- Ám khí của ngươi có uy lực rất lớn, Linh giai hạ phẩm không cách nào ngăn cản được, nhưng trừ phi ám khí phi châm bắn vào bộ vị yếu hại, ví dụ như tâm mạch, đan điền, nếu không thể không cách nào đánh chết địch nhân được.
- Điểm này ta biết rất rõ.
Đường Phong gật đầu, nói:
- Nhưng trong phi châm có chất chứa hàn khí chế trụ địch nhân. Chẳng phải vừa rồi Tiếu thúc không vận dụng cương khí được sao?
Thời điểm kịch chiến, thay đổi trong nháy mắt, đến lúc gặp phải địch nhân cường đại, chỉ cần Khổng Tước Linh có thể làm địch nhân chậm lại một chút thì có thể an toàn chạy thoát thân, thậm chí có khả năng chuyển bại thành thắng.
- Lão Thang ta có một chủ ý, có thể biến ám khí thành lợi khí giết người chân chính.
Thang Phi Tiếu cười âm hiểm.
- Ah? Ta cũng nghĩ đến một biện pháp.
Đường Phong lông mày nhíu lại, nói:
- Tiếu thúc nói một chút, xem chúng ta có nhất trí hay không.
- Độc!
Thang Phi Tiếu nói ra một câu làm cho mọi người ở đây nổi gai ốc toàn thân.
- Hàn khí nhập vào cơ thể địch nhân sẽ làm cho địch nhân không cách nào vận dụng cương khí chống cự kịch độc, chỉ cần độc tính đủ mạnh, phi châm giết hắn không chết, cũng sẽ bị độc dược giết hắn.
Đường Phong cười ha hả, cách nghĩ của Tiếu thúc hoàn toàn giống như suy nghĩ của mình.
Đường Môn tam tuyệt, ám khí và độc dược là hai loại, thời điểm vừa tới thế giới này Đường Phong đã vận dụng độc dược, nhưng sau này khi thực lực tăng lên thì hiệu quả của độc dược không lớn cho nên không còn sử dụng. Nhưng nếu bôi kịch độc lên phi châm của Khổng Tước Linh, vậy thì ám khí này sẽ biến thành bảo bối giết người đoạt mạng.
Cũng không cần kịch độ quá mạnh mẽ bởi vì hàn ý của phi châm đã đóng băng cương khí của địch nhân, dù kịch độc lúc bình thường không thể uy hiếp được cao thủ Linh giai, đến lúc đó cũng có thể phát huy ra tác dụng cực lớn.
- Các ngươi cực kỳ âm hiểm!
Phi Tiểu Nhã bĩu môi, phàm là cao thủ đạt tới Linh giai, sẽ rất ít khi dụng độc, bởi vì có thể tu luyện đến Linh giai, đó đã là biểu tượng của thực lực, tất cả mọi người đều có thân phận, ai đi làm loại chuyện vô sỉ để mọi người phỉ nhổ chứ?
- Lời này không nên nói, đối với địch nhân phải vận dụng bất cứ thủ đoạn nào, dù là thủ đoạn tồi tệ nhất.
Thang Phi Tiếu thanh minh cho bản thân.
- Chỉ cần có thể giết địch, dụng độc thì đã làm sao?
- Sư tỷ, dùng loại độc nào thì phải giao cho ngươi rồi.
Đường Phong quay đầu nhìn Mạc Lưu Tô nói ra.
Mạc Lưu Tô gật đầu:
- Ân.
Bây giờ không có một mình nàng là người luyện dược, có Thi Thi hỗ trợ, hai người làm chuyện gì cũng làm chơi ăn thật.
- Hôm nay đã làm mọi người chê cười rồi, lão Thang ta chỉ đề phòng Phong thiếu nuốt lời, nhưng không ngờ chuyện lại xảy ra như thế này.
Thang Phi Tiếu lắc đầu, thương tâm muốn chết, mọi người ở đây được hắn gọi tới, chính là làm người làm chứng, nhưng không nghĩ lại mất mặt như vậy.
- Cũng không phải là chuyện gì đáng chê cười.
Đường Phong nghiêm mặt, nói:
- Chuyện hôm nay, chư vị nên ghi nhớ trong lòng, sau này lúc chiến đấu không được khinh thường, đừng cho rằng địch nhân cảnh giới thấp thì dễ khi dễ, Khổng Tước Linh có thể lấy mạnh thắng yếu, chưa chắc trên thế gian không có những thứ khác có thể lấy mạng của các vị.
Những lời này làm mọi người gật đầu liên tục, thế gian to lớn, không thiếu cái lạ, Đường Phong có thể làm ra Khổng Tước Linh, chẳng lẽ những người khác không thể làm ra những vật khác sao? Huống chi, thế giới này còn có Hồn binh.
