cao lại chẳng dùng nhiều. Đây là điểm bất tiện của dòng luyện thể.

Chẳng qua, việc gì cũng có trường hợp ngoại lệ, Hàm Cửu Di chính là một trong số đó.

Hàm Cửu Di dung hợp Thần Đài Cửu Tinh và thế giới trong cơ thể lại với nhau, mà thế giới trong cơ thể nàng lại là tuyệt địa Tử Thiên, được xây dựng từ thần đạo Tử Khí, không phải vũ trụ đầy đủ, nên nàng chỉ là á thánh.

Dù vũ trụ của Hàm Cửu Di không đầy đủ, nhưng sau khi chín ngôi sao được dung hợp vào tuyệt địa Tử Thiên, nàng đã có được thần thông Khoa Thế. Với sự hiểu biết của mình với thần đạo Tử Khí, nàng có thể hóa tất cả sức mạnh của mình thành một kiếm trận vô hình thật lớn, phát huy thần thông Khoa Thế và sức mạnh ngưng hình đến cực hạn.

Đó chính là điểm mạnh nhất của Hàm Cửu Di và cũng là điều nàng lo lắng nhất.

Chẳng qua, Hàm Cửu Di tuyệt đối không thể ngờ lại có một ngày nàng thấy được một võ giả chứng thần dễ dàng làm được điều đó. Cho dù nàng là á thánh, là tượng đài trong đám thần, nhìn xa trông rộng đến mức thần bình thường khó mà bằng thì cũng không thể giải thích được cảnh tượng trước mặt.

Nàng im lặng một lúc lâu rồi mới lên tiếng: “Khó trách... Chỉ bằng biểu hiện của ngươi ở đấu trường của các vị thần thì rất khó để đánh chết được Tạ Giác, càng không thể đánh Lãnh Lâm Nhạc bị thương. Giờ xem như đã tìm được nguyên nhân.”

Nghe những lời này của Hàm Cửu Di, trong lòng La Chinh hơi cảm thán. Không hổ là á thánh, sức quan sát mạnh đến đáng sợ. Dù nàng không trực tiếp xem trận chiến giữa mình và Lãnh Lâm Nhạc, nhưng sau khi thấy phương pháp này của mình đã có thể đoán ra ngay nguyên nhân mình đánh Lãnh Lâm Nhạc bị thương!

“Nếu sư tôn dạy ta ‘sức mạnh ngưng hình’ thì không biết ta có thể đạt tới trình độ như ngươi hay không?” La Chinh thuận thế hỏi tiếp.

Cách khống chế nguồn sức mạnh của La Chinh vẫn có hạn, ít nhất hắn không thể phát huy thần thông Khoa Thế đến mức tận cùng. Trước mắt, Hàm Cửu Di lại là kẻ đứng đầu trên phương diện này, đương nhiên La Chinh sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy. Dù sao nó cũng có thể giúp La Chinh mạnh hơn khi đối mặt với những vị thần cấp thấp xếp hạng trước mình trong đấu trường của các vị thần!

Hàm Cửu Di liếc xéo La Chinh...

Tuy sức mạnh ngưng hình là thần thông ngoại đạo của thần đạo Sức Mạnh, lại có rất nhiều tu luyện, nhưng Hàm Cửu Di lại nhờ nó mới được phong làm á thánh, đương nhiên có điểm đặc biệt hơn người.

Trước đó, Hàm Cửu Di chỉ định dạy La Chinh sức mạnh ngưng hình ở mức đơn giản, không định nói đến giai đoạn thứ hai chứ nói gì đến chuyện giai đoạn ba.

Tuy La Chinh gọi mình một tiếng sư tôn, nhưng đó chẳng qua chỉ là xưng hô mà thôi. Hắn không hề bái mình làm sư, nên chẳng phải đệ tử của mình.

Nghĩ đến đây, trong lòng Hàm Cửu Di bỗng hiện lên một ý tưởng, nhận La Chinh là đệ tử hình như cũng là một quyết định không tệ?

