Tiên Lộ

Chương 10: Giết Người Đoạt Bảo



Chương 10: Giết Người Đoạt Bảo

Dự định ban đầu của Đoàn Tâm có chút thay đổi, do là hiếu kỳ tên "Tiên Nhân" này ra sao nên thay đổi, sau khi ăn xong thì Đoàn Tâm trả tiền rồi dạo quanh thôn. Lúc nãy chỉ dò xét sơ qua xem có tu tiên giả hay không mà thôi, giờ thì dò xét từng nơi, như lời chủ quán nói thì đúng là như vậy, những thanh niên trai tráng trong làng hoặc bị tàn phế hoặc nằm đấy không nhúc nhích, như bao người khác thì sẽ cứu giúp từng người nhưng Đoàn Tâm chẳng làm. Đối với Đoàn Tâm thì sống c·hết của bọn họ hắn chẳng quan tâm, chẳng phải máu mủ ruột thịt mà lại giúp, cả thôn này bị diệt thì Đoàn Tâm cũng chỉ đứng nhìn chứ không làm gì cả. Việc Đoàn Tâm thay đổi kế hoạch chỉ là nhất thời hứng thú với tên tu tiên giả kia, với lại xem chừng là một trong những nguyên liệu cần thiết để c·hết Trúc Cơ Đan, vậy thì hắn chỉ g·iết tên đó rồi tiện tay huyết tẩy cả sơn trại. Nếu là Trúc Cơ thì thôi, Đoàn Tâm chỉ rời khỏi đây, xem như chẳng biết chuyện gì.

Suy nghĩ mọi phương án cũng dạo hết một vòng thôn này, chỉ hơn trăm hộ sinh sống, gia cảnh mỗi người không quá chênh lệch nhau. Dừng lại trước một quán trọ gần đó, Đoàn Tâm thuê một phòng sau đó thanh toán tiền, chỉ để phòng ở đấy còn hắn nhanh chóng dòng Ngự Phong Hành mà di chuyển lên sơn trại kia.

Do là đã dò hỏi mọn việc mà người khác biết nên chỗ bọn này đặt sơn trại thì cũng chỉ là vấn đề thời gian để di chuyển. Đến nơi, là một cái trại khá lớn, hơn trăm người ở đây, Đoàn Tâm dùng Ẩn Thân Thuật của Luyện Khí kỳ mà ẩn thân, chỉ có thần thức Trúc Cơ quét mới có thể phát hiện ra hắn. Đi vào sơn trại như chỗ không người, những tên gác cổng kia chỉ đứng canh ở đấy, đôi lúc lại ngáp lên ngáp xuống.

Trời đã đêm nên có vài nơi đã thắp lửa, lũ sơn tặc này tuy nói là sơn tặc nhưng cũng có vài phần quy củ, người canh gác, người nghỉ ngơi, người luyện tập, có tất cả. Đoàn Tâm nhìn qua và phán đoán rằng những tên này có xuất thân từ lính được rèn luyện quy củ. Nhưng chung quy vẫn là phàm nhân nên chẳng thấy bóng hình của Đoàn Tâm. Ung dung mà bước đi chẳng ngại gì cả, dừng chân trước một trại lớn nhất và cũng là trại trung tâm.

Nhìn vào thì có một trung niên khoác lớp áo làm bằng da hổ và một trung niên nhân mặc lớp đạo bào màu xanh, hai tay đang ôm ôm ấp ấp hai nữ nhân bên cạnh, đôi lúc lại mò tay vào chỗ ngực của hai nữ nhân kia. Đoàn Tâm chỉ liếc nhẹ qua là biết ai là tiên nhân. Đoàn Tâm không vội xông vào mà cẩn thận quan sát.

- Thượng Nhân, ngài uống đi ạ, lần này nhờ có ngài mà trại của bọn ta lớn mạnh lên, ân là của ngài hết.

Trung niên nhân có áo bằng da hổ kia đích thị là trưởng trại ở đây đang cung kính rót rượu cho trung niên nhân mặc đạo bào màu xanh kia.

- Hahaha, không cần đa lễ, ta chỉ vì niệm tình ngươi có thành ý dâng hai mỹ nhân này và tiền bạc nên mới giúp ngươi.

Tên tiên nhân kia tay cầm ly rượu lên cười to, tay còn lại thì sờ mó lung tung chỗ nữ nhân kia.



Tên trưởng trại thì cũng chỉ là phàm nhân, còn tên tiên nhân kia nói cho oai nhưng dưới Thiên Nhãn của Đoàn Tâm thì hắn chỉ ở Luyện Khí tầng bảy, thực lực yếu hơn cả Đoàn Tâm, hắn có thể làm thần tiên ở đây chắc cũng là nơi đây không có tu sĩ cao cấp nào cũng không có trong phạm vi môn phái hay gia tộc nên mới có thể ở đây là tác oai tác quái. Còn hai nữ nhân kia cũng là phàm nhân và nhìn khuôn mặt chịu đựng kia thì chắc chắn là b·ị b·ắt cóc đến đây.

- Ha, chỉ là Luyện Khí tầng bảy, tưởng là tiên nhân thế nào.

Đoàn Tâm thấy vậy thì cười nhẹ, đối với hắn bây giờ chỉ sợ Trúc Cơ t·ruy s·át, không thì hắn tự tin giao chiến cùng giai mà không xuống thế hạ phong.