Trên tay Đường Phong có Hồn binh, không có tác dụng trong chiến đấu, nhưng không có nghĩa là người khác không thể.
- Phu quân, ngươi làm mấy cái Khổng Tước Linh?
Phi Tiểu Nhã cầm Khổng Tước Linh không nỡ trả cho Mạc Lưu Tô.
- Làm cho Lưu Tô sư tỷ một cái.
- Ta cũng muốn một cái.
Phi Tiểu Nhã nói chắc như đinh đóng cột.
- Ngươi muốn thứ này làm gì? Thực lực bản thân mới là chính đạo, ngàn vạn lần không nên dựa vào kỹ xảo, thực lực Lưu Tô sư tỷ thấp, ta mới làm cho nàng phòng thân, còn muốn làm một cái cho Thi Thi...
Đường Phong còn chưa dứt lời, Lại tỷ đã chen ngang:
- Ta cũng muốn một cái!
Đường Phong nháy nháy con mắt, nhìn Lại tỷ suốt nữa ngày, cuối cùng cũng hiểu ra một chút.
Dấm chua...
Mùi dấm chua đậm đặc.
Không phải Lại tỷ để ý đến cái Khổng Tước Linh này, nếu Đường Phong chỉ chế tác cho Mạc Lưu Tô thì bỏ đi, nhưng Thi Thi cũng có phần, đương nhiên nàng cũng muốn. Dù nói thế nào, nàng cũng là nữ nhân quen biết Đường Phong đầu tiên.
- Ta biết rồi.
Đường Phong gật đầu rất nghiêm túc, nói:
- Chậm thì vài ngày sau, ta sẽ làm một cái cho ngươi và tiểu Nhã.
Dù sao tài liệu trên tay, chỉ đủ làm thêm một cái Khổng Tước Linh, cho nên Đường Phong cần thêm vài ngày để chuẩn bị.
- Phong thiếu, ta cũng muốn một cái a.
Tiếu thúc lên tiếng.
- Biến!
Mấy ngày kế tiếp, Đường Phong đều buồn bực ở trong phòng chế tác Khổng Tước Linh, sau khi làm ra được cái thứ nhất, chế tác cái thứ hai không khó chút nào.
Trong Mị Ảnh không gian cũng không thiếu khoáng thạch quý hiếm, gân của Tam Nhãn Băng Thiềm cũng không thiếu, muốn làm ra một cái Khổng Tước Linh, phải hao tốn thời gian ít nhất là ba ngày.
Mười ngày sau, Đường Phong mới từ trong tình trạng sức cùng lực kiệt hoàn thành ba cái Khổng Tước Linh giao cho Lại tỷ, Phi Tiểu Nhã và Thi Thi. Ba cái Khổng Tước Linh này khác với cái đầu tiên, bên trong an trí nội đan. Bát giai nội đan trong tay Đường Phong không nhiều lắm, hơn nữa muốn thích hợp với thuộc tính của phi châm, nhất định phải là Băng Hệ nội đan mới được, mà nội đan của Tam Nhãn Băng Thiềm đã dùng xong, không còn lại cái nào.
Đường Phong dùng linh thạch đỉnh cấp để thay thế nội đan, an trí vào trong mắt trận, linh thạch cũng có thể làm cho Khổng Tước Linh phát ra uy lực khá lớn.
Trước trước sau sau làm bốn cái Khổng Tước Linh, gân của Tam Nhãn Băng Thiềm đã hết sạch, ngay cả khoáng thạch mà Đường Phong thu thập nhiều năm nay cũng đã không còn lại bao nhiêu.
Khổng Tước Linh cần số lượng phi châm rất lớn, một lần bắn ra cũng phải cần đến mấy trăm phi châm, mấy ngàn căn phi châm Đường Phong chế tác trước đó, xem thì rất nhiều, nhưng trên thực tế muốn dùng, cũng không dùng được mấy lần.
Hai phu thê của Tiếu thúc bị Đường Phong biến thành người làm, thời điểm mình chế tác Khổng Tước Linh, Tiếu thúc và Tần Tứ Nương giúp mình làm phi châm.
Sau khi làm xong Khổng Tước Linh, Đường Phong nghỉ ngơi một ngày, lúc này mới đi thăm dò những thanh Thiên binh mà lúc trước hắn bỏ vào trong hàn đàm.
Đi đến bên cạnh hàn đàm nhìn, Đường Phong giật mình suốt nửa ngày. Thiên binh trong hàn đàm, có không ít mảnh vỡ đứt gãy, lại có Thiên binh mang trên thân của chúng rất nhiều khe hở, mắt thấy không thể dùng được.
