Nghe được lời nói của Hiệu trưởng Albus, trong nội tâm Harry kêu lên một tiếng nói, suy nghĩ của hắn không sai một chút nào, bên trong căn phòng trước mặt này quả thật ẩn chứa huyền ảo không có người nào biết được cho nên mới được xem như Tàng Bảo Thất của Học viện.
Chỉ là không biết những huyền ảo đó thật ra là cái gì đây nữa?
Harry thầm nghĩ ở trong lòng, hai mắt không ngừng đảo qua cái căn phòng ở trước mặt, như muốn xem xét nó thật kỹ.
Hiệu trưởng Albus thấy vậy thì lên tiếng nói một tiếng : " Harry nếu như mà ngươi muốn hiểu biết về Tàng Bảo Thất thì đi theo ta đi, ngày hôm nay ta sẽ đem một số huyền ảo của nó bày ra trước mặt ngươi, để cho ngươi gia tăng thêm kiến thức, đó coi như là phần thưởng thêm của ta cho ngươi! "
" Cảm ơn Hiệu trưởng! " Nghe thấy Hiệu trưởng Albus muốn cho bản thân có cơ hội nhìn thấy được huyền ảo bên trong Tàng Bảo Thất ở trong lòng Harry tự nhiên vô cùng vui mừng, lập tức cảm ơn một tiếng.
" Không cần nói mấy lời đó với ta, chúng ta mau đi thôi! " Hiệu trưởng Albus trầm giọng nói một tiếng.
" Vâng ạ! " Harry gật đầu một cái.
Sau đó hai người cùng nhau đi về phía của Tàng Bảo Thất.
" Đợi một chút đã! Sư phụ người không đi cùng con hay sao? "
Nhưng đi được một đoạn Harry đột nhiên lại dừng lại quay về phía sau kinh ngạc kêu lên một tiếng, lý do là bởi vì hắn phát hiện ra Sư phụ của hắn là Giáo sư Steve không ngờ lại không có đi tiếp cùng với bản thân nữa, mà đứng yên một chỗ nhìn hắn và Hiệu trưởng Albus bước đi.
" Harry theo như quy định của Học viện chúng ta thì khi Tàng Bảo Thất mở ra chỉ Hiệu trưởng đương nhiệm cùng với người được chỉ định cho phép mới được đi vào mà thôi, còn về phần những người khác bất luận là ai cũng không được đến gần dù là nửa bước, Steve cũng không phải ngoại lệ bắt đầu từ lúc này hắn sẽ đứng ở bên ngoài chỗ này chờ đợi chúng ta! "
Nghe được câu hỏi Harry đưa ra Sư phụ của hắn còn chưa kịp trả lời Hiệu trưởng Albus đã lên tiếng giải thích nói.
" Đúng vậy đó, Harry từ bây giờ đoạn đường tiếp theo ngươi phải tự mình tiến lên cùng với Albus rồi, ta sẽ ở lại bên ngoài chỗ này chờ hai người! "
Giáo sư Steve cũng lên tiếng mà nói một tiếng, cho thấy những lời của Hiệu trưởng Albus là không sai.
" Hơn nữa bây giờ ngươi cũng đã lớn rồi có thể tự lựa chọn được những vật bản thân cảm thấy cần thiết, như vậy có người Sư phụ ta đi bên cạnh hay không cũng không có gì là khác biệt cả đâu! Ngươi nói có đúng không? " Hơi dừng một chút Giáo sư Steve lại tiếp tục nói tiếp.
" Ừm! " Nghe được lời đó Harry không tự chủ gật đầu một cái.
Đúng như là những gì Sư phụ hắn đã nói, hiện tại lúc này Harry đã là một người trưởng thành hoàn toàn, bất kể tuổi tác, thực lực, tâm trí hay là ánh mắt, nhất là hai cái phương diện thực lực cùng với ánh mắt. Thực lực thì không cẩn phải nói nhiều nữa, ai cũng nhìn thấy được hơn hai năm đi lịch luyện ở trong Rừng Ma Thú với Elizabeth không chỉ đã khiến thực lực của Harry gia tăng lên rất nhiều lần đạt đến cấp bậc Nửa bước Truyền Kỳ mà còn phát triển cho hắn một tâm trí thích hợp với thực lực đó, khiến cho Harry trở thành một tên cường giả đáng gờm trong cùng lứa tuổi, tuy hắn vẫn còn có một số sự thiếu sót nhưng cũng đúng thật là một cường giả đáng gờm!
Nhưng cái đáng nói ở đây lúc này không phải thực lực của Harry mạnh bao nhiêu mà là ánh mắt của hắn, ánh mắt của Harry có gì đặc biệt?
Trong thời gian ở lại bên trong Thành phố Sư Tâm, Harry hắn đã cùng với những thương nhân buôn bán ở đó, giao dịch qua không ít lần với bọn họ từ vật liệu trên người Ma Thú cho đến những thứ khác có giá trị như là Ma Bảo Khí. Thông qua những lần đó hắn cũng đã học được một ít thứ từ trên người bọn họ, giống như là cách để phân biệt giá trị của một món báu vật là cao hay thấp, có hữu dụng đối với bản thân mình hay không.
