Vãn Diễm

Chương 3



12

Một lần, hai lần……

Cố Phạm giống như cố ý hoặc là nói diễn không tốt hoặc là nói ống kính không chuyên nghiệp.

Cảnh này được quay gần 10 lần.

Hốc mắt Trình Trình đã đỏ lên.

Giọng điệu tôi thản nhiên: “Không sao, thay quần áo tiếp tục quay.”

Một lần nữa thay quần áo sạch sẽ, tôi lại một lần nữa từ trên xe ngựa ngã xuống lăn vào trong bùn, chỗ bắp chân đột nhiên truyền đến một trận đau đớn thấu tim.

Những viên đá sắc nhọn trong nước bùn cào vào chân tôi.

Tôi cắn răng đứng dậy.

Lại quay lại hai lần, Cố Phạm rốt cuộc mới hài lòng.

Chờ nghe được một tiếng kia, tôi thở phào nhẹ nhõm, bắp chân đau dữ dội, lảo đảo nửa quỳ trên mặt đất.

Trình Trình nhanh chóng đỡ tôi ngồi lên ghế ở góc, xắn ống quần lên.

Một vết thương dài không chảy máu, bị nước bẩn ngâm đến trắng bệch.

Trình Trình sợ vết thương của tôi nhiễm trùng, muốn đưa tôi đến bệnh viện.

Đạo diễn không cho phép, còn thúc giục chúng tôi nhanh chóng thay quần áo, trang điểm, đi diễn cảnh tiếp theo với Cố Phạm.

“Quay phim trước đã.”

Đầu có chút choáng váng, tôi mím đôi môi tái nhợt, ý bảo Trình Trình bôi thuốc băng bó đơn giản cho tôi là được.

Băng bó được một nửa, Túc Dã tới.

Nhìn bắp chân bị băng bó của tôi, sắc mặt hắn rất không tốt.

“Có nghiêm trọng không, cho anh xem một chút.”

“Đừng chạm vào tôi.” Cố nén đau, tôi đẩy tay hắn ra.

Túc Dã cứng đờ.

Sau một lúc lâu, hắn chậm rãi đứng thẳng lên, ánh mắt lạnh như lưỡi dao.

“Không biết tốt xấu.”

“Nếu đã như vậy, em cũng đừng hòng quay cái gì nữa.”

13

Tôi bị đoàn làm phim Phượng Minh thay thế.

Trong mắt Túc Dã, lần đầu tiên hắn hạ thấp tư thế, thế nhưng tôi còn không chịu đáp lại.

Hậu quả chọc giận hắn chính là tôi không có phim để quay.

Đêm đó, rất nhiều kịch bản đang đàm phán rút về, có đạo diễn ấp úng tỏ vẻ không dám dùng tôi.

Rất nhiều bài viết còn nhân cơ hội bôi đen tôi.

Trong đó một bài hot nhất, nói có bài bản hẳn hoi.

Một nữ minh tinh họ Ôn quay phim, bị thương nhẹ liền cố ý làm khó nữ chính, diễn hỏng hơn mười lần, kéo dài tiến độ của đoàn làm phim, cuối cùng bị đạo diễn đổi.

Cùng lúc đó, Cố Phạm đăng một trạng thái.

“Nhẫn nhịn sẽ qua, mọi người không cần lo lắng cho tôi~”

Ám chỉ rõ ràng là có việc này.

Thủy quân cùng người qua đường không rõ chân tướng đồng loạt xông lên, ở dưới weibo của tôi điên cuồng nhục mạ.

Công ty không xử lý, dư luận lên men nhanh chóng, càng ngày càng nghiêm trọng.

Fan của tôi muốn làm sáng tỏ nhưng đều bị đè bẹp, yếu ớt nhỏ bé.

Trình Trình gấp đến độ khóc không ngừng được.

Tôi tắt điện thoại di động, không để ý tới sự chửi rủa trên mạng, vùi mình trong căn hộ xem kịch bản duy nhất trong tay.

Đạo diễn Đường Ngọc Ngưng là quý nhân của tôi.

Cô ấy tình cờ xem qua bộ phim truyền hình nhỏ mà tôi tham gia, kinh ngạc trước diện mạo xinh đẹp của tôi.

Để cho tôi, một người mới không có bối cảnh, diễn vai nữ chính trong bộ phim “Triều Sinh”.

Bộ phim được phát sóng, giành được doanh thu phòng vé cao nhất trong nhiều năm qua.

Bởi vậy tôi nhanh chóng nổi tiếng, giành được giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất năm đó.

Không lâu sau, cô ấy lại gửi kịch bản “Cựu Mộng Hỗ Thành” cho tôi xem.

Nói về thời kỳ dân quốc, trong hoàn cảnh loạn lạc, một đoạn tình yêu tan vỡ lại đẹp đẽ thê lương.

Tôi rất thích nó, nhưng lúc đó tôi đã ở bên Túc Dã rồi.

Hắn không cho tôi nhận phim có cảnh tình cảm.

