Vô Thường

Chương 972: Ám khí có vấn đề



Nhưng dù Tiếu thúc đã xuất ra hết bản lĩnh, những cũng không thể nào ngăn nổi toàn bộ phi châm tập kích, bởi vì tốc độ của phi châm quá nhanh, nhanh đến mức không thể nào đối phó tất cả được.

Tiếng phốc phốc liên tục vang lên, ngay sau đó, không thấy thân ảnh của Tiếu thúc đâu, sau một khắc hắn đã xuất hiện ở một nơi khác.

Từ khi Mạc Lưu Tô khởi động cơ quan của Khổng Tước Linh, đến khi Tiếu thúc chạy đi, trước sau không đến nửa tức thời gian, tuy tất cả mọi người ở đây đều là cao thủ Linh giai, nhưng cũng không xem rõ toàn bộ.

Tuy không thấy rõ ràng quá trình diễn ra như thế nào, nhưng kết quả trước mặt cũng làm cho tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.

Thang Phi Tiếu vẫn đứng một chỗ không nhúc nhích, hai cái bàn tay lớn đang run lẩy bẩy mà không thể kiềm chế được, trên cánh tay xuất hiện một lớp băng giá, giống như hoa tuyết màu trắng, lúc tan vỡ, vỡ ra chừng hơn mười đóa.

Đường Phong là người đầu tiên vọt đến bên cạnh Tiếu thúc, tập trung tư tưởng suy nghĩ tới ảnh hưởng của lớp băng bên trên cổ tay hắn.

Nói thực ra, uy lực Khổng Tước Linh quá to lớn, vượt qua ngoài dự đoán của Đường Phong, hắn cũng không nghĩ tới một quả cầu nhỏ như đồ chơi này lại bức Tiếu thúc giống như hiện giờ, trong dự tính lúc đầu của hắn, Khổng Tước Linh chỉ có uy lực uy hiếp được cao thủ Linh giai mà thôi, nhưng kết quả thực tế lại hơn xa kết quả dự đoán.

Nếu vừa rồi Tiếu thúc không tránh, hắn tuyệt đối sẽ bị bắn thành con nhím.

Trên tay của Tiếu thúc xuất hiện hơn mười đóa hoa tuyết, những đóa hoa tuyết này đều là phi châm đánh trúng, hàn khí ngưng kết mà thành, những hàn khí này quấy nhiễu quá trình vận hành cương khí, cho nên mới sinh ra tình huống như vậy, hơn nữa cổ hàn khí này, bản thân của Tiếu thúc chỉ có thể áp chế, không thể nào khu trừ.

Xem xét kết quả làm cho Đường Phong thả lỏng tâm tình, Tiếu thúc cũng không có gì đáng ngại, tuy hắn bị bắn trúng hơn mười căn phi châm, nhưng không tổn thương gân cốt, phi châm thâm nhập vào cơ thể, đó chỉ là vết thương nhỏ, nhưng trong phi châm chất chứa hàn khí, đông cứng cương khí lại mà thôi.

Đường Phong thò tay rút tất cả phi châm ra, vận chuyển lực lượng Hỏa hệ cương tâm, khu trừ hàn khí trong người Tiếu thúc ra, Tiếu thúc nhịn không được run lên một cái, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo của hắn.

Những người khác cũng khiếp sợ không nói nên lời, bọn họ vốn cho rằng trò khôi hài này sẽ kết thúc khi Mạc Lưu Tô bị thất bại, nhưng kết quả lại nằm ngoài dự đoán của mọi người, Mạc Lưu Tô không có chính thức ra tay, chỉ dùng một tiểu đồ chơi cầm trên tay phát ra công kích mà thôi, nhưng kết quả lại làm cao thủ Linh giai như Tiếu thúc bị thiệt thòi lớn.

Sau khi hiểu được điểm này, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn về phía Khổng Tước Linh trong tay Mạc Lưu Tô, ánh mắt phục tạp, vừa kiêng kỵ vừa sợ sợ.

Lúc này Mạc Lưu Tô cuống quít chạy tới:

- Tiếu thúc thế nào rồi? Ta không biết thứ này lợi hại như vậy, ta...

- Đừng lo lắng, hắn không có việc gì!

Đường Phong vỗ vỗ đầu Mạc Lưu Tô, mỉm cười nhìn Thang Phi Tiếu, nói:

- Tiếu thúc ngươi thua rồi.

Đến lúc này Tiếu thúc bị thua nhưng không biết vì sao mình thua? Vội vàng mở miệng hỏi:

- Phong thiếu, đây là ám khí gì thế?

