Tiên Lộ

Chương 15: Trúc Cơ



Chương 15: Trúc Cơ

Trúc Cơ, là khi linh khí thiên địa chuyển hóa thành dạng khí gọi là linh lực lưu chuyển trong cơ thể, dùng linh lực để thi triển các loại pháp thuật. Nếu muốn sử dụng các loại thần thông biến hóa thì bắt buộc phải hóa lỏng linh lực trong cơ thể và tập trung tại đan điền. Luyện Khí tu sĩ bình thường nếu không dùng Trúc Cơ Đan thì dù cho có thiên phú tu luyện mà hấp thu lượng lớn linh khí chuyển hóa thành linh lực đi chăng nữa thì nếu không thể hóa lỏng linh lực mà Trúc Cơ thì cũng vô dụng.

Trúc Cơ Đan là loại đan dược trợ giúp tu tiên giả hóa lỏng linh lực trong cơ thể và tăng mức hấp thu linh khí cơ bản của cơ thể. Bình thường nếu là tán tu hoặc là liều mạng chiến đấu trong các hội hợp của tu tiên giới nhằm giành lấy Trúc Cơ Đan hoặc liều mạng tìm kiếm phúc địa như Đoàn Tâm, nếu không sẽ mãi mãi ở Luyện Khí kỳ. Còn là các gia tộc tu tiên, các môn phái hay Thánh Địa thì mỗi đệ tử ít nhất sẽ nhận được một viên Trúc Cơ Đan khi gia nhập và đảm bảo được Trúc Cơ nếu có thiên phú tu luyện.

Đoàn Tâm sau khi luyện hết mười một viên Trúc Cơ Đan thì bắt đầu bế quan xung kích Trúc Cơ ở đây, mỗi người chỉ có một cơ hội nên phải tranh thủ.

- Linh khí thiên địa chuyển hóa thành linh lực, linh lực hóa lỏng tập trung tại đan điền thì sẽ Trúc Cơ.

Đoàn Tâm ăn vào viên Trúc Cơ Đan đầu tiên, dược lực của nó bắt đầu phát tán.

Đoàn Tâm tiến vào thiền định, tập trung hấp thụ Trúc Cơ Đan và chuyển hóa linh lực. Tốc độ và lượng linh khí hấp thu tăng lên, linh lực trong cơ thể của Đoàn Tâm bắt đầu hóa lỏng, lúc này hắn vận công, điều khiển linh lực đã hóa lỏng tập trung tại đan điền, sau đó lặp lại quá trình. Sau một giờ liên tục hấp thu rồi chuyển hóa rồi tập trung, nhưng vẫn chưa thể Trúc Cơ. Lúc này cơ thể của Đoàn Tâm cũng đã quen với dược lực của Trúc Cơ Đan, hắn lần này uống hai viên cùng một lúc.

Dược lực một viên đã khó khăn mà hấp thụ, lần này hai viên, tốc độ hấp thu lẫn chuyển hóa đều nhanh hơn rất nhiều lúc trước theo đó là cơ thể bắt đầu xuất hiện việc tẩy trừ tạp chất trong cơ thể. Đoàn Tâm từ nhỏ đã tập trung luyện võ, tuy không giúp ít nhiều cho tu luyện nhưng có thể gián tiếp tẩy trừ tạp chất mà không cần tác động bên ngoài nên tạp chất tẩy trừ khi Đoàn Tâm hấp thụ Trúc Cơ Đan cũng rất ít, nếu nhìn không kỹ thì hầu như không thấy. Phần linh lực đã hóa lỏng tập trung tại đan điền rất nhiều, nhưng đa số sẽ bị tiêu tán hóa thành linh lực bình thường sau khi tập trung hoặc đang điều động.

Viên Trúc Cơ Đan thứ tư, thứ năm, thứ sáu, ngoài việc linh lực hóa lỏng rồi tiêu tán thì chẳng có chuyện gì xảy ra, nếu có nguyên nhân thì đa phần là do linh khí trong đây khá tạp, trộn lẫn quá nhiều, tuy là phúc địa cấp hai nhưng vẫn có một lượng linh khí hỗn tạp rất nhiều, trong phúc địa của gia tộc của Đoàn Tâm cũng có loại linh khí hỗn tạp, phải là Thánh Địa với phúc địa cấp năm thì may ra không có linh khí hỗn tạp.

Đến viên thứ bảy thì linh lực bắt đầu hóa lỏng và có thể tồn tại ở đan điền mà không tiêu tán. Lúc này bên ngoài thì cũng qua một tuần. Tuy nói là tu tiên giả có thể không ăn không uống nhưng chỉ nói đến Trúc Cơ tu sĩ trở lên, Luyện Khí kỳ tu sĩ vẫn chỉ hơn phàm nhân một chút nên cảm giác đói vẫn còn. Cơ thể Đoàn Tâm lúc này khá suy nhược do không ăn không uống nhưng nếu tạm dừng lúc này sẽ không bao giờ có thể Trúc Cơ được nữa nên vẫn tiếp tục.

Viên thứ tám thì linh lực hóa lỏng đã có thể ổn định ở đan điền mà không tiêu tán, sau mấy ngày liên tục thì cũng có thành quả, Trúc Cơ thành công.



