Từ Ao Làng Ra Biển Lớn

Chương 57: Bước Chân Vào Con Đường Bóng Đá Chuyên Nghiệp.



Chương 57: Bước Chân Vào Con Đường Bóng Đá Chuyên Nghiệp.

Hai tuần sau khi loạt trận giao hữu kết thúc, Liên Đoàn Bóng Đá phía Nam đã thông qua cuộc họp nội bộ và phê duyệt quyết định cho đội bóng L.A tham dự giải hạng 3 V-League, bắt đầu từ mùa giải kế tiếp diễn ra từ tháng 10 đến tháng 11. Đây quả là một tin cực vui đối với người dân tỉnh L.A.

Ông Hùng, cán bộ của Sở Văn Hóa Thể Thao và Du Lịch, đã tổ chức một cuộc họp công khai để thông báo sự kiện trọng đại này. Buổi họp được quảng bá rộng rãi trên các phương tiện thông tin truyền thông trong tỉnh, thu hút sự chú ý của đông đảo người hâm mộ.

Sau hai ngày, các thành viên trong đội bóng nhận được thông báo tập trung. Buổi lễ có sự góp mặt của nhiều nhân vật quan trọng trong hệ thống nhà tài trợ, trong đó có ông Quốc và bà Liên. Họ mặc áo vest sang trọng, trong khi nhiều phụ nữ khác thì khoác lên mình chiếc áo dài truyền thống hay đồ công sở. Ông Quốc, người đã từng tiếp xúc và làm việc với ông Hùng, đứng lên giới thiệu sơ qua về các nhà đầu tư khác. Trong số đó có ông Tường, chủ một công ty truyền thông tại Sài Gòn, người đã đầu tư 15 tỷ vào đội bóng.

Danh sách các nhà đầu tư không dừng lại ở đó; còn có bác sĩ, chuyên viên y tế, đầu bếp, và ban thư ký của ông Quốc, tất cả đều đến với tinh thần hỗ trợ cho đội bóng, với tổng số người tạm thời là 12 người. Tuy nhiên, trong tương lai, mọi người dần nhận ra rằng họ chỉ bỏ tiền túi ra mà không can thiệp vào công tác huấn luyện, điều này hoàn toàn nằm trong tay ông Hùng. Nếu có bất kỳ thắc mắc nào về lương thưởng, chính họ sẽ là người đại diện ra mặt.

Ban lãnh đạo đội bóng đã có một màn diễn thuyết kéo dài hai tiếng đồng hồ, nêu rõ tầm quan trọng của sự kiện này và những cơ hội mà đội bóng sẽ có trong tương lai. Tiếp theo là màn ký kết hợp đồng lao động với các cầu thủ. Khi nhìn thấy mức lương 4 triệu đồng/tháng, không ít cầu thủ cảm thấy lo ngại về thu nhập của mình.

Ban lãnh đạo nhanh chóng giải thích rằng mức lương này hoàn toàn hợp lý, vì một tháng đội bóng chỉ thi đấu từ 4 đến 5 trận vào cuối tuần, và các chi phí ăn uống, sinh hoạt trong đội bóng đều được miễn. Họ nhấn mạnh rằng lương sẽ tăng theo hạng đấu nếu đội thăng hạng, và các khoản khen thưởng theo thành tích cũng sẽ được áp dụng. Cầu thủ nào ghi bàn sẽ được thưởng nóng 1 triệu đồng, kiến tạo 500 ngàn, và nếu giữ sạch lưới, cả đội sẽ được thưởng mỗi người 500 ngàn. Những thông tin này đã thu hút sự chú ý, khiến nhiều cầu thủ quyết định đặt bút ký vào hợp đồng.

Tuy nhiên, vẫn có một số cầu thủ không ký, lý do thường là họ đã có công việc khác. Một trong số đó là Thành Chung, đội trưởng, người mà ông Hùng đã dự đoán trước sẽ không tham gia ký hợp đồng. Mục tiêu của anh không chỉ là thi đấu mà còn là đưa bóng đá tỉnh nhà phát triển lên tầm cao mới. Khi đội bóng đã đạt được hạng 3 V-League, anh cảm thấy vui mừng rời đội.