Không thể hợp tác, đạo diễn Đường cảm thấy vô cùng tiếc nuối.

Cô ấy không muốn tìm người khác nên “Cựu Mộng Hỗ Thành” vẫn gác lại.

Tôi và Túc Dã vừa mới tách ra, đạo diễn Đường liền liên lạc với tôi để ký hợp đồng.

Đây là bộ phim duy nhất tôi có thể làm vào lúc này và có lẽ là bộ phim cuối cùng.

Tôi không quan tâm Túc Dã chèn ép tôi như thế nào nữa.

Quay xong “Cựu Mộng Hỗ Thành” tôi dự định rời khỏi làng giải trí.

Trên weibo vẫn là tìm kiếm nóng hổi của tôi, “Cựu Mộng Hỗ Thành” tuyên bố tôi là nữ chính.

Nam chính là ảnh đế Bùi Tư Tự.

Hắn rất ít khi đăng bài vậy mà lại chia sẻ tin tức kia.

Đây không phải là lần đầu tiên chúng tôi hợp tác, 5 năm trước, chúng tôi hợp tác trong bộ phim “Triều Sinh”.

Trình Trình vui mừng gọi điện thoại nói cho tôi biết, tôi và Bùi Tư Tự ghép đôi, nổ ra một lượng lớn fan CP năm đó.

Sức chiến đấu của fan CP vô cùng mạnh, điên cuồng tấn công, bài post xấu về tôi tạm thời bị đè xuống.

Tên của tôi và Bùi Tư Tự ở cùng nhau, xuất hiện trên hot search.

14

Đêm khuya hôm đó, Túc Dã gõ cửa căn hộ.

Áo khoác màu đen cùng sương mù buổi tối, Túc Dã chống cửa, môi mỏng mím lên, giọng nói khàn khàn.

Đôi mắt đen mang theo men say, không còn phong độ tao nhã như ngày xưa mà lại âm trầm.

“Không được quay.”

“Phí vi phạm hợp đồng anh sẽ bồi thường, bảo đạo diễn đổi người.”

Lại là những lời này.

“Dựa vào cái gì?” Lòng ngực như bừng lửa, tôi lên tiếng.

Đối diện với ánh mắt chán ghét của tôi, Túc Dã vuốt cằm căng thẳng, đáy mắt chợt đỏ tươi.

“Bởi vì em là của anh!”

“Mẹ kiếp, anh không chịu nổi cảnh em quay phim với người đàn ông khác!”

Cảm xúc kìm nén dường như tới cực điểm.

Hắn bước vào và đóng sầm cửa lại.

Mặc cho tôi giãy dụa phản kháng, nắm lấy cằm của tôi.

Nụ hôn nóng bỏng ùn ùn kéo xuống.

Tôi dùng sức cắn xuống, mùi máu tươi rất nhanh lan tràn ở trong miệng.

Hắn vẫn không buông ra.

Cường độ giữa răng môi hung ác lại cấp bách.

Cho đến khi nước mắt làm ướt cả khuôn mặt tôi, theo cằm rơi vào ngón tay hắn, Túc Dã mới dừng lại.

“Xin lỗi, anh sai rồi.”

“Anh không nên nói muốn chấm dứt với em, làm mất mặt em, anh xin lỗi.”

“Túc Dã, anh buông tha cho tôi đi.”

“Giơ cao đánh khẽ, thả cho tôi một con đường đi.”

Tôi khóc lóc van xin hắn ta.

Thân hình Túc Dã cứng đờ.

Không khí trở nên ngột ngạt hơn.

Hắn lui ra, lặng lẽ nhìn tôi, có chút khó khăn mở miệng.

“Em cảm thấy anh không buông tha em là bởi vì muốn em mất mặt sao, em cho là như vậy sao?”

“Đúng vậy.”

Sau một lúc lâu trầm mặc.

“Ôn Vãn, em còn yêu anh không?”

“Yêu hay không yêu, quan trọng sao?”

“Dây dưa mãi, tôi cực kỳ mệt mỏi.”

Môi Túc Dã bị tôi cắn rách một chút, vẫn còn chảy máu ra ngoài.

Hắn nhếch môi, nhưng không giống đang cười.

“Quan trọng chứ.”

“Bởi vì, anh mới ý thức được một chuyện.”

“Anh yêu em, anh không thể sống thiếu em.”

15

Trên người luôn dính mùi nước hoa xa lạ, chơi đến hơn nửa đêm mới về nhà.

Cho tới bây giờ không có kiên nhẫn dỗ dành tôi, chờ tôi chủ động chịu thua hắn.

Sau khi chia tay tìm niềm vui mới, cố ý chèn ép, khiến tôi rơi vào tình cảnh khó khăn.

Nói yêu tôi sao.

Tôi theo hắn 5 năm, không đợi được một câu này.

Sau khi vứt bỏ hắn, hắn lại giống như uống nhầm thuốc, chạy tới nói yêu tôi.

