Sáng nay thám báo tìm đến liên lạc với lão để lấy thông tin còn đại quân Trương Diêm Thành đang cách đây năm mươi dặm. Nghe tin này Mạnh và Kim Hoa đều thấy bất ngờ. Rất may Mạnh đã cho bắt tên liên lạc nên tạm thời Trương Diêm Thành chưa biết. Tuy nhiên nếu vài ngày không thấy tên thám báo về Trương Diêm Thành sẽ sinh nghi và dẫn quân mò đến. Mạnh giao cho Lữ Danh Thuận giải Hồng Thất Công ra ngoài giao cho người của Kim Hoa để xử lý. Anh và Kim Hoa ở lại lều bàn bạc. Mạnh nói
-Tuy chưa tìm được quan quách của Tần Thủy Hoàng nhưng chúng ta cũng đã tìm được châu báu chôn trong hầm mộ. Chúng ta nên gấp rút xếp hàng và rút quân sớm tránh Trương Diêm Thành tìm đến. Ta cũng sẽ bí mật trở về Đại Việt vì ở đây lâu không tiện.
Kim Hoa nhìn anh lưu luyến nói.
-Tiểu nữ quen đại nhân chưa lâu, nay đã phải chia tay. Không biết về tài sản thu được sẽ bàn giao cho đại nhân thế nào.
Mạnh cũng đã cân nhắc việc này lên anh trao đổi luôn.
-Hàng hóa chất lên xe sẽ do hai bên cùng kiểm đếm về số lượng. Sau này bên cô phụ trách đấu giá người của ta ở Bắc Kinh sẽ cùng giá·m s·át và thống nhất giá bán. Số tiền được chia theo thỏa thuận sẽ giao cho Cẩn là người của ta phụ trách kinh doanh ở Bắc Kinh tiếp nhận.
Lúc này hệ thống quan thương mới mở ra rất cần nhiều vốn để tiếp tục mở rộng các điểm kinh doanh. Nhất là hệ thống ẩm thực để thu thập tin tức tình báo. Số lượng báu vật lần này lên đến vài triệu lượng đủ để phát triển kinh doanh. Ngoài ra Đại Việt mới khôi phục sau c·hiến t·ranh cũng cần mua nhiều sắt để sản xuất vũn khí mới, lương thực để hỗ trợ dân chúng và phát triển q·uân đ·ội. Ngoài ra còn cần các nguyên liệu để sản xuất thuốc nổ, khí cầu …
Bàn bạc hồi lâu hai người lưu luyến chia tay Kim Hoa vội trở về đốc thúc mọi người nhanh chóng bốc châu báu từ hầm mộ ra và xếp lên các xe ngựa. Chúng được ngụy trang thành các xe chở lương thực, vải vóc… và phân tán thành các đội đi các hướng để đánh lạc hướng do thám. Mạnh cũng cử một thân binh đi theo Kim Hoa để ghi sổ sách những vật phẩm thu được đồng thời sẽ báo thông tin cho Cẩn để tiếp tục việc tiếp nhận tài sản. Sau này Cẩn sẽ phụ trách kinh doanh ở Bắc Kinh nên sẽ làm việc với Hoàng Nhan Hồng Liệt việc tiếp nhận hàng hóa và tài sản.
Sáng hôm sau Mạnh và các thân binh bí mật rời đi. Sau hơn sáu tháng nơi đất Trung Hoa anh cũng muốn sớm trở về quê hương nơi có người thân đang chờ đợi. Họ cải trang thành đám dân giang hồ để che mắt mọi người, Mạnh đeo bộ râu dài giả cải trang thành một đạo sĩ trung niên. Đoàn người bí mật tiến về phía Nam, đoàn người g·iả m·ạo anh giờ này đã về đến Đại Việt, theo kế hoạch họ sẽ mật báo cho Trần Khánh Dư dùng thuyền đón anh. Mạnh sẽ đi đường biển ở vùng Khâm Châu về Đại Việt vì không thể qua biên giới bằng đường bộ lúc này sẽ rất nguy hiểm.
Cách khu lăng mộ của Tần Thủy Hoàng khoảng năm mươi dặm có một trại binh lính Nguyên đang đồn trú. Trong lều chỉ huy một người đàn ông gầy gò tầm ngoài năm mươi tuổi đang ngồi đọc sách. Nhìn bàn tay phải có ông ta với hai ngón hay trỏ và ngón giữa đặc biệt to và dài hơn của Lữ Danh Thuận, làn da ông ta sạm đen do thường xuyên tiếp xúc với tử khí. Người này tên là Trương Diêm Thành nổi tiếp khắp Trung Nguyên với tài khai quật mộ cổ. Là con cháu nhiều đời vị tướng chuyên khai quật mộ dưới thời Tào Tháo cuối đời Hán nên ông ta học được nhiều kinh nghiệm gia truyền các bậc tiền bối nhưng tham vọng ông ta cũng rất lớn. Không chỉ khai thác mộ cổ ở Trung Nguyên mà còn đi theo gót đội quân Viễn Chinh Mông Cổ ông ta khai quật mộ táng một số nước ở Châu Á trong đó có Đại Lý và vùng Trung Á. Cách bố trí mộ táng Đại Lý gần giống Trung Nguyên nên ông ta khai thác khá thuận lợi, nhưng ở Trung Á thì khác hẳn nên ông ta suýt bỏ mạng vì cách bố trí bẫy nơi này. Nhưng cũng nhờ sự lăn lộn đó ông ta học được nhiều kiến thức mới nổi danh khắp Châu Á. Ông ta cũng mới trở về Trung Nguyên được hơn một năm sau một thời gian gần mười năm đi khai quật mộ khắp Châu Á thu được khá nhiều châu báu và đồ vật quý ở Châu Á.
