Chương 1870MỘT TRĂM CHÍN MƯƠI LĂM NGƯỜI KHIÊU CHIẾN
Ngự Thần Phong có chút mù mịt, mở miệng hỏi: “Tiểu sư đệ? Thằng quỷ nhỏ kia đã phi thăng lên Thần Vực rồi à? Còn tiến vào đảo nổi?”
Mục đồng liếc Ngự Thần Phong, “Nếu tiểu sư đệ thật sự phi thăng lên Thần Vực, chẳng phải sẽ bị Khương gia tiếp dẫn lên ư, đệ cảm thấy đám thánh nhân kia sẽ bỏ qua cho đệ ấy sao? Không thì trong khoảng thời gian này, sao Vũ Thái Bạch cứ nhằm vào Khương gia?”
“Ừ nhỉ...” Ngự Thần Phong vỗ vỗ đầu mình.
Đơn giản chỉ dùng thiên phú thôi thì Ngự Thần Phong thật ra còn mạnh hơn Đại sư huynh, nhưng trên việc phân tích tình thế lại hết sức lơ mơ.
Ngự Thần Phong lập tức nói tiếp: “Nếu tiểu sư đệ đã đến đảo nổi rồi, vậy chúng ta tìm đệ ấy đến được không? Đệ cẩn thận đào tạo một phen chắc chắn có thể khiến tiểu sư đệ nâng cao thêm một bước!”
“Dựa vào đệ mà có thể tìm thấy tiểu sư đệ? Đệ cho rằng đệ ấy ngu như đệ sao? Dù cho đệ tìm tới đệ ấy thì sao? Đặt trên đảo nổi Cố gia đệ có thể bảo vệ được đệ ấy à?” Mục đồng tức giận nói.
Cố Bắc luôn lang thang trong hỗn độn vô tận, nhiều năm qua chưa từng trở về. La Chinh tiến vào đảo nổi Cố gia thì khi thánh nhân ép đòi người, ai có thể chống đỡ được?
Cho nên dù La Chinh biết hai vị sư huynh Ngự Thần Phong và Tịnh Vô Huyễn cách mình đặc biệt gần nhưng hắn hoàn toàn không định tiến vào đảo nổi Cố gia!
Mục đồng khẽ đá mũi chân, khiêng cần câu trên vai, miệng “xuy xuy” hai tiếng. Con trâu xanh nằm cạnh hồ chầm chầm đi đến, sau đó y nhảy lên lưng nó: “Đem mấy thứ đồ chơi bỏ đi kia của đệ theo, chúng ta xuất phát!”
Ngự Thần Phong còn đang rối rắm có nên đào tiểu sư đệ ra hay không, nghe vậy sửng sốt: “Nhanh vậy ư, chúng ta đi đâu thế...”
“Đi đến nơi nên đi...”
***
La Chinh rời khỏi bảng ngọc bích chúng thần liền nhìn thấy Hàm Cửu Di khẽ cười nhìn chằm chằm mình.
Ngoài La Chinh ra, có lẽ Hàm Cửu Di là người thứ hai hiểu được ý của Vũ Thái Bạch...
“Tâm trạng thế nào?” Hàm Cửu Di cười hỏi, chỉ một nụ cười nhàn nhạt nhưng vẫn quyến rũ động lòng người.
“Có thể có tâm trạng gì chứ?” La Chinh nhếch môi nói. Thực tế, trong lòng hắn ngoài hơi kích động ra còn có chút buồn bực...
Sau khi bước vào Thần Vực, hình như những sắp xếp của cha hắn đã bắt đầu chính thức được tiến hành, hắn đúng là người quan trọng nhất. Vấn đề là hắn vẫn hoàn toàn không biết gì về kế hoạch của cha hắn, đây chính là điểm khiến La Chinh buồn bực.
Hàm Cửu Di bình tính nói: “Ta cũng không nghĩ rằng Vũ Thái Bạch sẽ nói ra những lời kia, e rằng kế hoạch của ngươi phải sửa lại.”
Dựa theo tính toán trước đó của Hàm Cửu Di, chính là để La Chinh vẫn cứ thắng liên tục trong đấu trường của các vị thần, cướp lấy một lượng lớn điểm tích lũy cho điện Tử Hồn, giúp đảo nổi Hàm gia tăng thứ hạng.
Với thực lực và tiến độ giờ đây của La Chinh, rất có thể sẽ thực hiện được sự nghiệp lớn này.