Thanh Duy, tiền đạo cánh phải, cũng không ký hợp đồng vì lý do tương tự. Sau loạt trận giao hữu liên tỉnh, anh nhận ra rằng khả năng của bản thân chưa đáp ứng được yêu cầu. Văn Tân, tân binh cùng đợt với Xuân Mai, cũng không thể ký vì phải đi nghĩa vụ quân sự.

Trong buổi họp, Thành Chung và hai cầu thủ kia lên bục chia sẻ vài lời, khiến không ít người cảm thấy bồi hồi. Vai trò của một đội trưởng vô cùng quan trọng, và việc anh không thi đấu nữa giống như một ngôi nhà thiếu đi cột chống, trở nên mong manh hơn bao giờ hết.

Ngũ Hổ Tướng của đội bóng thành phố năm nào giờ chỉ còn lại Bùi Tuấn và Ngọc Cương, cũng là hai thành viên cộm cán. Ông Hùng đã tạm thời giao chức vụ đội trưởng cho Bùi Tuấn. Tin này khiến Tuấn cảm thấy vui mừng, vì Hoàng Long đã nghỉ, không còn ai uy h·iếp vị trí tiền đạo của anh. Lại còn được làm đội trưởng, tự nhiên Tuấn thấy tầm vóc của mình cao lên, tự tin hơn trong từng hành động và lời nói.

Hiện tại đội bóng vẫn còn hai mươi cầu thủ, trước khi giải hạng ba khởi tranh, vẫn có thể bổ sung thêm vài vị trí nếu cần thiết. Trong loạt trận giao hữu vừa qua, ông Hùng cũng nhắm vài gương mặt, muốn lôi kéo họ về với đội bóng. Nên mọi chuyện vẫn trong tầm kiểm soát.



Lịch sử của đội bóng đã bước sang một trang mới, thi đấu ở giải quốc gia nên chế độ luyện tập nghiêm ngặt và đều đặn hơn, nhưng không có nghĩa là làm xáo trộn đời sống của cầu thủ. Mỗi tuần sẽ có ba buổi tập, thời gian vào cuối buổi chiều thứ ba, thứ năm, thứ 7.

Ông Hùng còn bận công việc ở cơ quan nên đã mời một người em của mình là trợ lý Huấn luyện viên, thay ông điều khiển các buổi tập. Tên người này là Anh Vũ, hiện đang làm giáo viên thể chất của trường đại học Nông nghiệp của tỉnh. Năm nay hơn 30 tuổi, dáng người săn chắc, cân đối. Trên phương điện huấn luyện còn tốt hơn ông Hùng một bậc.



Giải hạng 3 sẽ diễn ra vào cuối tháng 10, và Xuân Mai cùng các đồng đội còn hơn một tháng để chuẩn bị. Ngoài thời gian tập luyện cùng đội, Xuân Mai dành thêm thời gian để đọc và học theo giáo trình mà Hoàng Long để lại. Những kiến thức mà cậu đã tích lũy từ kinh nghiệm thi đấu thực tế khiến việc tiếp thu nội dung trong sách trở nên dễ dàng hơn, mặc dù trước đây cậu rất dị ứng với việc cầm sách.

Không chỉ mở mang kiến thức về kỹ thuật, cậu còn được tiếp xúc với một số chiến thuật bóng đá, phân tích ưu nhược điểm của từng chiến thuật. Điều thú vị là trong lời kết của cuốn sách, tác giả nhấn mạnh rằng trong bóng đá không có gì là chắc chắn tuyệt đối; chính sự khó lường đã tạo nên sức hấp dẫn của môn thể thao này. Những phân tích chiến thuật chỉ mang tính tham khảo, vì khi vào sân, nhiều yếu tố như thẻ đỏ, c·hấn t·hương, hay thay đổi vị trí có thể khiến mọi dự tính ban đầu bị đảo lộn.