Lúc này Trương Diêm Thành đang ở trại lính đóng quân cách đó đang chờ tin tức của thám báo. Đã ba ngày trôi qua từ lúc thám báo đi vẫn chưa có tin tức. Khi nhận được mật báo của Hồng Thất Công với linh tính nhiều năm trong nghề đạo mộ y cảm thấy đây là một mộ thất lớn của Hoàng Gia thời Tần nên đặc biệt chú ý. Y hứa nếu vụ này thành công sẽ phong cho Hồng Thất Công chức vụ tương đương thập phu trưởng trong đội quân của y và phong thưởng hậu hĩnh.
Đến ngày thú tư vẫn chưa nhận được tin tức, y sốt ruột cử đội thám báo đến đó dò thám. Ngày hôm sau có tin báo về vùng đó mọi người đã rút hết, không thấy tin tức của tên thám báo và Hồng Thất Công. Biết đã bị lộ y vội cho người đi báo các lộ để kiểm tra các đoàn người khả nghi đồng thời dẫn quân đến đó.
Khi đến nơi, căn cứ vào kiến thức phong thủy về tầm long điểm huyệt gia truyền trong dòng họ y nhận ra đây là lăng mộ của một vị Hoàng Đế thời Tần chứ không phải Vương gia bình thường nên cho quân tìm dấu tích xung quanh. Với kinh nghiệm của mình sau khi dùng một que dài chọc sâu xuống đất đưa nên mũi ngửi mùi đất ở đầu que nhọn ông ta đoán đây là ngôi mộ có khả năng là cuối đời Tần. Ngôi mộ lớn và có vị trí phong thủy thế này thì chỉ có khả năng là Tần Thủy Hoàng. Ông ta hối hận vì chủ quan không trực tiếp xông đến ngay sau khi có thông tin, đội khai quật đã bỏ đi thì nhiều khả năng là họ đã lấy hết châu báu.
Sau một hồi tìm xục xạo tìm kiếm, binh lính đã tìm thấy thấy dấu vết của một chỗ đào bới có khả năng để đi vào hầm mộ. Nhận được tin báo Trương Diêm thành cho quân tập trung đào bới vì lúc này chỗ đào bới đã bị phá sập để xóa dấu vết. Sau một ngày đào bới thì dấu vết cửa vào hầm mộ mà đoàn người của Mạnh đã lộ ra. Trương Diêm Thành cho viên chỉ huy cấp dưới thân cận và nhiều kinh nghiệm trong đào bới mộ cổ do nhiều năm đi theo ông ta dẫn người vào kiểm tra và đánh giá.
Sau khi thận trọng đi vào đường hầm mà toán đào mộ trước để lại không bị dính bẫy tên chỉ huy và toán binh lính dưới quyền đi vào đường hầm mà các phu làm mộ đào để thoát ra. Với kinh nghiệm của y thì đường hầm này không có cơ quan và bẫy ngầm nên giục mọi người tiến nhanh hơn vào khu mộ chính. Y hy vọng do vội vàng có thể đám người đi trước chưa thể mang hết của cái và châu báu trong lăng mộ. Đang bước đi một tên lính vô tình dẫm vào một sợi dây nhỏ căng ngang trong đường hầm. Một t·iếng n·ổ lớn vang lên đường hầm sập toàn bộ c·hôn v·ùi viên chỉ huy và toán lính. Đó là cái bẫy mà Mạnh cho thân binh cài thuốc nổ để dành cho Trương Diêm Thành và toán lính của ông ta. Đáng tiếc là ông ta cũng khá không ngoan lên không chui vào bẫy.
Nhận được tin dữ Trương Diêm Thành cho lính tìm cách đào bới để khôi phục lại đường hầm nhưng do bị sập nên việc đào bới kéo dài cả tháng. Sau một tháng đào bới ông ta nhận ra rằng hệ thống bẫy ngầm của khu mộ khá phức tạp nếu dùng toàn lực để phá cũng cần vạn người trong vòng vài tháng. Hơn nữa có thể phá hủy toàn bộ phong thủy của dãy núi Lư Sơn. Việc phá hủy phong thủy của thế núi này thể làm ảnh hưởng lớn đến phúc thọ không những của ông ta mà còn cả dòng họ. Trong khi bên trong lăng mộ chắc không còn nhiều đồ nên ông ta quyết định dừng lại. Sau này truyền thuyết lưu lại rằng khi đang điều động binh lính để khai quật khu lăng mộ Trương Diêm Thành nằm mơ thấy con rồng đen báo mộng nếu ông ta phá hủy lăng mộ Tần Thủy Hoàng sẽ gặp quả báo nên ông ta quyết định dừng việc khai quật khu lăng mộ.