“Thần thông này của ta chưa bao giờ truyền cho người ngoài... Nhưng nếu ngươi nhận ta làm sư phụ, trở thành đệ tử của ta thì cũng không phải không được.” Hàm Cửu Di nói.

Nếu những đệ tử của Hàm Cửu Di thật sự xây dựng được tuyệt địa Tử Thiên thì thực lực sẽ tăng mạnh, khả năng trở thành á thánh cũng lớn hơn thần cấp cao bình thường rất nhiều. Đáng tiếc, đến tận bây giờ vẫn chưa có đệ tử nào xây dựng được tuyệt địa Tử Thiên của mình, nên đương nhiên không ai có thể nhận được chân truyền thật sự của Hàm Cửu Di.

Giờ đây bỗng xuất hiện một người tốt như thế, mới là võ giả chứng thần đã có đủ điều kiện để tu luyện chân truyền của nàng. Mà điều kiện này hoàn toàn không thể xuất hiện trên người một võ giả chứng thần, kể cả thần cũng không có tư cách.

Đương nhiên Hàm Cửu Di sẽ động lòng.

“Ta có sư phụ rồi. Sư phụ ta là Cố Bắc.” La Chinh dứt khoát nói.

Hàm Cửu Di biết thân phận của mình, hắn cũng không sợ nàng biết nhiều hơn nữa.

“...”

Trong mắt Hàm Cửu Di tỏa ra một chút buồn bực. Nàng hẳn phải nghĩ ra sớm hơn chứ. Cố Bắc và La Tiêu có quan hệ tốt như vậy, giờ La Tiêu gặp khó khăn lớn thế, Cố Bắc không thể không ra tay.

“Nhưng nếu như sư tôn có thể truyền dạy tuyệt học, ta chắc chắn sẽ khắc khổ tu luyện.” La Chinh cười tủm tỉm nói. Giai đoạn hiện nay hắn không dám sử dụng thần đạo Đoạn Tình, cũng không dám tùy tiện để lộ khí hỗn độn, mà Vạn Pháp Địch Thư có thể chặt đứt nhân quả cũng không có dùng được trong Thần Vực. Tuy trong Thần Vực có quy tắc nhân quả, nhưng đây lại không phải vũ trụ. Sở dĩ Vạn Pháp Địch Thư lợi hại là do La Tiêu ban cho nó khả năng chém nhân diệt quả, Thần Vực không phải do La Tiêu xây dựng, tất nhiên là sẽ không có hiệu quả nữa.

Hàm Cửu Di hung dữ trừng mắt với La Chinh. Nếu La Chinh đã là con của người đó, đương nhiên nàng có thể phá lệ, chỉ là trong lòng luôn có chút không cam. Sau đó, Hàm Cửu Di không tình nguyện nói: “Nếu đã như vậy, ta tạm thời sẽ dạy ngươi kiếm trận Lục Thần.”

“Cái gì? Kiếm trận Lục Thần?” La Chinh giật mình nói.

“Ngươi từng nghe tới rồi à?” Hàm Cửu Di nhìn chằm chằm La Chinh hỏi.

Hàm Cửu Di là á thánh, không giống Thánh Hoàng của các đảo nổi, có thể tùy tiện ra vào các Thánh Đường. Nàng quan tâm đến sự an toàn của La Tiêu, nhưng thời gian đó các Thánh Đường đóng cửa, ngay cả Thánh Hoàng Hàm gia cũng không thể liên lạc được, tầng cao nhất trên đảo nổi đang trong trạng thái đóng cửa.

Đợi đến khi chiến tranh vũ trụ kết thúc, Hàm Cửu Di chỉ biết vũ trụ Đại Diễn bình yên không sao cả, còn Mục Hải Cực vi phạm quy tắc trên bảng đá thống trị về chiến tranh vũ trụ nên đã bị phạt.

