Phong nói vậy nên tôi cũng không nói nữa, tự nhiên cảm giác trong lòng có chút bồn chồn nên gương mặt tôi cũng buồn thiu. Còn ba, ba chỉ gật đầu giọng nói vừa đủ nghe
-Ừ bác thấy con cũng nên về, mấy hôm nay bác cũng đoán được con với gia đình có chuyện nhưng bác không tiện hỏi. Chuyện gì thì cũng có cách giải quyết, ba mẹ nào cũng thương con nên con về nhà đi, giải quyết chuyện nhà êm đẹp rồi qua đây. Bác lúc nào cũng quý con cả.
-Dạ con cảm ơn bác. Tất nhiên là con sẽ quay lại rồi. Thưa bác con về.anh về nha Hằng.
Nói rồi Phong tạm biệt tôi rồi anh đi về luôn trong buổi chiều. Nhìn anh đi mà lòng tôi buồn rười rượi, đôi mắt ngó theo bước anh cũng nhòe đi vì trong lòng tôi sợ kết quả khi anh về sẽ chẳng mấy tốt đẹp nên tôi chạy luôn vào giường nằm, đến cơm nước cũng chẳng thiết tha ăn uống.
Nhưng trái lại với suy nghĩ tiêu cực của tôi thì một tuần sau bất ngờ Phong chở mẹ anh xuống. Lần này thật là ngạc nhiên khi mẹ anh không phản đối chúng tôi nữa mà mẹ anh xuống bàn với ba tôi chuyện cưới xin của hai đứa, ba tôi chắc chắn là đồng ý rồi, có chăng ba còn mừng hơn vì tôi được gả cho Phong nên ba đâu từ chối. Cứ thế ba tôi và mẹ Phong bàn bạc, cuối tháng này đám cưới giữa tôi và Phong sẽ diễn ra…
…...
Đám cưới diễn ra trót lọt, sau đám cưới tôi còn được Phong đưa đi Đà Lạt hưởng tuần trăng mật. Ban đầu tôi sợ mẹ chồng không hài lòng nên dối lòng nói với anh là tôi không muốn đi. Nhưng nghe Phong bảo anh đã xin mẹ rồi nên tôi cũng yên tâm và hí hửng xách va li đi theo anh…
Địa điểm chúng tôi ghé đến đầu tiên là chùa Linh Ẩn, sau khi vào chùa cầu sức khỏe bình an cho cả nhà, đi dạo ngắm cảnh chùa tối đến chúng tôi dạo một vòng Đà Lạt sau đó ra khách sạn nghỉ ngơi…
Đêm đầu tiên ở cùng nhau với một không gian riêng tư tôi vừa thoải mái nhưng cũng vừa ngại ngùng, một cảm giác thật khác biệt. Tôi như đang sống với một cuộc đời khác, nơi này như một thiên đường chỉ có tôi và Phong, những mệt mỏi với những tiêu cực thăng trầm trong cuộc sống đều tan biến cả.
Ngâm mình vào bồn dòng nước ấm khiến tôi cảm thấy dễ chịu sau một ngày đi đường. Tắm xong khoác trên người một chiếc váy ngủ mà hôm trước Phong mua giúp tôi lúc đi sắm đồ cưới. Nhìn trong gương chiếc váy vừa mỏng lại vừa sexy, tôi lần đầu mặc nên không quen, cứ cảm giác nó trống trước, trống sau nên nhột lắm.
Rồi tôi nằm trên giường, cầm một tờ báo để sẵn trong khách sạn rồi đưa mắt đọc những tin tức trong đó. Cho đến khi thấy Phong từ ngoài đi vào. Trên tay anh là hai ly rượu màu đỏ và một đĩa trái cây. Anh đặt lên bàn rồi nhìn sang tôi nháy mắt bảo
-Em? Sang đây?
Tôi ngạc nhiên nhìn anh chẳng biết anh bày trò gì nhưng cũng nghe lời liền đi theo. Bước tới bàn, anh kéo ghế ra cho tôi ngồi xuống. Rồi anh ngồi đối diện với tôi. Đẩy về phía tôi một ly rượu anh nói
-Em thử đi?
Tôi chưa bao giờ động vào mấy thứ này nên liền từ chối
-Em không uống được đâu?
-Uống đi em. Đêm động phòng phải có chút rượu mới tạo cảm giác mạnh chứ?
Lời anh nói khiến tôi ngại đến đỏ cả mặt, nhưng không hiểu sao không từ chối được nên vô thức cũng bắt chước anh đưa ly rượu lên môi nhấp một ngụm.
Mùi vị rượu vừa ngọt vừa cay nồng từ từ chảy xuống cổ họng, tôi không quen nên nhăn cả mặt, anh hiểu tôi khó chịu liền đưa cho tôi một miếng dưa. Tôi ăn vào chung với rượu nên khẩu vị cũng đã đỡ hơn nhiều.
Bàn tiệc của hai đứa có hoa có nến, uống gần cạn ly rượu, mặt tôi cũng đỏ bừng,
Bỗng bất ngờ Phong đứng lên. Anh cởi chiếc áo sơ mi ra rồi vắt lên ghế. Rồi anh đi ra sau tôi vòng tay ôm tôi, áp mặt anh vào mang tai tôi. Anh nói khẽ
-Hôm nay em đẹp lắm?
Uống rượu không say nhưng lời khen này của anh lại có tác dụng làm tôi say thật sự? Cả người tôi run lên khi bờ môi hờ hững của anh đụng chạm vào những khoảng hở trên tấm lưng của tôi.
Rồi tôi quay lại, đối mặt với anh. Trong khoảnh khắc này cả hai đủ bùng cháy cảm xúc nên tức khắc không kìm lòng được Phong liền bế tôi gọn lên tay anh rồi nhấc bổng tiến đến chiếc giường trắng muốt…
Chúng tôi chìm đắm trong ái tình, cả một đêm dài trôi qua Phong làm liên tục mấy hiệp khiến cho tôi mệt đến đứt cả hơi nhưng cũng không thể phủ nhận là anh làm cho tôi sướng thật. 20 mấy năm sống trên đời vốn dĩ chưa bao giờ tôi nghĩ có một thứ gì đó lại khiến tôi phải thay đổi bản thân mình đột ngột như vậy? Vừa ban ngày tôi sống bình dị nhưng ban đêm Phong lại khiến tôi phải lả lơi ngã trọn vào vòng tay của anh. Tình yêu đúng là lạ lắm…