Mặc dù phần ánh mắt này của hắn đương nhiên không tốt bằng những thương nhân đã có kinh nghiệm làm việc nhiều năm nhưng là cũng tuyệt đối vượt qua xa những người cùng lứa tuổi, không, đừng nói là những người cùng lứa tuổi cho dù những thương nhân bậc trung kinh doanh từ hai mươi năm trở xuống cũng chưa chắc có ánh mắt sắc bén như hắn.
Vào lúc này, sau khi gật đầu với Sư phụ của mình xong Harry lại cùng với Hiệu trưởng Albus đi về phía Tàng Bảo Thất.
Khi đến gần hắn mới có cơ hội nhìn kỹ nơi này, chỉ thấy hai cánh cửa của Tàng Bảo Thất làm bằng ghỗ đen đóng chặt lại, bên ngoài được khóa lại bằng một cái ổ khóa lớn màu đen.
Cái ổ khóa này nhìn qua không có chút nào đặc biệt chỉ là to hơn những cái ổ khóa bình thường một chút mà thôi.
Có ổ khóa đương nhiên là phải có chìa khóa đi kèm.
Lúc mà Harry đang quan sát thì Hiệu trưởng Albus lấy từ trong túi bên trong của trường bào mà mình đang mặc ra một cái chìa khóa nhỏ.
Chiếc chìa khóa nhỏ này bề ngoài cũng không có điểm gì quá đặc biệt hoàn toàn giống hệt như một cái bình thường mà người ta thường thấy.
Nói tóm lại bất kể là chìa khóa hay ổ khóa trong mắt của Harry thì không có gì là đặc biệt cả, cả hai chỉ là một cái chìa khóa bình và một cái ổ khóa bình thường mà thôi, hay ít ra bề ngoài của bọn chúng là như vậy.
Nhưng bên trong của bọn chúng có thật sự chỉ là hai thứ bình thường, không có bất cứ điểm gì là kỳ lạ hay không?
Đáp án này đương nhiên là không rồi!
Khi mà Hiệu trưởng Albus ghim chiếc chìa khóa nho nhỏ vào bên trong cái ổ khóa to lớn khẽ vặn một cái chỉ nghe thấy một loạt âm thanh " răng rắc, răng rắc.... " nối nhau vang lên tựa như là có vô số bánh răng nhỏ bé tinh vi đang được đồng loạt mà khởi động vậy!
Không đúng!
Không phải là giống như!
Tuy rằng không tận mắt nhìn thấy được nhưng mà bằng vào thính lực nhạy bén hơn người của bản thân Harry có thể nghe ra được là ở bên trong cái ổ khóa nhìn như bình thường trước mắt đúng thật là có tới hàng nghìn hàng vạn cái bánh răng tinh vi đang chuyển động.
Việc này không khỏi làm cho Harry cảm thấy có một chút khó tin, không tụ chủ tự hỏi trong lòng rằng bên trong một cái ổ khóa nhìn như hết sức bình thường, không có gì lạ ở trước mắt mình thật sự có chứa nhiều linh kiện đến như vậy sao?
Phải biết rằng, nếu như mà hắn nghe không có sai, dựa theo âm thanh ở tại bên trong ổ khóa đang phát ra thì số lượng bánh răng chuyển động ở bên trong đó lúc này cũng không phải là mấy chục hay mấy trăm cái mà là hơn nghìn cái, vạn cái.
Thông thường chỉ có những vật phẩm Luyện Kim Thuật cỡ lớn giống như là người máy do Luyện Kim Thuật Sư Cao cấp chế tạo ra mới có thể có nhiều linh kiện như thế mà thôi, nhưng mà không ngờ bên trong một cái ổ khóa nhìn như bình thường ở trước mắt vậy mà cũng có.
Qua đó có thể thấy được đây tuyệt đối không phải một cái ổ khóa tầm thường mà là một vật phẩm Luyện Kim Thuật rất cao siêu!
" Cái ổ khóa này chắc chắn không phải là vật phẩm bình thường mà là một cái vật phẩm Luyện Kim Thuật hết sức là cao cấp. Là ai chế tạo ra nó còn sử dụng nó để khóa kín tòa Tàng Bảo Thất này vậy? "
Quan sát lắng nghe một chút trong lòng của Harry không khỏi xuất hiện một câu hỏi, cho dù ánh mắt của hắn rất tốt nhưng mà vào ngay lúc này cũng không có cách nào có thể nhìn ra được nó là dùng chất liệu gì để chế tạo thành, cũng như là đã tồn tại được bao lâu, bất luận nhìn như thế nào thì nó cũng chỉ giống như là một cái ổ khóa thông thường mà thôi, căn bản không có một chút nào kỳ lạ cả.