Nội dung truyện Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta
Tin xấu: Hứa Yên Miểu xuyên không về thời cổ đại. Bản thân hắn tay trói gà không chặt, đến cả ngũ cốc cũng chả phân biệt được, chuyên ngành học thì lại là An ninh mạng - thứ vô dụng với người xưa.
Tin tốt: Hắn đã được trói định với một hệ thống.
Tin xấu: Hệ thống tên là Hệ Thống Bát Quái, không phải bói toán bát tự gì đâu, mà là kiểu bát quái chứa đầy bí mật đời tư và tin giật gân của người khác. Nói chung là VÔ DỤNG!
Tin xấu số 2: Hệ thống này còn bị lỗi, tạo ra một mớ BUG không lường trước.
Tin xấu thứ ba: Thân thể này là một tiểu quan có thể tham gia triều hội, mà hắn - một kẻ xuyên không... không thông tứ thư ngũ kinh, không biết viết chữ phồn thể, nguy cơ bị tố cáo gian lận thi cử cao ngất ngưởng.
Hứa Yên Miểu: "..."
Thôi vậy, nằm im chờ chết thôi, chết sớm biết đâu còn xuyên về được.
...
Trên triều đường, hoàng đế nổi trận lôi đình vì chính sự, quần thần run lẩy bẩy.
Hứa Yên Miểu giả vờ chăm chú lắng nghe, thực chất lại tập trung hóng hớt Hệ thống Bát Quái.
[Ồ, hoàng thượng mới nạp quý nhân mười sáu tuổi tối qua! Một đóa hoa lê ép hải đường! Già gân mà sung sức ghê! Bị lăn lộn cả đêm mà sáng nay vẫn hùng hồn thế kia! Ghê thật!]
[Vị quý nhân này trước đây từng là ngoại thất của Thái tôn! Chậc chậc! Thái tôn cũng biết chơi trò cướp thê tử của người ta cơ đấy!]
[Trời ơi! Thái tôn xông vào hậu cung của tổ phụ... Chậc chậc! Nhân lúc hoàng đế lâm triều mà dám làm chuyện đó! Mau lên mau lên! Sao không có video nhỉ...]
[Ơ? Sao không có tiếng gì nữa?]
Hứa Yên Miểu thận trọng ngẩng đầu, liếc nhìn xung quanh.
[Chuyện gì xảy ra vậy? Sao mọi người đều quỳ cả rồi? Hoàng thượng đâu?]
– Hoàng thượng đi bắt gian ở hậu cung rồi.