Biết tin này, đương nhiên Hàm Cửu Di vô cùng vui vẻ. Chẳng qua, tại sao lại xảy ra chiến tranh giữa vũ trụ Đại Cực và vũ trụ Đại Diễn, trong đã xảy ra những chuyện gì thì nàng lại không rõ lắm...

Vì vậy, đương nhiên nàng không biết Khê Ấu Cầm từng dùng kiếm trận Lục Thần trong vũ trụ Đại Diễn.

“Đúng vậy...”

Đầu óc La Chinh nhanh chóng phân tích, hắn bỗng phát hiện một điểm lạ lùng. Hai chuyện này chắc chắc có liên quan gì đó với nhau...

Tuy Tử Cực giới trong Vũ trụ Đại Diễn không được trọn vẹn, nhưng nó rất giống tuyệt địa Tử Thiên. Khê Ấu Cầm cũng mới bắt đầu tu luyện kiếm trận trong Tử Cực giới, nhưng thật sự nắm giữ được nó thì lại lúc ở trong cấm địa Luyện Thần.

Vậy rốt cuộc giữa chúng liên quan gì với nhau?

La Chinh đang suy nghĩ điều đó, bên này Hàm Cửu Di lại bắt đầu có vẻ phấn khích: “Nếu ngươi thật sự từng thấy kiếm trận Lục Thần, chắc chắn nó không có khả năng ở Thần Vực, hẳn là ở trong vũ trụ Đại Diễn! Căn cứ vào giao ước năm đó, ở Tử Cực giới chắc chắn đã xuất hiện một vị Âm Thể Tử Cực nhất phẩm!”

Khê Ấu Cầm đúng là có được Âm Thể Tử Cực nhất phẩm. Nhưng cách phân chia đẳng cấp của Âm Thể Tử Cực trong vũ trụ Đại Diễn và Thần Vực hẳn là không giống nhau? Chí ít, hắn chưa nghe nói tới phẩm cấp của Âm Thể Tử Cực trong điện Tử Hồn.

Nhưng Hàm Cửu Di nói vậy, về cơ bản La Chinh cũng đã đoán được...

Tử Cực giới là thế giới bị tàn phá đặc biệt, quy tắc của vũ trụ Đại Diễn không thể bao trùm hết được nó, hơn nữa hình như nó cũng không trải qua thời kỳ diệt vong của mỗi diễn kỷ.

La Chinh nghĩ xong, sau đó Hàm Cửu Di và hắn bốn mắt nhìn nhau. Nàng cũng đoán được La Chinh định nói gì, lập tức mở miệng: “Ngươi đoán đúng rồi đó. Ta từng ở Tử Cực giới. Nó là nơi cha ngươi xây dựng cho ta, kiếm trận Lục Thần cũng là ta và cha ngươi sáng tạo ra. Ta từng đồng ý với hắn, nếu trong vũ trụ Đại Diễn thật sự xuất hiện một vị Âm Thể Tử Cực nhất phẩm, chắc chắn sẽ trao cho truyền thừa của kiếm trận Lục Thần. Còn La Tiêu sắp xếp như thế nào, ta cũng không biết.”

Nàng ngừng một chút rồi tò mò hỏi: “Ngươi từng thấy kiếm trận Lục Thần? Vậy có biết người sử dụng nó là ai và người đó có đến Thần Vực hay không?”

La Chinh ngẩn ra cẩn thận nghĩ kỹ một lúc.

Bản thân nhập cư trái phép, bị sắp đặt ở Trường Không Vực, tại sao lại là ở địa bàn của Hàm gia? Lần nào La Chinh cũng cảm thấy khó hiểu, nhưng giờ xem như đã hiểu rồi. Đây là nguyên nhân cha sắp xếp như vậy. Người cha hy vọng mình tìm đến làm chỗ dựa chính là Hàm Cửu Di.

Hắn sờ sờ cái mũi của mình, ngại ngùng trả lời: “Người dùng kiếm trận Lục Thần... là vợ ta.”