Thương tâm trong lòng lăn lộn quấy nhiễu nhiều lần, tôi đột nhiên cảm thấy rất châm chọc rất ghê tởm.

“Trả lời anh.” Túc Dã cố chấp muốn nghe đáp án.

“Không yêu.”

Tôi ngẩng đầu lên, mi mắt ẩm ướt, đón lấy ánh mắt mong đợi của hắn, lạnh lùng trả lời.

Trận pháo hoa kia đã đốt hết tất cả tình yêu còn sót lại của tôi đối với hắn.

Hiện tại tôi chỉ muốn cắt đứt liên hệ với hắn, không quấy rầy lẫn nhau nữa.

Túc Dã cứng đờ ở đó, sắc mặt có chút tái nhợt.

Ánh mắt của hắn gắt gao nhìn mặt tôi, như là muốn tìm ra một chút sắc thái kém tự nhiên, để chứng minh rằng tôi đang nói dối.

Hắn thất vọng rồi.

Từ đầu đến cuối, ánh mắt của tôi luôn luôn bình tĩnh, độ cong bên môi lạnh lẽo, chê bai cùng chán ghét đối với hắn lộ ra rất rõ ràng.

Trong phòng yên tĩnh đến mức không nghe thấy bất cứ tiếng động nào.

Túc Dã như là đột nhiên không thở nổi, hô hấp dần dần dồn dập.

“Em thật sự muốn rời khỏi anh sao?”

“Không ai không rời khỏi ai, chúng ta cách xa nhau ra đi.”

Tình yêu của hắn, tôi cảm thụ không nổi.

“Không ai có thể rời bỏ ai…”

Túc Dã nhắm mắt lại, thì thào lặp lại.

Giọng nói khàn khàn mang theo một chút run rẩy.

“Em nói đúng.”

Hắn giơ tay lau vết máu trên môi, xoay người mở cửa đi.

16

Ngày hôm sau, những bài bôi đen tôi bị xóa sạch sẽ.

Có không ít người trong giới đứng ra, nói tôi là nghệ sĩ chuyên nghiệp tính tình tốt nhất mà họ từng hợp tác, trên mạng đều là lời đồn.

Còn có một nhân viên tự xưng là nhân viên công tác bên cạnh Cố Phạm ẩn danh đăng bài, nói Cố Phạm mới là người nổi tiếng kia.

Cô ấy tung ra một đoạn video, mấy lần Cố Phạm yêu cầu quay lại cảnh tôi nhảy xe ngựa xuống bùn đã được ghi lại rất rõ ràng.

Trong lúc nhất thời, dư luận đảo ngược, người bị mắng biến thành Cố Phạm.

Tài nguyên lấy đi từ chỗ tôi cũng được trả lại toàn bộ.

Tôi không nhấc máy.

Trình Trình có thói quen xem tin tức tài chính và kinh tế, cô ấy nói Túc Dã đi Anh, tiếp nhận sản nghiệp của Túc thị ở nước ngoài.

Xem ra là sẽ không trở lại.

Đây có lẽ là kết cục thích hợp nhất với chúng tôi.

Tôi thấy nhẹ nhõm.

Khói thuốc súng trên mạng dần dần bình ổn, phim điện ảnh khởi động máy, tôi bay đến Ninh Thành.

Nghỉ ngơi và hồi phục vài ngày ngắn ngủi, tôi và Trình Trình đến phim trường.

“Ôn Vãn, đã lâu không gặp.”

Người đàn ông ôn nhã đi tới, giọng nói mát lạnh.

Bùi Tư Tự nhìn tôi chăm chú, sắc thái nhu hòa, chậm rãi vươn tay.

“Đạo diễn Đường đề nghị, mấy ngày nay rảnh rỗi chúng ta có thể cùng nhau tản bộ đối thoại, tìm cảm giác.”

“Được.”

Tôi mỉm cười, vui vẻ đồng ý.

Không quá mấy ngày, tôi và Bùi Tư Tự dần dần nhập vai diễn, ngay sau đó bắt đầu quay phim.

Tin tức truyền ra, cư dân mạng hô hào, đều nói ánh mắt của tôi và Bùi Tư Tự không hề trong sạch.

Còn có paparazzi chụp ảnh tôi và Bùi Tư Tự cùng nhau tản bộ đối thoại, nói chúng tôi đã bí mật yêu đương.

Scandal bay đầy trời.

Phim còn chưa phát sóng, đối với loại scandal này, không có cách nào làm sáng tỏ, chỉ có thể xử lý lạnh nhạt.

Mỗi ngày Trình Trình đều say sưa ăn dưa.

Nhoáng một cái đã hơn hai tháng trôi qua, cuối buổi quay phim, có fan CP chạy đến weibo của đạo diễn Đường, nhắn lại hỏi:

[“Triều Sinh” không có cảnh hôn, “Cựu Mộng Hỗ Thành” có thể có hay không?]

Buổi tối đạo diễn Đường đáp lại……

[Có một cảnh, chiều mai quay.]

[Không có thế thân, không hôn thay.]