Nhưng trong trận đấu kia, Vũ Thái Bạch phát ra ám chỉ, trực tiếp điểm danh Hàm gia.
Dù còn nhắc đến ba nhà quyền thế khác, nhưng dưới tình huống như vậy thì La Chinh không thích hợp gây ra khuấy động quá lớn.
“Chẳng phải ta đã giấu tên tham gia sao?” La Chinh tò mò hỏi.
Đến nay, trong sảnh chúng thần vẫn không có ai người biết được thân phận của hắn, theo lý hẳn là không có sơ hở nào.
Hàm Cửu Di lạnh nhạt nhìn bảng ngọc bích chúng thần, vô số cái tên trên bảng ngọc bích đang liên tục nhảy lên, lúc này mới mở miệng nói: “Lúc tính toán điểm tích lũy sẽ phân loại ngươi ra, Hàm gia cũng sẽ thống kê ngươi vào, cuối cùng sẽ biết được ngươi là ai.”
“Vậy làm sao bây giờ?” La Chinh hỏi.
“Đơn giản thôi, ở trận đấu cuối cùng, ngươi chủ động thua Hàm Lưu Tô là được.” Hàm Cửu Di nhún nhún vai.
Chuyển hết lượng lớn điểm tích lũy cho Hàm Lưu Tô, đúng là một biện pháp hợp tình hợp lý, nhưng La Chinh lại bỗng nói: “Không được, ta cần điểm tích lũy để đổi lấy bảo vật mà Hàm gia thưởng cho.”
“Ngươi muốn bảo vật gì?” Hàm Cửu Di cười nói, biết La Chinh rất cố chấp, nếu thật sự cần cái gì, mở miệng nói với nàng khó như vậy à?
Tính cách La Chinh đúng là không thích cầu xin người ngoài, dù hắn biết địa vị Hàm Cửu Di ở Hàm gia.
“Là tượng Vạn Thú Kim Loan, ta tính sau khi gom điểm tích lũy...” La Chinh mới nói một nửa, Hàm Cửu Di đã ngắt lời hắn: “Ngươi chờ một chút.” Sau đó, nàng ta khẽ lắc eo lập tức biến mất trước mặt La Chinh.
Chỉ sau một cái hô hấp, Hàm Cửu Di đã về đến hành cung.
“Ầm!”
Bức tượng Vạn Thú Kim Loan kia nện xuống trước mặt La Chinh.
La Chinh ngơ ngác nhìn bức tượng, hắn không ngờ còn chưa nói xong một câu, Hàm Cửu Di đã mang thứ đó tới.
Vừa đối diện với nó, thế giới trong cơ thể La Chinh lại dấy lên một cảm giác cực kỳ dữ dội, mục tiêu chính là khối đất sét dưới đáy bức tượng…
“Bức tượng này quả thật là một món bảo vật rất tuyệt, bản thể dùng Kim Loan để chế tạo, có thể tùy ý biến thành hình dáng của hàng nghìn động vật. Sau khi luyện hóa và sử dụng thành thạo thì có khả năng chống lại thần cấp thấp. Chỉ có điều, với ngươi mà nói chỉ là điều thừa, lấy làm gì?” Trong mắt Hàm Cửu Di lộ vẻ tò mò.
“Thích...” La Chinh giải thích.
Hàm Cửu Di trợn mắt khinh bỉ, mặc kệ sự nhảm nhí của La Chinh. Đương nhiên, nàng ta biết chắc chắn bức tượng Kim Loan này có bí mật mà mình không biết. Song thấy La Chinh muốn giấu thì nàng ta cũng không hỏi.
Đợi cho Hàm Cửu Di rời đi, La Chinh lập tức nở nụ cười.
Khối đất sét dùng để làm khay ở đáy của bức tượng Kim Loan kia vô cùng quan trọng với La Chinh.
Trước khi đi núi Bất Chu, La Chinh nhất định phải chứng thần đạo, nếu không hắn tiến vào khe Vân Long bằng cách nào?
Khối đất sét dưới đáy bức tượng này khá lớn, không biết có đủ để hắn thuận lợi ngưng tụ thần cách hay không...
Quan sát một chút, La Chinh thu bức tượng Vạn Thú Kim Loan lại.