Đứng đấy đến đêm muộn, quả thật Đoàn Tâm có sức chịu đựng hơn người, thay vào người khác e rằng đã hành động thay vì đứng đấy không nhúc nhích. Đến khi hắn ta uống hết rượu đi, mồi ngon cũng ăn hết, hắn mới lếch ra khỏi trại, nhưng thay vì đem theo hai nữ nhân kia mà mây mưa đêm nay thì hắn kêu tên trưởng trại kia nhốt lại hôm sau hắn mới làm. Bước ra khỏi trại lớn, hắn ra khỏi cổng, những tên gác cổng kia thấy vậy nhưng cũng chẳng làm gì vờ như không thấy. Tên tiên nhân kia đi khỏi sơn trại rất xa, đến một thác nước khá lớn mới dừng lại.

- Linh Thủy của ta ơi, mai ta sẽ đem theo các con mà đổi lấy tiền hahaha.

Tên tiên nhân kia vào bên trong thác nước, có một cái hồ nhỏ, đây đích thị là phúc địa cấp một chứa Linh Thủy.

- Lưu...Lưu Linh Thủy!

Đoàn Tâm nhìn màu sắc xém nữa thốt lên nhưng nhanh chóng định lại.

Không ngờ là Lưu Linh Thủy, một trong những nguyên liệu cần thiết cho Trúc Cơ Đan, ý định g·iết người đoạt bảo đã có, giờ Đoàn Tâm chỉ tìm thời điểm thích hợp để đại khai sát giới.



Tên tiên nhân kia nhìn ngắm Lưu Linh Thủy hồi lâu thì cũng bước ra, hắn cảm nhận gì đó mà thủ thế.

- Ai đó? Dám theo dõi bổn Thượng Nhân?

- Ngươi là tiên nhân trong lời của thôn dân sao?

Đoàn Tâm thấy mười phần ăn chắc nên cũng tự ý lộ ra khí tức.

- Ngươi dám làm phiền ta sao, xui cho ngươi...

Tên tiên nhân kia không kịp nói hết câu thì có một thanh kiếm lao đến.

Đáng lẽ là có thể một chiêu hạ sát nhưng Đoàn Tâm xem tên này có giấu gì đáng giá nữa không?

- Ngươi là tu tiên giả?

Tên tiên nhân kia vừa tránh né kiếm vừa kinh ngạc hỏi.



Đoàn Tâm chỉ im lặng đứng đấy tựa hồ chẳng quan tâm.

- C·hết tiệt!

Tên tiên nhân kia tặc lưỡi, lấy ra một pháp khí bao bọc lấy thân thể mình.

Kiếm của Đoàn Tâm không cách nào công kích cả mà mắt của hắn thay vì lộ ra một chút lo sợ nhưng thay vào đó là ánh mắt thèm muốn, nhất thời dọa cho tên tiên nhân kia một phen.

- Thiết Thuẫn của ta xưng là thượng cấp pháp khí, ngươi không đánh lại được đâu, hahaha!

Tên tiên nhân kia dường như rất tự tin với món pháp khí của mình.

Đoàn Tâm nhanh chóng thu lại pháp khí, thân thể chốc biến mất rồi xuất hiện trước mặt tên tiên nhân kia. Một quyền vào Thiết Thuẫn đang vây quanh bảo vệ hắn, ban đầu hắn tự tin và giễu cợt Đoàn Tâm không làm gì được nhưng giây sau lạo khuôn mặt biến sắt, quyền vừa rồi đã khiến cho pháp khí thượng giai của hắn có dấu hiệu rạn nứt.

Pháp khí thượng giai tuy là cao giai pháp khí nhưng có một vài điểm yếu và có một vài đặc tính tương khắc. Thiết Thuẫn là thuộc Kim thuộc tính, tuy là có thể bảo vệ khỏi công kích nhưng tu vi của tên tiên nhân kia chỉ là Luyện Khí tầng bảy, thấp hơn rất nhiều với tu vi Luyện Khí đỉnh phong của Đoàn Tâm nên chỉ với quyền cước chứa vài loại thuôc tính thì cho dù là pháp khí thượng cấp thì cũng không đáng nhắc đến. Có trách thì cũng là do tên tiên nhân kia quá yếu so với Đoàn Tâm.

Một lúc sau có khe hở từ Thiết Thuẫn, Đoàn Tâm cho kiếm vào, cắt bay đầu tên tiên nhân kia, không một chút nào gọi là lưu tình.

Thiết Thuẫn cũng như vài chục viên linh thạch hạ phẩm cùng với vài món pháp khí của tên tiên nhân kia trở thành đồ của Đoàn Tâm. Đến hồ Lưu Linh Thủy kia, Đoàn Tâm lấy ra một cái bình ngọc nhỏ từ trong túi trữ vật, nhanh chóng hút hết nước trong hồ.

Chuyến này quả thật là lời to, vài món pháp khí miễn phí, cùng với Lưu Linh Thủy cũng không tốn tiền khiến tâm trạng của Đoàn Tâm rất tốt, định rời đi nhưng vì tâm trạng tốt nên huyết tẩy cả sơn trại kia là chuyện bình thường cũng như kiểm tra pháp khí mới có nên Đoàn Tâm đổi hướng đi về sơn trại kia. Đêm nay sơn trại này sẽ có một đợt mưa máu rất lớn, những tên sơn tặc không biết chuyện gì sắp sửa sẽ đến với mình nên vẫn đang hưởng lạc.
— QUẢNG CÁO —