- Đúng vậy a phu quân, vì sao cái tiểu đồ chơi này lại có thể làm cho Tiếu thúc biến thành thế này?

Phi Tiểu Nhã chạy tới bên cạnh Mạc Lưu Tô tiếp nhận Khổng Tước Linh, vuốt vuốt một hồi, yêu thích không buông tay, bộ dáng cẩn thận từng li từng tí, sợ không cẩn thận sẽ làm bắn ra vô số phi châm.

- Nó gọi là Khổng Tước Linh! Hiện giờ bên trong không có phi châm, có thể xem tùy ý.

Đường Phong nói.

- Khổng Tước Linh...

Ánh mắt Lại tỷ xuất hiện một sắc thái.

- Vừa rồi khi đám phi châm được bắn ra, giống như một con khổng tước xòe đuôi, nhưng khi hợp lại thì uy lực của nó lại tăng mạnh.

- Mở rộng tầm mắt ah.

Dương Xuân cảm khái một tiếng, nói:

- Cả cuộc đời của lão Dương chưa từng thấy qua ám khí nào như vậy, Thiên Công Sơn Trang lợi dụng chế tạo ám khí và cơ quan nổi tiếng hậu thế, nhưng những ám khí mà Thiên Công Sơn Trang chế tạo ra đến bây giờ không cái nào có thể so sánh được với Khổng Tước Linh, ngay cả tư cách xách giày cũng không có.

Cũng không phải Dương Xuân nịnh nọt, mà là nói thật, đến bây giờ Thiên Công Sơn Trang cũng không có xuất hiện cao thủ Linh giai, cao thủ lợi hại nhất của bọn họ chỉ đạt tới Thiên giai thượng phẩm mà thôi, chế tạo ra ám khí, đương nhiên là nhằm vào cao thủ Thiên giai. So sánh với loại ám khí có thể làm cho cao thủ Linh giai chịu thiệt, đúng sự chênh lệch một trời một vực.

Nếu có ám khí đạt tới trình độ này, vậy thì tu luyện để làm gì? Tu luyện tới Linh giai, thời điểm đối mặt cũng không thể nào ngăn nổi ám khí này, thế thì tu luyện để làm gì?

- Dương tiền bối quá khen.

Đường Phong khiêm tốn một tiếng, nói:

- Tuy uy lực Khổng Tước Linh rất lớn, nhưng chế tác nó không dễ chút nào, tài liệu khó tìm, hơn nữa... Món đồ chơi nhỏ này cũng có khuyết điểm, đó là mỗi lần sử dụng phải bổ sung phi châm lại, đó chính là điểm yếu lớn nhất.

Đây cũng chính là vấn đề làm Đường Phong đau đầu nhất, dù sao đây là ám khí lò xo, không giống như Liên Xạ Nỏ có thể liên phát. Thời điểm dùng Khổng Tước Linh đối địch, chỉ có một lần cơ hội duy nhất, nếu như không thành công, thì chính là thịt cá mặc cho người ta xử lý, cho nên thứ này dùng để phòng thân thì không sai, nhưng nếu muốn dùng nó để đối địch thì có chút miễn cưỡng.

Đối với người tu luyện thì ngoài thực lực bản thân ra thì tất cả các vật dùng để phụ trợ chỉ là vật ngoài thân.

- Uy lực thứ này quá lớn, hiện tại lão Thang có chút ưu tư.

Thang Phi Tiếu thổn thức một hồi, tay vỗ ngực, nghĩ lại mà vẫn cảm thấy sợ.

Uy lực của Khổng Tước Linh là rất lớn, Đường Phong dùng khoáng thạch để chế tác Khổng Tước Linh, tất cả đều là khoáng thạch vô cùng quý hiếm, bên trong còn khắc trận pháp để phụ trợ và dùng nội đan linh thú Bát giai để làm mắt trận, Mạc Lưu Tô chỉ rót cương khí Thiên giai hạ phẩm vào trong đó, uy lực của nó sẽ được Khổng Tước Linh phóng đại vô số lần.

Hơn nữa phi châm dành riêng cho thứ này, còn có hiệu quả phá cương, vừa rồi Tiếu thúc đã vận dụng hộ thân cương khí, nhưng cũng không thể ngăn cản được phi châm, đó là minh chứng tốt nhất.

- Nhưng mà Phong thiếu, lão Thang ta phát hiện ra một vấn đề muốn hỏi.

Thang Phi Tiếu hồi tưởng lại một màn mạo hiểm vừa rồi nên mở miệng nói.

- Vấn đề gì?