Viết Lại Nhân Duyên Cùng Anh

Chương 11



Diệp nói với biểu cảm khá ư là khoái chí? Còn Quyên nhìn cái túi màu trắng Diệp đưa, tự dưng Quyên rùng cả mình vì không ngờ Diệp lại có ý nghĩ xấu xa dữ vậy?

Quyên nhìn Diệp hoài nghi đặt câu hỏi

-Này mày chuẩn bị đến vậy luôn à?

Diệp nghe Quyên hỏi liền chột dạ rồi ấp úng giải thích

-Tao...tao...à không do cái này tao hay đem theo để ăn trái cây. Sẵn dịp đây mày nói muốn phá Hằng nên tao nói vậy thôi mà? Nếu mày không muốn thì thôi vậy?

Quyên nghe có lý nên liền gật đầu cái rụp

-Ok vậy đưa đây tao làm cho…!

Quyên và Diệp làm xong thì lẳng lặng đi nhanh ra ngoài. Lúc này tôi mới mở cánh cửa toilet và đi ra...Những gì họ nói tôi đã nghe rõ mồn một và không bỏ qua một chi tiết nào.

Càng nghe càng rùng mình, càng nghe càng thêm sợ hãi khi mà sống chung dưới một mái nhà nhưng họ lại muốn gây khó dễ cho tôi đến như vậy. Tôi...tôi có làm gì sai đâu chứ?

Đang suy nghĩ không biết nên xử lý nồi cháo thế nào? Bây giờ cũng đã không còn kịp để chuẩn bị món khác. Trên nhà lại kịp nghe tiếng hối thúc của mẹ chồng và cả nhà than đói. Bất giác tôi lóe ra trong đầu ngay một ý định.

"Nếu ngay từ đầu đã không có được sự chấp nhận của mẹ chồng mình, thì bắt đầu từ bây giờ vì Phong, vì hạnh phúc của mình tôi sẽ dần dần cho bà có được thiện cảm từ tôi cũng được."

Ngồi ở bàn ăn tổng cộng có 5 người, cả tôi là 6 nhưng tôi chỉ đem ra 5 tô cháo và một tô mì. Và tô mì tôi để ngay chỗ của mẹ chồng.

Thoáng thấy sự khác biệt rõ ràng lại ngửi được mùi thơm từ cháo. Mẹ chồng tôi nuốt nước miếng cái ực sau đó tức giận nhìn thẳng về phía tôi lên tiếng



-Tại sao cô lại cho tôi ăn mì hả? Cô coi thường con già này đúng không?

Quyên và Diệp len lén nhìn Tôi rồi cả hai nhìn nhau cau mày chắc họ cũng khó hiểu lắm nhưng khi thấy biểu cảm của mẹ và chờ đợi cơn thịnh nộ của bà trút xuống đầu tôi mà họ đã tạm gác cái khó hiểu kia sang một bên rồi cứ nhìn tôi một bụng hả hê . Chỉ có Hồng là em ấy thật sự lo lắng cho tôi còn Phong ngó qua tô mì của mẹ rồi ngó xung quanh ai ai cũng được ăn cháo bò thơm phức, anh liền ra vẻ ái ngại với mẹ sao đó nhìn lại tôi.

Anh thở dài nói

-Sao em không đem cho mẹ một tô cháo như mọi người luôn mà lại cho mẹ ăn mì? Anh nói này mẹ thích ăn cháo lắm đó. Đặc biệt là cháo nấu với thịt bò nha.

Phong dứt lời mẹ chồng tôi lại liếc mắt nhìn tôi tỏ ý không ưng thuận rồi nói tiếp

-Chắc nó ghét tôi nên không muốn cho tôi ăn đây mà. Hay sợ tôi ăn thịt bò rồi mắc nghẹn. Đúng là tôi tốt số. Vớ phải con dâu có lòng quá...

-Mẹ Hằng không có ý đó đâu mẹ?

-Anh im đi. Định bênh vực con vợ anh à?

Không khí gia đình bây giờ khá là căng thẳng, tôi liền nhìn sang Quyên và Diệp, họ cũng vừa hay nhìn sang tôi với vẻ mặt đắc ý thế mà khi thấy tôi chỉ nhếch môi cười thôi họ đã chột dạ và tái mặt đi rồi.

Chọn một lý do khéo léo để giải thích cho mẹ hiểu. Tôi nhỏ giọng trình bày

-Dạ con xin lỗi mẹ, mẹ hiểu sai ý con rồi ạ? Do lúc nãy con đang nấu gần chín rồi con lại lỡ tay nêm muối và tiêu hơi nhiều, đáng lý ra tiêu con nên để riêng ai ăn cay được thì để không thì thôi. Thế mà lỡ tay rồi con mới nhớ ra. Thử lại thấy nồi cháo đã có vị mặn và cay rất nhiều. Mẹ đã lớn tuổi để mẹ ăn mặn nhiều quá không tốt, mà nồi cháo thì bỏ ra cũng uổng nên con đã nấu riêng cho mẹ một tô mì tươi. Mì này con đã trần sơ qua mấy nước để loại bỏ tạp chất và thay vào đó con có nấu riêng nước súp khác để pha với mỳ. Mẹ ăn thử coi có hợp khẩu vị không mẹ?

Nghe tôi trần tình với vẻ mặt rất thành khẩn nên mẹ chồng dù đang rất ác cảm với tôi thì cũng xui lòng theo. Ban đầu bà còn nghi ngờ, đưa muỗng múc một muỗng cháo đưa vào miệng, rồi mặt bà nhăn lại biểu cảm rất khó ăn. Sau đó tiếp tục thử qua tô mì, mọi chuyện lúc này hoàn toàn êm xui…
— QUẢNG CÁO —