Bây giờ, hắn vẫn đang tham gia đấu chiến đấu, tu vi mà đột phá thì hắn sẽ mất đi tư cách khiêu chiến. Chắc phải sau khi quyết định được thứ hạng của đảo nổi rồi mới có thể hấp thu nó...
…
Thời gian sắp xếp thứ hạng đảo nổi chỉ còn mười ba ngày.
Khoảng thời gian này, trong đấu trường của các vị thần cũng đưa ra nhiều lời khiêu chiến hơn.
Khi thi đấu, đưa ra khiêu chiến đều là thần đại viên mãn ở Thần Vực, cũng là người mạnh nhất ngoài thánh nhân và á thánh của các đảo nổi lớn.
Các đệ tử nhà quyền thế cũng nhao nhao vây xem các trận chiến công khai, sân khấu gần như chật ních người xem...
Như Đường Vãn Đường gia đánh bại Chu Mộc Quần Chu gia...
Như Phương Hận Vãn Phương gia chiến thắng Lý Liên Y.
Như...
Trận chiến nào của đại viên mãn La Chinh đều xem hết, xem như hiểu sơ những ân oán giữa các nhà quyền thế.
Toàn bộ nhà quyền thế trên đảo nổi chia làm ba phái.
Trong đó, mấy nhà quyền thế hủy diệt La gia là một phe, dẫn đầu là Đông Phương gia.
Còn Hàm gia, Lý gia xem như các nhà quyền thế độc lập, bình thường sẽ không liên minh với các nhà quyền thế khác.
Có điều, gần đây hình như Hàm gia tính liên minh với Lãnh gia, bằng chứng là Hàm Lưu Tô và Lãnh Lâm Nhạc đính hôn, nhưng không ngờ hai người lại cãi nhau tạo thành vết rạn lớn trong mối quan hệ.
Gia tộc Huyền Nguyệt và Kiếm tộc, hai nhà quyền thế đứng thứ hai và thứ ba thì có lai lịch khá đặc biệt. Các cường giả trên hai đảo nổi này đi ra từ bốn thần mộc lớn.
Thần Vực có bốn vực do bốn thần mộc lớn chống đỡ.
Dưới sự vun đắp của Nhược Mộc, Phù Tang, Kiến Mộc, Tầm Mộc đã sinh ra rất nhiều cường giả. Nghe nói khi biển Thời Gian chưa xuất hiện, bốn thần mộc lớn mới là nơi cường giả tụ tập. Bảng đá thống trị xuất hiện, các cường giả đều đã phát hiện tầm quan trọng của quy tắc, cuối cùng mới thành lập đảo nổi trên biển Thời Gian, hấp dẫn cường giả từ các nơi đến, biển Thời Gian thì thành trung tâm Thần Vực...
Khiến người ta bất ngờ là, lúc này hai vị đại viên mãn của Cố gia không có tham dự đưa ra khiêu chiến.
Cần phải biết rằng, mỗi lần xếp hạng đảo nổi, hai vị đại viên mãn đó là người được chú ý nhất. Chỉ với số người ít ỏi trên đảo nổi thì khẳng định điểm tích lũy của Cố gia xa xa không bằng các nhà quyền thế khác. Nhưng dựa vào Tịnh Vô Huyễn và Ngự Thần Phong vẫn cứ có thể kéo Cố gia lên vị trí thứ tám.
Có người từng nói, nếu đặt Ngự Thần Phong và Tịnh Vô Huyễn ở nhà quyền thế khác cũng đủ để kéo nhà quyền thế đó lên ba vị trí đầu!
Năm nay, Tịnh Vô Huyễn và Ngự Thần Phong lại không thấy đâu. Hai người không tham gia chiến đấu nên chắc chắn sẽ rơi khỏi tốp mười.
Cách ngày xếp hạng đảo nổi chỉ còn ba ngày…
La Chinh lại chui vào bảng ngọc bích chúng thần lần nữa, vừa vào phòng đã thấy có một trăm chín mươi lăm người khiêu chiến mình.
Theo quy tắc ở sảnh chúng thần, chỉ có một trăm người bên trên và một trăm người bên dưới thứ hạng muốn khiêu chiến mới có thể tự do đưa ra lời khiêu chiến. La Chinh đứng thứ chín mươi sáu, tính lên trên thì có chín mươi lăm người, tính xuống dưới thì có một trăm người. Vậy là bất cứ thần nào có tư cách chủ động khiêu chiến đều đưa ra lời khiêu chiến với hắn...