Chiến thuật sẽ giúp cầu thủ không rơi vào thế bị động trong thi đấu, do đó việc tìm hiểu về nó sẽ giúp Xuân Mai đánh giá tình hình trên sân tốt hơn và hiểu rõ hơn ý đồ mà huấn luyện viên đang muốn sử dụng. Tuy nhiên, cậu cũng nhận ra rằng để kiến thức trong sách ngấm vào đầu, cần có thời gian rèn luyện trên sân. Việc trau dồi kỹ thuật cá nhân và thực hiện các bài tập sức bền vẫn là ưu tiên hàng đầu của Xuân Mai. Ngoại trừ lúc ngủ, cậu không để cơ thể mình nhàn rỗi. Nếu không làm việc ở quán phở nhà chị Trâm, cậu sẽ ra sân vận động để tâng bóng hoặc chạy vài vòng.

Với tư cách là cầu thủ, Xuân Mai có thể thoải mái ra vào sân vận động trong giờ mở cửa. Cậu có thể lấy bóng từ kho ra để tự tập một mình, hoặc cùng với những thành viên khác trong đội. Trước đây, Xuân Mai thường tập với Hoàng Long, nhưng giờ đây, cậu có thêm hai người bạn mới đến từ huyện là Anh Khoa, tiền đạo mạnh mẽ chơi ở cánh phải, và Gia Nghĩa, thủ môn đầy tiềm năng. Công Minh và Đức Thọ thì không phải là mẫu người chăm chỉ, rất khó để rủ họ ra sân tập ngoài giờ.

Anh Khoa quyết tâm trở thành tiền đạo số 1 của đội bóng. Với sức mạnh thể chất vượt trội, cậu là một mảnh ghép quan trọng ở hàng công, nhưng kỹ năng dứt điểm vẫn còn hạn chế, vì vậy cậu thường gọi Gia Nghĩa ra làm thủ môn để luyện tập. Trong khi đó, Gia Nghĩa cũng mong muốn trở thành thủ môn số 1 của đội. Họ đều là những cầu thủ từ huyện gia nhập đội bóng, với tinh thần chăm chỉ và vượt khó hơn hẳn những cầu thủ thành phố.

Dù trước đây Xuân Mai từng là người ghi bàn trong trận đấu giữa hai đội, giờ đây, cậu lại là nguồn cảm hứng và động lực cho hai đồng đội này. Cả Anh Khoa và Gia Nghĩa đều nhận ra rằng khi tập cùng Xuân Mai, họ không chỉ rèn luyện kỹ thuật cá nhân mà còn học được nhiều điều mới mẻ từ cậu. Sau một tháng luyện tập cùng nhau, cả hai đã tiến bộ rõ rệt.

Gia Nghĩa, với phản xạ tốt, đã bắt đầu chơi bóng bằng chân, giảm bớt gánh nặng cho đôi tay trong một số tình huống. Việc này giúp tâm lý của cậu thoải mái hơn, không còn bị cứng nhắc và phụ thuộc hoàn toàn vào đôi tay. Bên cạnh đó, Anh Khoa cũng dần thay đổi lối chơi của mình. Cậu thường chỉ dẫn bóng lên hoặc căng ngang, nhưng nhờ sự động viên của Xuân Mai, cậu bắt đầu biết nhả bóng về cho tuyến tiền vệ. Việc này giúp ích rất nhiều cho đội, và Anh Khoa cũng nhận ra rằng việc trả bóng về là một phần không thể thiếu trong lối chơi đồng đội.

Được sự hỗ trợ và dẫn dắt từ Xuân Mai, Anh Khoa được trợ lý HLV Anh Vũ cân nhắc thử nghiệm ở vị trí tiền đạo trung tâm. Màn thể hiện của cậu trong vai trò mới này đã mang lại hiệu quả tích cực, cho thấy rằng sự phối hợp với Xuân Mai đã giúp Anh Khoa cải thiện nhiều kỹ năng và nâng cao hiệu suất thi đấu.

Cả ba cầu thủ cùng nhau trải qua những buổi tập vất vả nhưng đầy hào hứng. Họ luôn tìm cách hỗ trợ lẫn nhau, điều này không chỉ giúp mỗi cá nhân phát triển mà còn gắn kết tình đồng đội ngày càng chặt chẽ hơn. .
— QUẢNG CÁO —