Nghe ba hỏi tôi bị giật mình liền vội đặt bình trà mà tôi mới vừa pha để ngay lên bàn, quay lại nhìn ba đang nhìn mình với ánh mắt hoài nghi, tôi lắp bắp giải thích
-Dạ con đâu có suy nghĩ gì đâu ba.
Ba tôi nhìn ra trước, ngó thấy Tuấn đang bên đó, dưới cái nắng của trời trưa chiếu xuống cả tấm áo ướt đẫm trên tấm lưng khi phụ mọi người khiêng mấy cây kèo gác lên. Bất giác ba lại nhìn sang tôi đang đứng tần ngần khóe miệng nở một nụ cười cực kỳ hài lòng. Ba nói
-Ba thấy thằng Tuấn nó được đấy. Đàn ông như nó khó kiếm lắm con?
Tôi nghe vậy liền tròn xoe mắt ngạc nhiên lên tiếng
-Ba nói vậy có ý gì vậy ba?
Ba ngồi xuống cất giọng ồn ồn
-Thì ba thấy hai đứa bây đứa nào cũng có tình ý với nhau hết rồi. Coi cất nhà xong xuôi rồi ba với ba mẹ thằng Tuấn tính chuyện cho.
-Ba, ba nói gì kì vậy? Con không muốn nghe nữa đâu nha?
Tôi đỏ mặt quay đi vờ định đem mấy cái ly đi rửa để thợ họ vào uống nước, thế mà chưa kịp đi đã nghe ba tôi nói vào
-Không tự dưng ba kêu thằng Tuấn đứng làm nhà cho mình đâu, có chủ ý hết đó. Hai đứa bây đứa nào cũng ngại làm tụi già này cũng đứng ngồi không yên.
Nói rồi tôi còn nghe rõ tiếng ba tôi thở dài. Tôi nghe xong cũng chẳng hiểu rõ ý ba đang muốn nói là gì? Chỉ đại khái hiểu ba đang cáp đôi tôi với Tuấn nên tôi thấy ngại rồi nhanh chân đem vội mấy cái ly ra ngoài để rửa cũng như tránh mặt để ba đừng chọc nữa thôi, vì tôi sợ có người nghe được lại không hay chút nào.
Đang loay hoay ở nhà sau thì bất ngờ tôi nghe tiếng ồn ào ngoài trước. Ráng lắng lỗ tai nghe cho rõ và tôi khá là ngạc nhiên khi mà mình vừa nghe được một giọng nói, hình như giọng nói đó là của Phong thì phải.
Lật đật úp mấy cái ly lên trên để phơi cho khô xong tôi lau tay rồi đi nhanh ra ngoài trước. Và đúng như tôi nghĩ tôi không nghe nhầm. Là Phong và có cả mẹ anh ta vừa mới sang nhà tôi. Không hiểu họ qua đây để làm gì nữa nhưng thái độ khá là tự nhiên và có phần đon đả nửa. Nhất là mẹ Phong, vừa gặp ba tôi đã nở một nụ cười giả lả rồi niềm nở bắt chuyện
-Chào anh sui, ôi nhà mình xây lại hả anh, nhìn hoành tráng quá anh nhỉ.
Phong gặp ba tôi cũng tỏ ra lễ phép chào. Và tôi nhìn rõ trên mặt anh ta vẫn còn vết thâm do lần trước bị Tuấn đánh. Bất giác tôi nhớ lại chuyện cũ, cả cơ thể lập tức run lên vì căm phẫn.
Ba nhìn thấy Phong liền sôi máu. Ánh mắt ánh lên sự thù hận ngay lập tức ba vớ luôn khúc gỗ bên cạnh rồi phang luôn về hướng của Phong mà gằn giọng thật lớn
-Cái thằng bất nhân mày còn dám vác mặt qua nhà tao nữa hả?
Phong bị đánh bất ngờ nên không kịp né cũng vì thế mà khúc gỗ phang vào trúng cái chân Phong luôn khiến anh ta khuỵu cả gối. Và sau đó một dòng m.á.u đỏ chảy ra.
Mẹ Phong nhận thấy tình hình nghiêm trọng liền vội hoảng hốt chạy tới đỡ Phong lên, hai mẹ con họ nhìn ba tôi với ánh mắt tức giận lắm nhưng rồi sau đó không biết mè Phong nhỏ to mấy lời gì đó cho Phong nghe mà từ ánh mắt chẳng mấy thiện cảm, Phong lại hoàn toàn thay đổi bằng ánh mắt cực kỳ tỏ ra hối hận. Anh ta cố gắng đứng lên trong đau đớn rồi cà nhắc đi tới chỗ ba tôi . Thái độ cực kỳ thành tâm lên tiếng
-Con biết con sai rồi nên hôm nay dù ba có chửi có đánh c.h.ế.t con đi nữa thì con cũng không một lời nào oán trách ba cả? Chỉ xin ba sau khi trút giận xong ba sẽ nghĩ lại thương con rồi cho con tiếp tục được làm con rể của ba nha ba.