Ngày đó Đường Phong ném vào trong hàn đàm khống ít Thiên binh, trong suốt nhiều năm hắn vơ vét cũng được bảy tám chục kiện, hiện tại số còn hoàn hảo không tổn hao gì chỉ còn lại một nửa.
Đường Phong đau cắt da cắt thịt. Hắn không nghĩ tới Thiên binh mà mình trân tàng như bảo bối chỉ ngâm trong nước hàn đàm mấy ngày lại biến thành loại tình huống này.
Tàng Phong kiếm của Âu Dương Vũ, lúc ngâm trong đó không xuất hiện vấn đề gì. Cẩn thận nghĩ lại, Đường Phong lại thoải mái. Dù sao lúc trước Tàng Phong kiếm cũng là Thần binh, dù nước hàn đàm có lạnh hơn nữa cũng không thể làm nó hư hao chút nào, nhưng những thanh Thiên binh trong tay của mình thì khác, tính chất ưu khuyết không đều, cấp bậc cao thấp không đều, phẩm chất giữa chúng cũng không đều, cho nên không thể nào tiếp nhận được tính chất của Địa Tâm Băng Diễm chứa trong hàn đàm.
Đây gọi là khôn sống mống chết, Thiên binh tốt thì vẫn trụ lại, Thiên binh kém cỏi thì bị hủy.
Trong lòng vừa hô hoán Hắc Phượng vừa lấy Phân Thủy Châu ra, lấy từng kiện Thiên binh còn hoàn hảo ra khỏi hàn đàm, chồng chất ở một bên, còn những Thiên binh hư hỏng thì để qua một bên.
Bận rộn một hồi lâu, Đường Phong mới có thể lấy toàn bộ Thiên binh trong hàn đàm ra, ngoại trừ số vị vỡ vụn ra, Thiên binh không bị hư hao gì chỉ còn lại khoảng ba mươi hai kiện.
Đưa mắt nhìn lại, những thanh Thiên Binh này đã khác với lúc trước, mỗi kiện đều phát ra hàn khí bức người, giống như vừa khai phong lộ ra sự sắc bén của nó, hào quang sâm lãnh, hàn ý kiếp người đoạt phách. Hơn mười kiện đặt cùng một chỗ, khí thế của những thanh Thiên binh này hội tụ với nhau, làm cho Đường Phong phải vận dụng cương khí mới có thể ngăn cản được.
Đợi thật lâu mới thấy bóng dáng của Hắc Phượng đi ra ngoài chơi đùa từ trên trời bay trở về.
Đường Phong cầm một thanh trường kiếm, trực tiếp ném cho Hắc Phượng:
- Đốt nó!
Hắc Phượng há mồm cắn nó, nghe lời Đường Phong phun Hắc Viêm ra.
Vừa mới trải qua việc bị hàn khí của hàn đàm ăn mọn, lại bị bất diệt tà hỏa công kích, đây chẳng khác gì khảo nghiệm của băng hỏa lưỡng trọng thiên, dù phẩm chất của chuôi Thiên binh này đã tăng lên nhưng vẫn không chống đỡ qua được cửa ải của Hắc Phượng.
Hắc Viêm phun ra được mười tức, thanh Thiên binh này đã vỡ vụn, rơi xuống đất.
Hắc Phượng xì xào kêu to hai tiếng, quay đầu qua bên cạnh, nó có chút không hiểu nhìn Đường Phong.
Thần sắc Đường Phong bình tĩnh, lại nhặt lên một kiện, ném qua cho Hắc Phượng.
Chuôi Thiên binh thứ hai không phụ kỳ vọng của Đường Phong, dưới sự thiêu đốt của bất diệt tà hỏa, nó không có chút dấu vết hư hao nào, ngược lại còn dung hợp hàn tính vào bên trong, từ trên thân binh khí phát ra hào quang âm u, rung động kêu lên boong boong.
Hắc Phượng thiêu đốt suốt nửa nén hương, thanh Thiên binh này mới bắn ra một cổ sát khí mạnh mẽ, đánh về phía Hắc Phượng.
Hai mắt Đường Phong tỏa sáng, lấy nó từ trong miệng của Hắc Phượng ra. Cầm trong tay, thanh vũ khí này vẫn run lên không dứt, một cổ sát khí từ bản thân nó bắn về phía Hắc Phượng, giống như muốn báo thù rửa hận của việc bị thiêu đốt.