Nói đến Trúc Cơ kỳ tu sĩ có thể không ăn không uống vì khi linh lực hóa lỏng sẽ thay thế linh lực bình thường luân chuyển khắp cơ thể, Trúc Cơ tu sĩ nhờ đó mà có thể tự động hóa lỏng linh khí mỗi lần hấp thu mà không cần Trúc Cơ Đan trợ sức. Loại linh khí hóa lỏng này rất mạnh mẽ, có thể tiêu thụ rất nhiều thứ trừ các loại độc tính cao, cũng như là bổ sung năng lượng cho cơ thể bằng linh khí nên không cần ăn uống. Cho nên Trúc Cơ kỳ tu sĩ có thể bế quan vài năm mà không gặp vấn đề gì.

Sau một thời gian dài xung kích Trúc Cơ, Đoàn Tâm đã thành công, nhưng dược lực mạnh mẽ của Trúc Cơ Đan vẫn còn đấy nên hắn vẫn lưu lại ổn định rồi mới trở về gia tộc. Một ngụy linh căn có thể Trúc Cơ, là điều có thể nhưng tốn rất nhiều Trúc Cơ Đan cộng với linh khí phải nồng đậm và thuần khiết thì mới mong là có thể, bình thường sẽ chẳng có ai có được loại đối xử như thế này.

Sau hai ngày ổn định, linh lực trong cơ thể cũng có thể tự động hóa lỏng khi hấp thu linh khí bên ngoài mà lưu chuyển khắp cơ thể. Tuy chỉ ở Trúc Cơ sơ kỳ nhưng với lượng Trúc Cơ Đan hấp thụ mà nói ra sẽ khiến người khác há hốc mồm thì linh lực của Đoàn Tâm nhỉn hơn đồng cấp một chút.

- Trở về thôi.

Đoàn Tâm thu dọn đồ đạc, kể từ lúc rời khỏi gia tộc đến giờ cũng chỉ gần nửa năm nên cũng không vội, linh thảo ở đây được Đoàn Tâm hái đi hết và bảo quản, ít nhất cũng sẽ được một năm mà không cần nuôi dưỡng. Còn xác con yêu thú lai cấp hai kia thì cũng phân ra các loại sau đó cho vào túi trữ vật. Phúc địa này bị Đoàn Tâm cưỡng đoạt hết tất cả, nếu đợi thì phải mất hơn trăm năm sau thì mới có thể hồi phục lại tất cả.

- Này, ngươi chắc là chỗ này không?

- Chắc, ta đã mua lại từ chỗ Đăng Tiên Sơn, giá rất cao nên chắc chắc.

- Tin ngươi lẫn cuối đấy.

Từ ngoài phúc địa chỗ Đoàn Tâm đang ở thì có hai người nam tử tướng mạo lẫn dáng vóc bình thường, trên người coa phát động linh khí nhè nhẹ, hình như là tu sĩ Luyện Khí kỳ.

Hai người đó theo bản đồ mà đến, do là mùa đông ở đây rất khắc nghiệt, không có tuyết nhưng không khí lạnh và rét khiến cho ai đặt chân đến đây cũng lạnh tê người, đừng nói là đi, chịu đựng được cái lạnh như vậy là cả một vấn đề nan giải.



- Ai?

Một trong hai người như là cảm ứng được ai đó.

- Ấy, đạo hữu xin đừng nóng, tại hạ chỉ tình cờ đi qua thôi.

Một nam tử thân khoác một bộ hắc y cùng với vài mảnh vải chồng chéo lên nhau, một khuôn mặt phổ thông không có gì đặt biệt, dáng vóc thể hiện là người từng luyện võ.

- Tại hạ Đoàn Tâm, xin hỏi hai vị đạo hữu đây đến vùng hẻo lánh này có việc gì?

Nam tử hắc y là Đoàn Tâm, trong lúc rời khỏi phúc địa tình cờ gặp phải hai tu sĩ kia.

- Ta với hắn đến đây có việc thì liên quan gì đến ngươi?

Một trong hai người lên giọng, ỷ lại có hai người nên sẽ dựa thế.

- À, vậy Đoàn mỗ cáo từ.

Đoàn Tâm không thèm dây dưa với hai người nên trực tiếp rời đi, dù sao thì mục tiêu Trúc Cơ của mình cũng đã hoàn thành.



Đoàn Tâm đi qua hai người, không hề kiêng nể gì. Hai người kia dù không nhìn được tu vi của Đoàn Tâm nhưng vẫn dựa thế mà ức h·iếp.

- Ây, vị đạo hữu này, hai chúng ta xem ra cũng là đỉnh phong của Luyện Khí, chẳng hay đạo hữu có thể cho hai chúng ta vài viên linh thạch để đu đường không nhỉ.

- Đúng vậy, đúng vậy.

Hai người một người xin một người hùa theo. Hắn đặt tay lên vai của Đoàn Tâm.

- Nếu không thì sao nhỉ?

Đoàn Tâm lúc này đã triệt để phát cáu, sát tâm nổi lên.

- Ngươi nói không là có ya gì? Hự...

Người đặt tay lên vai Đoàn Tâm chưa kịp nói gì thêm đã bị một thanh kiếm đâm từ lúc nào.

- Tên họ Đoàn kia, ngươi...

Người thứ hai thấy cảnh tượng như vậy gào lên, định xuất ra pháp khí thì bị Đoàn Tâm dùng con dao màu xanh kia cắt ngang cổ.

- Trúc...Trúc Cơ tu sĩ?

Hắn ngã xuống, chỉ để lại một câu hỏi.

Tình huống xảy ra chưa đến một phút, trong tu tiên giới, một phút hay một khắc cũng quá đủ để một người bị hạ sát, trừ những pháp khí thượng cổ hoặc rắc rối về vận hành thì đa số các pháp khí thông thường chỉ mất một cái chớp mắt để thi triển ra và chỉ mất một sát na để hạ sát một người.
— QUẢNG CÁO —