Linh tính! Thanh Thiên binh này vốn là vật chết, nhưng sau khi trả qua khảo nghiệm băng hỏa lưỡng trọng thiên, nó đã diễn sinh ra một ít linh tính. Nhưng linh tính này không đủ, nó chỉ biết phóng thích sát ý, nếu như linh tính cường đại, nó đã chủ động công kích Hắc Phượng rồi.
Nhưng như vậy cũng đủ rồi, từ vật chết biến thành vật sống, từ cấp bậc Thiên binh đề cao lên một bậc.
Thiên binh thông linh, nó đã đạt tới Thứ Thần binh! Thiên binh bình thường muốn thông linh có yêu cầu cực cao, chẳng những phẩm chất hoàn mỹ, lại phải được cương khí của chủ nhân ân cần săn sóc qua vô số năm, mới có thể thông linh.
Nhưng với phương pháp hiện tại của Đường Phong, vô cùng thô bạo, nhưng lại có thể trong thời gian ngắn đạt tới cấp bậc này.
Rèn sắt phải nhân lúc còn nóng, đã có một thanh thành công, tinh thần của Đường Phong càng thêm phấn chấn... Lần lượt nhặt từng kiện lên ném vào miệng của Hắc Phượng cho Hắc Viêm thiêu đốt.
Thất bại, thành công, thất bại, thất bại, thành công, thành công...
Từng kiện từng kiện Thiên binh bị Hắc Viêm của Hắc Phượng đốt thành mảnh vỡ, nhưng cũng có một ít sinh ra linh tính. Nếu có người ngoài đứng cạnh nhìn thấy cử động này của Đường Phong, chắc chắn sẽ mắng hắn phá sản.
Thần binh khó cầu, nhưng Thiên binh cũng không dễ kiếm.
Tuy trên cơ bản thì cao thủ Linh giai đều sử dụng Thiên binh làm vũ khí, nhưng không có nghĩa là Thiên binh không có giá trị. Dù là quái vật khổng lồ như Huyết Vụ Thành và Thiên Thánh Cung, số lượng Thiên binh có được cũng không nhiều, nếu những đệ tử không có cống hiến gì cho tông môn, chỉ sợ sẽ không có Thiên binh để sử dụng.
Nguyên nhân tạo thành hiện tượng này, chính là vì cả đại lục không có người nào có thể chú tạo Thiên binh! Vũ khí Thiên binh hiện tại trên Thiên Cương đại lục, tất cả đều là thứ còn sót lại vào ngàn năm trước, một kiện mất đi là ít đi một kiện.
Hiện tại Đường Phong không chỉ hủy một kiện, mà là mấy chục kiện!
Kỳ thật Đường Phong cũng rất đau lòng, nhưng vừa nghĩ tới sức hấp dẫn của Thứ Thần binh, liền cảm thấy đáng giá. Không thể dùng số lượng Thiên binh bình thường mà đánh giá chênh lệch với Thứ Thần binh, một người tu luyện, cầm trong tay một kiện Thiên binh và Thứ Thần binh, lực chiến đấu được phát huy ra tuyệt đối không giống nhau.
Bận rộn suốt cả ngày, ba mươi hai kiện Thiên binh còn hoàn hảo, may mắn chỉ còn sót lại mười bốn kiện, số lượng này cũng xem như không ít.
Nhìn qua mảnh vỡ Thiên binh trên mặt đất, Đường Phong thổn thức một hồi, lần này đúng là quá phá sản, không biết Lại tỷ biết được có đánh mình một trận hay không.
Trong Dược Thần Tông còn trên trăm kiện Thiên binh, là bọn người Tiếu thúc tìm được từ trong di chỉ các tông môn. Đường Phong cũng không có ý định làm tiếp, mười bốn kiện Thứ Thần binh đã đủ rồi.
Có mười bốn kiện Thứ Thần binh, Đường Phong sẽ cho Đoạn Thất Xích một thanh đao, cho tiểu Manh Manh và Mạc Lưu Tô một thanh kiếm, còn lại không ai có.
Lại tỷ dùng quyền, Tiểu Nhã và Đoạn thúc dùng chưởng, Tứ Nương và Lôi Tẩu đều có Thần binh của mình, tự nhiên sẽ chướng mắt Thứ Thần binh, tiểu Thiên lại càng không dùng, nàng là Khiếu Thiên Lang hóa thân, nhanh như gió, không thích hợp dùng vũ khí.
Bạch Nguyệt Dung là khách trong Dược Thần Tông, Đường Phong cho nàng và ba vị phó thành chủ mỗi người một kiện, làm cho bọn người Dương Xuân mừng đến mức không thấy nam bắc gì nữa.
- Phong thiếu, ngươi xem thanh thái đao của ta có thể trở thành Thứ Thần binh hay không?